Học Bá Dưỡng Vợ Ngọt Ngào

Chương 11: Ở đâu gặp người như vậy




Tiệm net Thế Kỷ Mới.

Hai người sau khi chốn ra ngoài, Chân Minh Châu cầm xon chuột gọi Tần Viễn: “Trời ạ, cậu làm gì vậy, không ngừng đâm mình, muốn chết phải không?”

Tần Viễn yên vị ngồi bên cạnh cô, cười ha ha một tiến, xoa tóc cô nói: “Khó thấy cậu mặc thục nữ như vậy, đừng nói tục.” Dứt lời, anh lại nhìn váy của cô.

Từ lúc bọn họ chơi với nhau, anh chưa thấy cô mặc váy bao giờ, nhưng cô gái này thuộc dạng xinh đẹo không thích, không giống Nhiêu Lệ, đã bắt đầu có ý thức chăm sóc cho vẻ ngoài của mình một chút. Trước mắt cô mặc váy trắng mềm mại như vậy, vẫn giương nanh múa vuốt nói tục, không chú ý hình tượng chút nào.

Nhưng mà, cô không quan tâm đến hình tượng anh cũng thích, sở dĩ có điểm khác biệt, là bởi vì đột nhiên anh phát hiện, cô gái này đã bắt đầu phát dục, trên ngườ đã có động cong duyên dáng. Nói anh không phải dạng nam sinh háo sắc, đám gia đình giáo dưỡng ở kia, anh vẫn trước sau như một không nhấc nổi chút hứng thú, nhưng trước mắt cô gái này có điểm biến hóa lại làm anh chú ý.

“Cậu quản mình à——” Chân Minh Châu hoàn toàn không phát hiện ý nghĩ trong lòng Tần Viễn, ném một câu thiền ra ngoài miệng, cô kéo tay áo Tần Viễn nhìn Lý Thành Công, ghét bỏ nói: “Mình đi! Cao tốc trong thành cậu chạy mấy chăm lần rồi, không phiền chứ!”

Lý Thành Công xoay người lại, học theo cô nói: “Cậu quản mình à——”

“Mẹ kiếp muốn chết à!”

“Đến đánh mình đến đánh mình đi!” Lý Thành Công chơi đến rất sung sức, trên màn hình chạy như gấu trúc bay về phương Bắc, giống như được thần giúp, vèo cái đến trung tâm.

“A ~” Chân Minh Châu cười lạnh một tiếng, ngồi thẳng người.

Lý Thành Công còn ở đó kêu: “Chân Chân,cùng đội cùng chạy đi."

“Bà đây không chạy cùng cậu.” Chân Minh Châu không cho anh nói gì cả, quay trở lại giao diện giọng nói giảm đân, ở trên bàn cầm kẹo que ăn.

Tần Viễn uống một ngụm nước, hỏi cô: “Không chơi sao?”

“Ừ, đợi lát nữa chơi.”

Tần Viễn tùy tay mơt giao diện lên, quay đầu hỏi: “Ông Từ, cậu kênh nào?”

“Kênh ba.” Từ Mộng Trạch mười ngón tung bay không ngẩng đầu lên, “Đủ người rồi, cậu mời tôi vào phòng, bên này lập tức xong.”

“Được.” Tần Viễn thuận miệng, nghiêng đầu thấy Nhiêu Lệ đang bật QQ lên nói chuyện phiếm, lúc này tập trung gõ bàn phím, vẻ mặt rất khó chịu.

Tần Viễn cười nhạo một tiếng, thu mắt lại.

Chân Minh Châu dựa vào sô pha ăn xong một cái kẹo que, chán chết, lại uống nửa bình nước, nghe thấy Nhiêu Lệ mở miệng hỏi cô: “Chân Chân, không gian QQ lớn thế nào vậy?”

Chân Minh Châu ngước mắt nhìn lại, theo tiếng: “Mở cả thế giới.”

Nhiêu Lệ: “……” Ngồi một hồi lâu, hình như cô phát hiện, trên cơ bản chơi phí rất nhiều tiền, nhát thời mất hứng.

Cô không hỏi lại, Chân Minh Châu cũng không nhiều lời, đứng dậy đi toilet.

*

Toilet ở tầng hai, cách chỗ bọn họ không xa, rqats nhanh cô nghe thấy tiếng trẻ con bên ngoài, mơ màng nghe thấy chuyện của mấy đứa trẻ hư hỏng, làm người mặt đỏ tim đập mạnh. Nhưng Chân Minh Châu là ai chứ, những việc này chẳng sợ chưa từng trải qua ở đó xem náo nhiệt, nên bước chân cô dừng lại, vẻ mặt không sao cả nghênh ngang đi vào trong.

Phòng vệ sinh ở đây không lớn, ánh đèn tối tăm, bồn rửa tay bên ngoài có chút thấp bé chật chội, tầm mắt cô nhìn qua, đập vào mắt chính là nam sinh ngồi thẳng người, ngày tháng chín, anh ta mặc áo ngắn tay màu đen và quần jeans, mông nở chân dài, vai rộng eo thon, liếc mắt một cái, dáng người rất tuyệt, còn có chút gợi cảm điên cuồng.

Điểm gợi cảm này chủ yếu đến từ eo của anh ta.

Bám lấy vòng eo anh là một đôi chân ngắn và giày sắp rơi xuống, năm ngón chân sơn màu đỏ tươi, giờ phút này, chủ nhân của đôi chân đang văn vẹo ở một góc bồn rửa tay, người vặn thành còn mèo, cánh tay ôm cổ của người đàn ông, cả người nhũn ra phát ra tiếng rên rỉ.

Chân Minh Châu ở trong lòng rủa thầm một tiếng: “…… Mẹ nó!”

Cô cho rằng da mặt mình rất dày, không nghĩ tới trên đời này có người có thể làm thay đổi tam quan của cô, làm cô cảm thấy sáng mình ở trường học giống như trẻ con mọi nhà vậy

Trong lúc nhất thời, vào cũng không được, đi cũng không được.

Chân Minh Châu đứng đó một lúc lâu, nữ sinh ơt bồn rửa tay kia đang hôn môi với ánh mắt của cô không so cả, nhưng thật ra nam sinh kia, qua vài giây, tùy tay đẩy nữ sinh ra, không quan tâm quần áo mình lộn xộn, cứ như vậy đứng thẳng quay đầu.

Bốn mắt nhìn nhau, trong lòng Chân Minh Châu lại chửi thầm một tiếng.

Nam sinh này lớn lên rất đẹp trai, đây là loại mang theo chút phóng đãng và dã tính, tóc ngắn húi cua chạm mắt anh, gương mặt sắc bén, làm người nhìn ra ở đuôi có chút mê người, vừa hư hỏng vừa quyến rũ.

“A ~” thấy cô nhìn, nam sinh chếch môi, rồi đi.

Chân Minh Châu: “……”

Cô đang chửi thầm hoa khổng tước này, nữ sinh trên bồn rửa tay cũng nhảy xuống, lỗ mũi hướng lên trời mà hừ một tiếng rời đi.

Chân Minh Châu lại một lần: “……”

*

Sô pha bị đẩy vang lên một tiếng động.

Tần Viễn quay đầu cười: “Đi toilet lâu như vậy, Hai Mập ồn ào muốn đi vớt cậu ra đấy.”

“Cút!” Chân Minh Châu mắng về phía Lý Thành Công, ngồi vào vị trí bật cười, “Vận khí tốt, bên ngoài toilet nhìn thấy một màn……” Hai chữ “Đông cung” phía sau chưa ra ngoài, cô nghe thấy tiếng hét tê tâm phế liệt, “Aaaaaa ——”

“Gọi hồn à!” Không chút để ý đáp lại tiếng hét truyền đến.

“Trò chơi của mình, tự động tắt máy!”

“Khởi động lại một chút!”

"Không mở được——”

“Không biết đổi máy à?”

“Đổi đổi cái gì, con mẹ nó còn có câu nào khác hay không. Ông đây đang chơi game đó khoing nghe thấy sao, hàng ngày các người dùng tiền ăn phân à——”

“Ăn con mẹ cậu!” Trước đo một giọng nam đến gần, Chân Minh Châu chỉ nghe thấy a một tiếng, cả hội loạn thành một đoàn.

Tần Viễn vừa kéo cô đứng lên, quay đầu lại nhìn thấy nam sinh vừa chửi bậy kia, nhấc chân đá vào bụng người kia làm anh ta ngã về phía Nhiêu Lệ, Nhiêu Lệ a một tiếng nhảy dựng lên, mặt đổi bảy màu.

“Đây là đang ép người, sao?” Nam sinh bị đánh nhếch môi, cười lạnh hỏi.

Trong lúc nhất thời, đám người ở đây giống như người cầm.

Ở đâu gặp qua một đám như vậy?

Đám người Tần Viễn cũng coi như mở rộng tầm mắt, phục hồi tinh thần nhưng đâu còn chút hứng thí nào, rất yên lặng tính tiền đi ra ngoài.