"Vậy thì mời cô về cho, đừng nói Đa Đoạt ta ức hiếp một phụ nữ, chúng ta gặp lại nhau trên chiến trường".
"Ngươi... tên đàn ông đê tiện nhà ngươi".
"Ai yo, cô nhìn cô kìa, sao lại tức giận rồi, Đa Đoạt ta cũng là một nhân tài đó, cô cũng không thiệt thòi gì, hơn nữa một người phụ nữ như cô đã độc thân nhiều năm như vậy rồi, đây chẳng phải là ta đang giúp cô sao?"
An Na Nhất Thế nào đã từng chịu sỉ nhục như vậy, cắn chặt đôi môi, nước mắt nhỏ xuống tong tỏng, sau một hồi im lặng lâu, An Na Nhất Thế ngẩng đầu lên.
"Ngài... ngài... ngài nói lời có giữ lời không?"
Đa Đoạt sững người, bản thân căn bản chưa từng nghĩ tới việc đàm phán, chỉ muốn sỉ nhục một chút người phụ nữ vênh váo tự đại trong truyền thuyết này mà thôi, nhưng câu hỏi này của nàng ta lại nằm ngoài dự đoán của ông ta, người phụ nữ này không phải đồng ý thật đó chứ.
"A... đúng, Đa Đoạt ta nói lời giữ lời".
"Được, ta đồng ý với ngài, nhưng chỉ một lần này thôi, không được để bất cứ ai biết đến, ngài phải đảm bảo đợi ta trở về ngài sẽ lập tức rút binh".
"Cô đồng ý thật ư?"
"Ta... ta đồng ý..."
An Na Nhất Thế nhắm chặt mắt lại, nàng ta đã không còn bất cứ lựa chọn nào nữa, nếu như đàm phán thất bại thì không biết kết cục thế nào đang chờ đón nàng ta, không ngờ đến cuối cùng lại phải dùng chính thân thể của mình để đổi lấy hòa bình...
"Bốp bốp bốp..."
Đa Đoạt vừa hoan hô vừa cười nói: "Đúng là một nữ vương vĩ đại".
Đa Đoạt nhìn vị nữ vương kiều diễm này, im lặng một lát rồi nói với phiên dịch bên cạnh: "Ngươi ra ngoài đi, thông báo tất cả mọi người không có lệnh của ta thì không ai được phép vào trong".
Phiên dịch viên đó cười hi hi nói: "Rõ..."
Trong cả đại trướng chỉ còn lại hai người ngôn ngữ bất đồng.
Đa Đoạt đi đến bên cạnh An Na Nhất Thế, An Na Nhất Thế nhìn Đa Đoạt bằng ánh mắt tràn ngập sự oán hận.
Đa Đoạt cười rồi nói: "Đây là do cô tự nguyện đó nhé, ta không hề cưỡng ép cô".
Sau đó cũng mặc kệ An Na Nhất Thế có thể nghe hiểu hay không liền đặt tay phải lên cằm của An Na, nhẹ nhàng nâng đầu An Na Nhất Thế ngẩng lên.
An Na Nhất Thế dù sao cũng là phụ nữ, lòng tự tôn cao vút cùng với bất đắc dĩ đan xen với nhau, trên mặt đủ các loại biểu cảm, cuối cùng chỉ đành nhắm mắt lại...
Trong lòng Đa Đoạt chỉ có một suy nghĩ, nữ vương? Lão tử hôm nay phải thử xem nữ vương rốt cuộc có cảm giác thế nào, Đa Đoạt một tay ôm chặt lấy eo của An Na Nhất Thế, mặt An Na đỏ bừng lên, tức giận phun ra một tràng tiếng chửi mà Đa Đoạt nghe cũng không hiểu gì.
"Nếu như chúng ta đã bất đồng ngôn ngữ vậy thì dùng hành động để giao lưu đi..."
Đa Đoạt mạnh mẽ ép An Na Nhất Thế xuống đất...
Lúc này cũng đã nhá nhem tối, binh lính xung quanh đại trướng đều biết điều tránh mặt ra xa, chuyện này vào lúc bình thường chắn chắn là không được phép, nhưng lần này tấn công La Sát, quy tắc này từ lâu đã được bỏ đi rồi, ai cũng không ít lần làm chuyện ấy.