"Nữ vương bệ hạ nói đúng, người Phù Tang đó ức hiếp người quá đáng, thực sự đáng chết, đế quốc Thổ Nhĩ Kỳ chúng ta đồng ý kết minh, cùng thảo phạt Phù Tang".
"Đế quốc Tra Nhĩ Man chúng ta cũng tham gia..."
"Đế quốc Bồ Đào Nha chúng ta cũng tham gia".
"Vậy đế quốc Áo Địa Lợi ta đương nhiên cũng tham gia".
"Cổ quốc Bội Đặc Lạp chúng ta cũng tham gia, đám người Phù Tang đáng chết này đã phá hủy thánh địa của chúng ta, ta phải băm vằm chúng ra".
"Bốn nước liên minh Ai Cập cổ cũng muốn tham dự, chúng ta không đội trời chung với Phù Tang".
Y Lệ Sa Bạch nói: "Rất tốt, nếu mọi người đều đồng ý vậy hôm nay chúng ta sẽ ký kết khế ước, cùng thảo phạt Phù Tang, càn quét thế giới phương Đông, cướp đoạt tài phú vô tận ở đó".
Cứ như vậy các đế quốc mạnh nhất thế lực phương Tây đã ký hiệp ước nổi tiếng nhất trong lịch sự trong một ngày: Hiệp ước đảo Thiên Đường.
Trận đại chiến thế giới Đông Tây đầu tiên cứ như vậy đã kéo bức màn lên...
Người Phù Tang vừa chiến thắng lục quân Đại Bất Liệt Điên lúc này đang là lúc sĩ khí cao trào nhất, bọn họ lại lần nữa dùng vũ lực để chứng minh cho dù không có vũ khí tiên tiến cũng vẫn có thể chiến thắng quốc gia khác, con dân Thiên Chiếu vĩ đại vĩnh viễn không thể khuất phục.
"Tướng quân, chiến dịch lần này chúng ta đã thu hoạch được vô số súng liên phát và súng ống lồng, có thể ngay tập tức tiến hành trang bị cho quân lính, hơn nữa chúng ta còn bắt giữ được gần 5 vạn tù binh, tin rằng đám người phương Tây này chắc chắn sẽ không dám tới đây nữa".
Đức Xuyên Nhất Nam cười nói: "Đám người Tây ngây thơ này lúc nào cũng mở miệng quý tộc và văn minh, mà thật sự không biết bọn chúng mới là thứ bại hoại thật sự trên thế giới này, có năm vạn tù binh này chúng ta có thể đàm phán điều kiện với chúng rồi. Chỉ cần chiến sự bên này kết thúc, chúng ta sẽ lập tức gấp rút tiếp viện Cao Ly, tấn công từ hai bên, tiêu diệt hoàn toàn người Hoa Hạ".
"Tướng quân, ngài định ngừng chiến với người phương Tây sao?"
"Không sai, mặc dù bọn chúng quả thực đáng chết nhưng hiện tại vẫn chưa phải là lúc quyết chiến với chúng, ta định dùng 5 vạn tù binh này để ép hạm đội vô địch của chúng giúp chúng ta tiêu diệt hạm đội của người Hoa Hạ, chỉ cần không còn sự uy hiếp trên biển thì trăm vạn đại quân Phù Tang ta tuyệt đối có thể càn quét Hoa Hạ, không đến trăm năm, dân tộc trung nguyên sẽ bị Phù Tang ta đồng hóa, đến lúc đó trên thế giới sẽ không còn bất cứ quốc gia nào là đối thủ của Phù Tang ta nữa".
"Tướng quân vô cùng vĩ đại, vì sự nghiệp nghìn đời của Phù Tang ta, dốc hết tâm huyết, ta thề chết đi theo”.
“Truyền lệnh cho Bổn Trác Danh, Cao Ly bắt buộc phải thủ vững, bằng không cả gia tộc hắn ta đều phải chết để đền tội".
Thắng lợi trước người phương Tây khiến Đức Xuyên Nhất Nam lần nữa tìm lại tự tin, binh lính của mình vẫn là chiến sĩ dũng mãnh nhất trên thế giới này, cường quốc mạnh như Đại Bất Liệt Điên cũng bị mình nháy mắt đánh tan, huống chi là người trung nguyên yếu ớt kia.
Nhưng hắn ta có nằm mơ cũng không ngờ được, một trận đại chiến thế giới nhắm vào Phù Tang đang được ủ mưu, hơn nữa còn là một mình Phù Tang đối đầu với cả thế giới...
Các nước phương Tây chưa từng đoàn kết như thế này, không chỉ là vì báo thù thánh địa bị hủy mà điều quan trọng hơn là các cổ quốc vàng bạc khắp nơi đó, tất cả mọi người trong lòng đều hiểu rõ trận chiến tranh này chính là để xem ai cướp đoạt được nhiều hơn, cho nên mỗi nước đều không hề giữ lại chút gì về mặt điều động binh lính...