Học Bá, Cảm Ơn Vì Đã Kéo Em Ra Khỏi Cơn Ác Mộng!

Chương 71: Thăm trường




Thời gian suốt quãng đường đậm học cứ thế mà yên bình trôi qua

Huy và Uy vì bận việc mà vẫn luôn không thể về nhà, chỉ có thể gọi về mỗi dịp lễ Tết

An cũng bận lo cho đại học nên 2 người chỉ nhắn tin qua lại, đi đâu, làm gì cũng chụp lại cho nhau coi

Tất nhiên, suốt mấy năm ròng rã không gặp nhau, với dáng vẻ ưu tú của mình, cả Huy và An đều nhận được đôi ba lời tỏ tình

Nhớ có lần Huy đi tiệc ăn mừng cùng khóa, liền có mấy bạn nữ cứ đến hỏi xin số điện thoại

Anh lịch sự từ chối, lại bị bạn bè trêu ghẹo

“Gái đẹp thế mà cậu còn chê à? Là kén chọn hay đã có chủ thế?”

Huy cũng chẳng thèm giấu, khóe môi cong lên đầy tự hào

“Không hẳn, nhưng đã có người trong lòng rồi!”

Ai cũng bất ngờ, bắt đầu tò mò hỏi thăm

Anh cũng không ngần ngại, vẻ mặt của người chiến thắng, kể ra không ít điều về người anh thương khiến mấy cô gái đỏ mắt ghen tị, phải có phúc thế nào mới gặp được một người như thế!!

An thì ít gặp mấy chuyện đó hơn vì trước khi đi, Huy đã kịp thông báo cho cả trường hay rồi

Thế nhưng, không ít chàng trai, cả đàn anh lẫn đàn em đều đôi lần bày tỏ với An

Lần nào cũng thế, An đều trực tiếp từ chối, bảo rằng mình đã có người trong lòng khiến không ít chàng trai tiếc nuối

Nhưng nhớ nhất vẫn là cái năm An học lớp 12, một đàn anh đã tốt nghiệp đột nhiên về trường, đầu tư cho trường không ít thứ

Vì là hội học sinh, An tất nhiên phải làm việc rất nhiều với đàn anh đó

Nhưng mỗi lần có dịp, đàn anh đó lại đi quá giới hạn, cứ san sát lại gần An dù rằng nó đã nói thẳng ra là đã có người thích rồi nhưng cũng chẳng thể giải quyết điều gì



Lần đó An kể Huy nghe, Huy liền tức đến xì khói, lập tức bắt chuyến bay nhanh nhất quay về, sẵn tiện xem tình hình ở nhà thế nào, nghe bảo bà nội đột nhiên bệnh nặng

Uy cũng về cùng, phòng hờ chuyện bất trắc. Dù sao bà cũng thọ được trăm tuổi rồi, những chuyện như sinh tử không sớm thì muộn cũng phải xảy ra

Vừa hạ cánh, Huy chạy ngay về trường

Đã mấy năm rồi anh chưa về lại đây, ngồi trường đúng là trong khan trang hơn thật

Bác bảo vệ giữ cửa năm đó vẫn còn nhớ chàng trai lanh lợi, tốt bụng này, liền mừng rỡ hỏi han đủ điều

Huy nhờ bác giữ bí mật chuyện anh về để không bị ai phát hiện, bác cũng nhiệt tình đồng ý

Đợi khi Huy chào tạm biệt rồi vào trường, bác còn tự hào quay sang bảo với đồng nghiệp mới của mình:

“Cậu mới vào nên có lẽ không biết, cái thằng nhóc đó, cùng với cô bé hội trưởng hiện tại trường ta là một cặp đấy!! Đứa nào cũng giỏi giang và vô cùng hiền lành cả!!! Chao ôi, xem này, về trường bất ngờ mà còn chu đáo chuẩn bị quà cho tôi cơ đấy!!”



Huy vào khi tiết học vẫn còn đang diễn ra nên anh vào phòng giáo viên một chuyến trước

Căn phòng vẫn đầy ấp mớ giấy tờ được xếp thành đóng cao như núi, hoài niệm thật!

Thầy cô đều đã lên lớp hết cả rồi, anh đi vòng qua tìm nơi thầy chủ nhiệm ngồi

*Thầy vẫn còn giữ tấm hình này sao?* Huy bất ngờ khi thấy trên bàn thầy vẫn còn tấm hình ngày lớp anh đi chơi cuối năm

“Ơ? Kia là Huy phải không?” Đột nhiên có tiếng nói phát ra từ phía cửa

“Đúng là lớp trưởng rồi này!!!”

“Trời đất! Cậu về mà không báo với tụi tớ sao!!!”

“Cái cậu này! Nói đi là đi luôn như thế đó hả!!!”



Là lớp của Huy!

Anh chợt nhớ ra, mấy hôm trước trên nhóm lớp có nói hôm nay sẽ cùng nhau về thăm trường

Không ngờ vẫn đông đủ như thế! Không hề thiếu một bóng người nào!!

“Các cậu để thay đổi cả rồi nhỉ?” Huy nhoẻn miệng cười

“Hì hì, cậu cũng thế thôi!!”



Họ nhanh chóng bắt tay vào trang trí lại phòng giáo viên, vừa làm vừa trò chuyện vô cùng rôm rả, mặt ai nấy đều háo hức mong chờ

Đến giờ ra chơi, thầu cô bắt đầu vào

Cả lớp trốn ra ngoài, để Huy ngồi lại nơi làm việc của thầy chủ nhiệm đóng kịch

Thầy cuối cùng cũng bước vào, đi cùng với mấy thầy cô khác

Huy cất tiếng:

“Thầy à, Bao năm rồi thầy vẫn không chiu bỏ cái thói để tài liệu này chồng lên tài liệu khác sao? Khó tìm lắm đấy!!”

Thầy lúc đầu còn hơi bất ngờ, chẳng biết là ai nhưng trong tích tắc, thầy liền nhận ra cái giọng quen thuộc đó

Huy đứng dậy, trong tay là một bó hoa tươi

“Tụi em về rồi đây, thưa thầy!!!” phía bên ngoài cửa, pháo giấy được bắn lên đầy màu sắc

Thầy vừa vui mừng lại vừa xúc động

“Về rồi đấy à!!!”