Hoàng Tử Và Đóa Hoa Hồng

Chương 1: Em ấy đẹp




[Chúc Nghi và người tình bí mật của mình đường ai nấy đi. Chúc Nghi tự hào cuộc sống độc thân hiện tại của mình...]

[Tin chấn động: Chúc Nghi chính thức come out trên sóng truyền hình. Tiết lộ hoàn cảnhh sống trước của mình...]

Bình luận người qua đường: Lại là thằng này nữa hả? Lều báo còn cái nào để khai thác không vậy?

Tui cũng muốn hỏi vì sao trang báo này cứ cắn cậu khai thác mãi mà không thấy chán đây này. Chúc Nghi thầm nghĩ.

Chuyện cũng đã qua nửa năm kể từ lúc cậu chính thức come out trên sóng truyền hình rồi, cứ tưởng sẽ không còn trang báo nào nhắc cậu nữa, thế mà mương báo lá cải này cứ cách tuần là lên hai, ba bài báo nào đó nhắc đến cậu, làm cậu nghi ngờ gã người yêu cũ đứng sau mua bài không đấy.

Chúc Nghi mím mím môi, cuối cùng đóng laptop lại rồi ném mình lên giường đi ngủ sớm một hôm.

Sắp tới mấy trang báo bao gồm mương lá cải lúc nãy sẽ liên tục đưa tin về đám cưới thế kỷ của gã người yêu cũ cùng cô nàng ca sĩ xinh đẹp, tài năng hot nhất showbiz hiện giờ. Chúc Nghi chép chép miệng, cũng may cậu không nhận được thiệp mời, nếu có nhận cậu sẽ không tham dự đâu.

Định đi ngủ sớm, nhưng dạ dày lại nũng nịu ứ chịu đâu, cần phải ăn no trước khi đi ngủ cơ.

Chúc Nghi cạn lời, đành ngoan ngoãn xuống bếp tìm đồ ăn. Nhưng tiếc là tủ lạnh thông báo rằng bạn ê, hết đồ ăn rồi, đến cả gói mì cũng không còn, chịu khó ra siêu thị tiện lợi mà mua đi.

Chúc Nghi thở dài, đành thay quần áo, cầm ví tiền và điện thoại, mang khẩu trang rồi đóng cửa, đi đến cửa hàng tiện lợi gần nhà.

Tuy Chúc Nghi là nghệ sĩ hoạt động trong showbiz nhưng cậu không có fan nhiều. Cậu nổi lên và được nhiều người biết tới là hai năm trước khi ca khúc "Tình vấn vương" vừa ra mắt đã leo lên bảng xếp hạng. Năm đó cậu nhận giải ca khúc được yêu thích nhất và ca sĩ tân binh xuất sắc nhất. Nhưng hai năm tiếp theo cậu lại không có thành tích gì nổi trội, cũng không tham gia game show và chương trình thực tế. Tên cậu dần dần ít ai nhắc tới cho tới khi tin đồn cậu có người yêu bí mật là nam nổi lên. Nhưng không lâu sau đó cậu lại vướng tin đồn chia tay với người yêu cũ và come out trên sóng truyền hình. Từ đó đến nay đã được nửa năm cậu im hơi lặng tiếng. Thậm chí phong cách cũng dần thay đổi theo phong cách phi giới tính.

Sau đó cậu chuyển sang làm vlog, thi thoảng livestream, hát những nơi cậu được người ta thuê cậu, và thi thoảng phát hành ca khúc mớ hoặc quay quảng cáo cho vài ba nhãn hàng nhỏ.

Người khác nói sự nghiệp cậu đã tuột dốc nhưng với Chúc Nghi, cậu hài lòng cuộc sống hiện tại. Cậu vẫn làm ra tiền, nhiều hơn người bình thường nữa kìa.

Vả lại hiện giờ cậu đã thay đổi phong cách ăn mặc rồi. Để tóc mullet và nhuộm nâu nhạt, trang điểm nhẹ, mặc quần áo theo kiểu phi giới tính nên cũng không mấy ai nhận ra cậu. Việc cậu mang khẩu trang là để tránh gặp phải vài tên biến thái phiền phức mà thôi.

Cửa hàng tiện lợi cách nhà cậu khoảng mười phút đi bộ. Hiện giờ mới có chín giờ tối hơn, bên ngoài xe cộ vẫn còn đông đúc lắm. Có lẽ hôm nay là ngày cuối tuần, cả nhà, người yêu, bạn bè rủ nhau đi dạo phố.

...

Chúc Nghi xách giỏ đi một vòng cửa hàng, càn quét hết bim bim, kẹo, mì gói và vài ba món ăn vặt cậu thấy hợp mắt, sau đó nhanh chóng tới quầy thanh toán. Nữ thu ngân lén lút nhìn cậu, có vẻ bị lối ăn mặc của cậu thu hút hoặc cảm giác quen quen nghi ngờ có phải nghệ sĩ hay không.

Chúc Nghi chỉnh lại khẩu trang, sau đó mang mấy món mình vừa mua và đi về.

Giây trước trời còn hanh khô, giây sau trời đã đổ cơn mưa.

Mưa bất chợt khiến mọi người vội vội vàng vàng tìm nơi trú. Trên đường người chạy, người dùng cặp che đầu. Người mắng chửi ông trời giở chứng. Mấy người bán hàng rong vội vàng gom bàn ghế lại. Dưới mấy mái hiên nhà, người này rồi tới người kia vội chen chúc nhau trú nhau. Cả Chúc Nghi cũng vậy, cậu vội vội vàng vàng chạy tới mái hiên nhà gần đó. Cũng may mái hiên này nhỏ, chỉ có một người qua đường đứng trú mưa mà thôi.

Phẩy đi mấy giọt nước dính trên vai áo, cậu kiểm tra lại xem mưa có rơi vào túi đựng đồ ăn cậu vừa mua hay không.

Cũng may lúc nãy cậu mang theo dù, nghe mọi người hay bảo dự báo thời tiết trên điện thoại thi thoảng đúng một vài lần, nhưng cậu không thấy vậy, lần nào cậu nghe theo đem dù phòng hờ thì lần đó trời sẽ mưa như dự báo.

"Alo? Tôi sẽ đến trễ một chút, trời nưa rất to."

"Ừm... tự nhiên trời mưa to."

Chợt bên cạnh cậu có giọng người khác vang lên.

Giọng người này hay thật. Trong lòng cậu tự nhiên thốt ra câu này. Chúc Nghi tò mò khẽ nhìn sang.

Bên cạnh cậu là một người đàn ông mang khẩu trang trắng, áo thun dài tay màu xám nhạt đã bị nước mưa xối ướt một nửa tạo thành từng mảng và đốm to, nhỏ màu xám đậm. Kết hợp là quần jean đen rách gối cùng đôi giày thể thao màu trắng. Chúc Nghi hơi ngơ ngẩn vài giây. Tuy không nhìn ra được nét mặt của người này như thế nào, nhưng với lối ăn mặc tạo cảm giác hoạt bát, năng động này cũng khiến cho nhiều cô ngoái đầu lại nhìn rồi.

Có lẽ ánh mắt săm soi của cậu quá rõ ràng nên người đàn ông kia đã ngoái đầu lại nhìn cậu. Chúc Nghi giật mình, vội vàng cụp mắt che đi cảm xúc ngây ngẩn của mình.

"Anh có cần dù không?" Chúc Nghi nhẹ giọng hỏi.

Người bên cạnh im lặng. Cậu nghĩ rằng anh ta không nghe rõ nên nói lớn hơn một chút: "Anh cần dù không? Tôi cho anh mượn."

Lúc này anh ta mới hoàn hồn, khẽ chớp mắt: "Cho tôi mượn rồi thì anh về bằng gì?"

Tim Chúc Nghi đập nhanh một nhịp. Giọng người này hay quá. Nếu anh ta không đi một mình thì cậu còn ngỡ rằng anh ta cũng là nghệ sĩ có tiếng.

Nghệ sĩ không bao giờ đi một mình cả. Chỉ có cậu là trường hợp ngoại lệ thôi.

"Nhà tôi ở gần đây, đi vài bước là tới." Vừa nói cậu vừa lấy dù ra, dúi vào tay đối phương: "Cái này cho anh."

Chúc Nghi vội vàng rời đi trước khi anh ta hoàn hồn và đổi ý: "Tạm biệt."

Chúc Nghi xông ra màn mưa, chạy thật nhanh.

Đến khi bóng dáng Chúc Nghi đi khuất rồi, Phi Quân mới hoàn hồn, khẽ chớp mắt rồi nhìn cây dù màu xanh barbie trên tay mình.

Anh cúi đầu, kéo khẩu trang lên một chút. Thế nhưng hai vành tai đỏ lên đã bán đứng tâm trạng của chủ nhân nó.

Em ấy đẹp.