Hoành Hành Ngang Ngược

Chương 98




An Thúy nói liền làm.


Kỹ thuật của An Thúy cao hơn rất nhiều so với toàn bộ thế giới giả thuyết, bất luận là chính phủ hay là Boss phía sau màn, cũng không thể ngăn cản chuyện cố muốn làm. Cô nói muốn nhân dân cả nước biết xác sống thành phố B đều còn sống, thì nhân dân cả nước phải biết được, cô nói muốn cho tất cả mọi người trên toàn thế giới biết chân tướng, thì toàn thế giới đều đã biết.


Tất cả mọi người có thể tưởng tượng được, khi Boss phía sau màn nhìn trận phát sóng trực tiếp này, nhìn thấy An Thúy trong miệng thốt ra một câu lại một câu bất lợi với hắn, hắn từ lúc bắt đầu còn không thèm để cô vào mắt đến tức muốn hộc máu mà kêu thủ hạ phá hư trận phát sóng trực tiếp này, cuối cùng khiếp sợ phát hiện làm như thế nào cũng không thể phá được, hoảng loạn ngưng trọng, tốc độ hắn muốn phái đám sát thủ giết chết nhóm người này thì chậm hơn An Thúy nhiều, căn bản là không kịp.


Nhưng hắn không phải cứ nhận thua như vậy, bởi vì hắn căn bản không tin cô có thể trong khoảng thời gian ngắn chế tạo ra thuốc giải từ bán thành phẩm khi mà bọn họ nghiên cứu lâu như vậy cũng làm không được, nếu cô không thể ở trong khoảng thời gian ngắn làm ra thuốc giải độc, thì như vậy hắn cùng các đồng minh của hắn, hoàn toàn có thể thuyết phục chính phủ tiếp tục oanh tạc thành phố B.


Mà rất nhanh, đã có người đích thân dâng lên lý do ——


Tiểu đội Tần Tư Tư đối với tất cả những chuyện phát sinh bên ngoài thành phố B đều hoàn toàn không biết gì cả, bọn họ vẫn kiên trì với mục đích ban đầu —— là thoát khỏi thành phố B.


Ba người thành công đi tới chỗ máy băy trực thăng, Tần Hữu sẽ lái trực thăng, sau khi ba người vào vị trí, hít sâu một hơi chuẩn bị rời khỏi thành phố B, bọn họ vốn dĩ cho rằng chuyện xưa đến đây là kết thúc, chờ máy bay trực thăng bay qua miếng vải đen cao kia, thì trước mắt bọn họ sẽ tối sầm, mở mắt ra thì nhìn thấy khoang sinh học và nhân viên công tác tổ tiết mục, kết thúc một tập dày vò này.


Nhưng mà khiến cho bọn họ không ngờ tới chính là, bọn họ điều khiển phi cơ trực thăng thành công bay ra thành phố B, nhưng mà không có trước mắt tối sầm, hơn nữa ngay sau đó, bọn họ lập tức bị rất nhiều người cùng quân đội canh giữ ở bên ngoài hàng rào điện phát hiện.


Bọn họ bị bắt lại.


Ba người Tần Tư Tư mộng bức, sao lại thế này? Tại sao lại như vậy? Sau đó bọn họ liền phát hiện, chuyện này hết thảy tựa hồ đều có liên quan đến bọn An Thúy, bọn họ bị áp giải, bị tra hỏi, hỏi bọn họ có quen tiến sĩ Lăng Phỉ hay không, nơi nơi đều là phóng viên, nơi nơi đều là quân nhân đang cầm súng, sự tình thoạt nhìn phi thường nghiêm trọng, cũng phi thường có lực áp bách.


“Chúng ta không thể kiểm tra đo lường được trên người bọn họ có mang theo virus C hay không, nữ nhân tự xưng là tiến sĩ Lăng Phỉ có phải là đang nói dối hay không? Đang tiến hành chuyện có khả năng chỉ là một hồi âm mưu dương đông kích tây giấu tai mắt người khác hay không? Ba người này chính là chứng cứ, bọn họ quen biết tiến sĩ Lăng Phỉ, nếu virus C xác thật có thể nghịch chuyển, như vậy thì cô ta chỉ cần chứng minh lời cô ta nói là đúng, chính phủ tự nhiên sẽ lại lần nữa xuất quân cứu viện thành phố B! Như vậy, thì vì sao đồng đội của cô ta lại muốn lén lút điều khiển máy bay trực thăng bay khỏi thành phố B?” Một người mặc tây trang màu đen thoạt nhìn rất giỏi giang tinh anh ở trước màn ảnh dùng khẩu khí phê phán cùng chất vấn nói.


Một người khác cũng nói: “Càng làm cho người ta cảm thấy sợ hãi hơn chính là, bọn họ xác thật có biện pháp ở dưới tình huống chúng ta không biết gì mà chạy thoát thành phố B, nếu không phải tình huống hôm nay đặc thù, thì địa điểm này không có người trông coi, nếu bọn họ rời khỏi, ai cũng sẽ không biết.”


Vì thế mọi người nghị luận sôi nổi, bất an, khủng hoảng, lắc lư trái phải.


【 Ngọa tào!! Tôi CMN thật sự phục luôn rồi!! 】


【 Bọn Tần Tư Tư là đang giằng co với bọn Lăng Phỉ sao? Không có việc gì lại luôn muốn tới kéo chân sau! 】


【 Không sợ đối thủ mạnh như thần chỉ sợ đồng đội ngu như heo, câu này rất đúng trong tình huống này. 】


Tim Tần Tư Tư cùng Tần Hữu đập kịch liệt, nhìn đầu người bốn phía rộn ràng nhốn nháo, bọn họ ý thức được một việc, An Thúy và các đồng đội của cô làm đến chuyện làm không được, mà bọn họ giống như lại không cẩn thận kéo chân sau họ một lần nữa.


“Chúng tôi không phải đồng đội của Lăng Phỉ! Chúng tôi chỉ là đối thủ!” Bọn họ lập tức lên tiếng làm sáng tỏ.


“Lời cô ấy nói hết thảy đều là sự thật!”


Nhưng mà nghe bọn họ nói xong, các đồng bọn của Boss lại lắc đầu, nói: “Giấu đầu lòi đuôi.”


Bởi vì tiểu đội ba người Tần Tư Tư, nên nguy cơ của tiểu đội cứu vớt lại một lần nữa đè ép lên họ.


Giả thiết chính phủ tiếp tục kế hoạch oanh tạc, thì lúc này đây quần chúng lên tiếng phản đối bọn họ sẽ ít hơn rất nhiều, ai cũng không dám đánh cuợc, giả thiết bọn An Thúy là người lòng mang ý xấu, đem C virus mang ra khỏi thành phố B, như vậy thì nơi tiếp theo trở thành thành phố B có thể hay không là chỗ của bọn họ? Bản tính ích kỷ khiến cho bọn họ lựa chọn chính mình.


Chính phủ không lập tức quyết định tiếp tục oanh tạc, mà bọn họ quyết định khống chế bọn An Thúy trước, nhưng có thể tưởng tượng được, lúc sau chờ đợi bọn họ không nhất định là một căn phòng thí nghiệm chế tạo thuốc giải độc, mà là quyền chủ động có thể rơi vào tay người khác.


Thời gian còn lại cho họ đã được rút ngắn từ một ngày xuống dưới hai giờ.


Có khoảng chừng trăm triệu người đang xem phát sóng trực tiếp quá trình chế tạo thuốc giải độc, từ làn đạn là có thể biết được bên ngoài đã xảy ra chuyện gì, Phó Lê vừa thấy liền biết bọn họ đang nói gì, nhịn không được lại mắng lên: “Đám Tần Tư Tư kia không để yên được sao!”


An Thúy: “Bọn họ đại khái cũng không nghĩ tới sẽ như vậy.”


“Cô còn giúp bọn họ nói chuyện! Người của chính phủ đã bắt đầu đi bắt chúng ta!”


“Không có việc gì, chế thuốc rất nhanh thôi. Tiến sĩ Lý cũng không biết có người trộm cướp virus và thuốc giải của ông ấy, ông ấy lại chỉ là người vùi đầu làm thí nghiệm ngoại trừ nghiên cứu khoa học thì thứ gì cũng dốt đặc cán mai, nhưng vì sao mà ông ấy lại che giấu thứ quan trọng nhất của thuốc giải độc?”


“Vì cái gì!” Tức giận.


An Thúy quay đầu nhìn anh ta một cái: “Có lẽ ông ấy căn bản là không có cố ý che giấu, chỉ là bởi vì thứ này cần phải ở bước cuối cùng muốn sử dụng mới có thể bỏ vào, nếu không thì sẽ dẫn tới phát sinh biến dị. Anh xem tôi phát hiện thứ gì.”


Phó Lê nhìn qua, kinh ngạc phát hiện thuốc giải độc vốn dĩ màu xanh lục đã biến thành màu lam.


“Sau khi thêm thứ gọi là Q protease này thì, thuốc giải độc liền thành hoàn thành phẩm, nhưng sau khi 30 phút, vật chất bên trong phát sinh phản ứng hoá học sâu hơn, thuốc giải độc liền biến thành virus C. Nói cách khác, kỳ thật đời trước của virus C chính là thuốc giải độc. Nhưng nếu sau khi chúng ta bỏ Q protease vào lập tức đem thuốc giải độc tiêm vào trong cơ thể người, nó sẽ cùng virus C trong cơ thể người phát sinh phản ứng bài xích đối địch kỳ diệu, cường mà hữu lực giết chết nó.” An Thúy nói, trong mắt có ánh sáng kỳ dị.


Đây chín là chỗ mị lực của ngành học khiến cô mê muội lâu dài, một chút biến hóa rất nhỏ, thậm chí chỉ là thứ tự vật chất gia nhập biến hóa cùng chênh lệch thời gian, là có thể xuất hiện kết quả hoàn toàn tương phản, chính thứ chất lỏng này, nửa giờ trước có thể cứu vớt thế giới, nửa giờ sau lại có thể hủy diệt thế giới.


Phó Lê chớp chớp mắt, có chút không dám tin tưởng nói: “Ý của cô là, thuốc giải độc đã làm ra rồi?”


Những người khác cũng gắt gao nhìn chằm chằm cô, vừa chờ mong vừa khẩn trương.


Mặt An Thúy nở nụ cười mỉm, “Chúng ta thử xem.”


Vì thế một xác sống bị trói trên bàn thí nghiệm, sau khi An Thúy bỏ Q protease vào một ống bán thành phẩm khác, lập tức tiêm vào trong cơ thể xác sống.


Sau đó, liền đến thời gian chờ đợi dài dòng.


Người bên ngoài và bên trong thế giới giả thuyết đều cùng bọn họ gắt gao nhìn chằm chằm xác sống kia.


Chu Quân cùng Hòa Gia đã sốt ruột truyền đến tin tức, có quân đội tiến vào viện dưỡng lão, sau đó là một mảnh thét chói tai ồn ào, nói vậy thì hai người đã bị bắt lại.


Họ sắp đi xuống rồi.


Mỗi người đều rất sốt ruột, nhưng mà vừa thấy bộ dáng An Thúy bình tĩnh như lúc ban đầu kia, lại dần dần bình tĩnh lại, bọn họ đã làm hết khả năng mà bọn họ có, bất luận kết quả có như thế nào, thì bọn họ cũng không thẹn với lương tâm, thất bại xuống sân khấu cũng không sao.


Lúc này, làn da của xác sống trên bàn thí nghiêm bắt đầu phát sinh biến hóa, tử khí trầm trầm màu xám dần dần rút đi, trở nên vàng như nến, lại dần dần trồi lên huyết sắc, đồng tử nhỏ như lỗ kim cũng đang phóng đại……


“Đổi, đổi, thay đổi rồi!!!”


Trong giây lát, xác sống biến thành một người bình thường.


An Thúy cầm đèn pin kiểm tra đôi mắt, miệng hắn, hắn đầu tiên là mê mang, sau đó là khiếp sợ, “Tôi, tôi không chết?”


Giọng nói cũng rất bình thường.


°°°°°°
##Truyện được đăng tại Wattpad yummy1122.##
°°°°°°


【 Trời a trời a trời a!!!! Thành công rồi! 】


【 Tôi quỳ xuống với Lăng Phỉ!! Người nào dám nói cô ngực to ngốc nghếch chứ!! 】


【 A a a a a cảm động quá đi!! 】


【 Tôi thật sự rất muốn xem phản ứng của mọi người trong thế giới giả thuyết a a a a!! Quỳ cầu bản điện ảnh!! 】


Mặc dù không thể nhìn thấy, thì bọn họ cũng có thể tưởng tượng được phản ứng của mọi người trong thế giới giả thuyết đang xem phát sóng trực tiếp, tất nhiên là so với bọn họ còn muốn kích động và cảm động hơn.


Mà lúc này, cửa phòng thí nghiệm đột nhiên bị mở ra, “Không được nhúc nhích!”


Quân đội Chính phủ tới.


Nhưng mà thắng bại đã định.


An Thúy giơ lên tay, khóe miệng lại ngậm nụ cười nhạt nhẽo. Nụ cười này sau đó được cư dân mạng gọi là “Nụ cười của vương giả”.


Thuốc giải độc ở dưới nhiều đôi mắt thành công nghiên cứu chế tạo, nhiều người tận mắt nhìn thấy một xác sống biến thành người bình thường như vậy, điểm này bất luận là kẻ nào cũng không thể cãi lại, thành phố B vốn dĩ hẳn là bị oanh tạc hủy diệt nay lại tuyệt cảnh phùng sinh, mấy trăm vạn xác sống bị cảm nhiễm virus được tiêm thuốc giải độc, có được cuộc đời mới, gặp lại người thân bằng hữu, mọi người đều khóc thút thít, hoan hô, oan khuất của tiến sĩ Lý và viện nghiên cứu được rửa sạch sẽ, đầu sỏ gây tội cũng bị bắt lại trả giá đại giới.


An Thúy tiêm thuốc giải độc cho Lâm Gia Ảnh, cậu ta khôi phục bình thường, lập tức cảm động đến oa oa kêu to, nhảy dựng lên ôm lấy An Thúy, “Leader a!! Cô thật sự làm được!!”


Tập một 《 Thành Phố Tuyệt Vọng 》của chương trình thực tế Real Movies cũng đến đây là kết thúc.


An Thúy mở mắt, ngồi dậy từ khoang sinh học, một nhân viên công tác lập tức lại đây đỡ cô, tuy rằng nằm năm ngày, nhưng mà khoang sinh học có chức năng mát xa, hơn nữa còn tiêm dịch dinh dưỡng vào, nên thân thể của bọn họ cũng không có bất luận cái gì không khoẻ, nhưng mà cảm thấy rất muốn ăn thứ gì đó.


Sau khi An Thúy đứng dậy, người trong khoang sinh học khác cũng sôi nổi ngồi đạy, trợ lý và người đại diện của từng người lập tức đi qua. Chỉ có công ty tuyến mưới tám của An Thúy có một người đại diện mang toàn bộ nghệ sĩ mà công ty ký hợp đồng, trợ lý cũng chỉ có một người.


Bọn Tần Tư Tư cũng đứng lên, tuy rằng bọn họ một đường kéo chân sau không khiến người xem thích, nhưng cũng xác thật là sống đến này cuối cùng, chỉ là tâm tình đều không được tốt lắm.


Sau khi mỗi người đứng dậy đều theo bản năng mà hướng An Thúy bên kia nhìn qua, cảm giác này có chút vi diệu, trong thế giới giả thuyết bọn họ là đồng đội kề vai chiến đấu, nhưng trong thế giới hiện thực lại một câu cũng chưa nói với nhau. Lúc này, ngay cả các cư dân mạng trong hiện thực cũng có cảm giác như vậy.