“Đại nhân… việc này… nếu là dân thường đánh quan viên thì chúng ta có thể bắt, còn cha đánh con thì… chúng ta không can thiệp được”.
“Ơ…”
Đúng rồi, chẳng có ai quản chuyện cha đánh con đâu, không lẽ hắn ta phải trốn thật sao? Không được, nếu bỏ trốn, chẳng phải thừa nhận loại thuế này không hợp lý à? Nếu vậy, sau này hắn ta cũng không cần mở cục thuế vụ làm gì nữa. Sau một hồi suy tư, cuối cùng, Mã Họa Đằng nói: “Mời các thương nhân gây chuyện vào đây, sắp xếp ổn thỏa cho bọn họ, dâng trà rót nước đầy đủ, nói với bọn họ ta sẽ đến ngay… Còn nữa, gọi người của chúng ta theo, lát nữa… bảo vệ ta thật tốt”.
“Đại nhân, trừ phụ thân của ngài, nếu ai dám động vào ngài, chúng ta sẽ bắt kẻ đó lại”.
Mười mấy vị thương nhân đều là những ông chủ đội tàu nổi tiếng, cũng có không ít chủ đất và chủ xưởng sản xuất. Bọn họ cần mua thuyền, mua đất, mua nguyên vật liệu… liên tục, thuế phụ thu đã khiến giá cả thành phẩm bị nâng lên không ít, cho nên rất nhiều thương hội đã liên hợp lại để đi đòi một lời giải thích. Nếu đây là mệnh lệnh của hoàng thượng thì cũng thôi đi, nhưng… Mã Họa Đằng ngươi là cái thứ gì chứ?
Tại sao Lãnh Thiên Minh lại để Mã Họa Đằng gánh vác việc này? Thật ra rất đơn giản, sao một vị hoàng thượng có chí hướng rộng lớn như hắn lại có thể làm ra chuyện như vậy được chứ? Hoàng thượng là một vị vua tốt, yêu dân như con, đây đều là ý của Mã Họa Đằng, hoàng thượng chỉ cảm thấy có lý nên đã phê chuẩn mà thôi. Mã Họa Đằng, ngươi chớ trách trẫm, ngươi cũng không ít lần lừa gạt tiền của các bạn nhỏ mà…
Đương nhiên, mục đích của Lãnh Thiên Minh không chỉ đơn giản là bẫy Mã Họa Đằng, mà thật ra, đặt ra thuế phụ thu là điều tất yếu. Nếu không phải do triều đình bỏ ra vố số tiền của cùng nhân lực để tiêu diệt toàn bộ hải tặc, giữ gìn trị an, thì những thương nhân này… làm gì kiếm được nhiều tiền như thế? Cho nên bắt bọn họ chi ra một ít cũng là điều hợp lý, dùng số tiền dư ra đó để cứu tế dân nghèo, há chẳng phải cả nhà cùng vui à? Vì thế Lãnh Thiên Minh còn cẩn thận giảng giải cho Mã Họa Đằng về sự cần thiết của thuế phụ thu…
Nửa canh giờ sau, Mã Họa Đằng bước vào đại sảnh. Mười mấy thương nhân đang nổi giận đùng đùng đứng ở đó, còn phụ thân của hắn thì đang ngồi trên ghế thái sư. Vừa thấy Mã Họa Đằng, ông ta lập tức nghiến răng ken két, hai tay phát run.
“Ngươi… ngươi là đồ súc sinh vô lương tâm, hôm nay ta sẽ đánh chết ngươi”.
Cũng hết cách rồi, thương nhân từ các nơi đều tụ tập về đây để đòi một lời giải thích, những người đều là kẻ có tiền, lỡ như có ai đó nóng đầu, thuê mấy tên sát thủ đến xử lý Mã Họa Đằng thì phải làm sao? Vì thế, phụ thân của hắn ta chỉ có thể dẫn đầu, có như vậy, những người này sẽ nghe theo ông ta, ít nhất không làm hại con ông ta.
“Phụ thân đại nhân, ta vẫn luôn nghe theo lời dạy của ngài, chưa từng làm ra chuyện gì thương thiên hại lý, cớ sao ngài lại tức giận như thế?”
“Ngươi… ngươi… hay lắm, tên tiểu tử thối kia, vậy ngươi nói cho ta biết, vì sao lại vô duyên vô cơ tăng thuế, hơn nữa còn là thuế 1/10, ngươi có biết đó là bao nhiêu tiền không hả?”
Thấy phụ thân không xông đến đánh mình, Mã Họa Đằng mới duỗi tay đẩy tên nha dịch đang đứng bảo vệ phía trước ra. Hai mắt hắn ta lim dim, bắt đầu nhớ lại đợt huấn luyện cho hành động ở Đại Bất Liệt Điên, xem ra tên cẩu hoàng đế kia sẽ không giúp hắn ta, hôm nay chỉ có thể dựa vào bộ óc thiên tài của chính mình mà thôi.
Mã Họa Đằng từ từ mở mắt ra, một giọt lệ chảy xuống.
“Phụ thân à, ta làm tất cả chẳng phải vì muốn gia tộc của chúng ta ngày càng hùng mạnh, giàu có và phát triển hay sao?”
Phụ thân của Mã Họa Đằng sửng sốt, những người khác cũng sửng sốt. Ôi trời ạ, má nó, không lẽ tên nhóc này có bệnh?
“Ngươi… ngươi có ý gì?”
“Phụ thân đại nhân, vốn dĩ ta định lén lút bàn bạc với ngài, nhưng nào ngờ ngài lại dẫn theo nhiều thương nhân chạy đến gây rối, nên ta đành phải nói ra tất cả”.
Phụ thân của Mã Họa Đằng kinh ngạc nhìn hắn ta.
“Được, vậy ngươi nói đi, ta cũng muốn nghe xem hôm nay ngươi định nói ra tất cả như thế nào”.
Mã Họa Đằng đi đến đài cao, quét mắt nhìn quanh một lượt rồi hô to: “Chư vị đều là tinh anh của Hoa Hạ ta, xin hỏi các vị, hai năm qua đã kiếm được lợi nhuận thế nào?”