Hoàng Tử Trường Nữ Sinh (Gilenchi)

Chương 32




Ngày tôi tròn 17 tuổi,một ngày nắng đẹp. Mới sáng tinh mơ mà nhữngtia sáng ấm áp đã luồn qua những chiếc lá và khe hở nhỏ của tấm rèm cửasổ để chạy vào phòng tôi. Một ngày đặc biệt để tôi không còn muốn ngủnướng như mọi ngày nữa. Nhìn khuôn mặt mới ngủ dậy nhưng tràn đầy tươitắn của mình trong gương tôi liền khẽ cười. Hôm nay tôi đã bước sangtuổi 17 rồi,có rất nhiều bất ngờ đang chờ tôi trong cuộc sống.

Sau khi đánh răng rửa mặt xong tôi liền xuống nhà bếp để phụ mẹ làmbữa sáng cho cả nhà. Nhưng lúc tôi xuống thì mẹ cũng đã chuẩn bị đâu vào đó rồi,hôm nay bữa sáng phong phú hơn mọi hôm một chút và đều là móntôi thích. Mẹ tôi thấy tôi xuống thì mỉm cười sau đó nói.

– Con đã dậy rồi à. Hôm nay không ngủ nướng nữa sao.

Tôi có chút ngượng ngùng đáp lại mẹ.

– Con cũng đâu phải hay ngủ nướng đâu.

Mẹ cười hiền rồi nói.

– Con gái mẹ hôm nay đã bước sang tuổi 17 rồi. Khởi đầu cho nhữngtháng ngày tươi đẹp nhất của một người con gái. Thời gian trôi nhanhquá,mới hôm nào con mới chỉ là một đứa trẻ thích khóc nhè và bé xíu. Hôm nay đã trở thành một thiếu nữ xinh đẹp đáng yêu thế này.

Tôi nghe mẹ khen thì lại càng xấu hổ. Trong mắt của những người mẹthì con của mình luôn đẹp nhất, giỏi nhất,hoàn mỹ nhất. Tôi biết mẹ cóthể nói hơi quá về tôi nhưng tôi sẽ cố gắng để mẹ không bao giờ phảithất vọng vì mình.

Khi mẹ còn đang mãi cảm khái về thời gian thì ba tôi cũng xuất hiện.Bởi vì ba mẹ vẫn phải đi làm nên ba đã ăn mặc rất nghiêm chỉnh rồi,nhìnba trong bộ vest xám lịch lãm tôi không khỏi tự hào về gia đình mình. Ba tôi cao lớn và rất phong độ,hẳn là khi con trẻ có rất nhiều cô gái yêu mến. Còn mẹ tôi tuổi tuy đã ngoài bốn mươi nhưng vẫn giữ đượcvẻ đẹp dịu dàng của ngày xưa. Thời gian chỉ giúp cho mẹ thêm đằm thắmthành thục hơn chứ không để lại nhiều dấu vết trên gương mặt mẹ. Có lẽtôi là đứa trẻ may mắn nhất thế giới khi được là con của ba mẹ,được thừa hưởng những gen di truyền tốt nhất của ba mẹ. Cho nên tôi mới là tôicủa hôm nay,một cô gái được nhiều người yêu mến..

Buổi chiều muộn hôm nay ba đã đặt bàn một tiệc nhỏ để chúc mừng sinhnhật của tôi. Bởi vì bữa tiệc này nên ba mẹ đều sẽ xin về sớm hơn mọingày một chút. Tôi nhắn tin cho mọi người biết địa chỉ nhà hàng ba đặttiệc rồi lại hồi hộp chờ tới giờ bắt đầu..

Buổi sáng tôi không đi ra ngoài mà chỉ ở nhà. Điện thoại nhận đượcrất nhiều tin nhắn chúc mừng sinh nhật,có nhiều bạn học cũ vẫn nhớ vànhắn tin chúc mừng tôi. Cũng có những người bạn ở trường mới nữa nên tôi mất khá nhiều thời gian để nhắn tin cảm ơn họ. Chị Khánh Trang cũngnhắn tin chúc mừng sinh nhật tôi,thực ra tôi cũng tính mời chị ấy nhưngbởi vì chị ấy chuẩn bị bước sang năm ba rất quan trọng nên chị ấy khôngđược nghỉ hè như chúng tôi. Hiện tại chị ấy đang phải đi học thêm ngoạingữ và nhiều môn học quan trọng khác. Dù cho hơi buồn một chút khi không mời được chị ấy nhưng tôi cũng không thể trách cứ được gì. Có lẽ lần sau sẽ có dịp..

Tôi cũng tranh thủ onl facebook một chút. Số lượng tin nhắn gửi đếnkhiến tôi choáng váng. Có tới cả ngàn tin nhắn chúc mừng sinh nhật đượcgửi tới. Số lượng người theo dõi của tôi cũng tăng rất nhiều so với đầunăm học,hiện tại đã tới hơn một trăm ngàn người và vẫn đang gia tăng rất nhanh qua từng ngày.

Bởi vì quá nhiều tin nhắn không thể đọc hết nên tôi chỉ có thể viếtvài dòng cám ơn tất cả mọi người đã quan tâm và giành lời chúc cho mìnhrồi đăng lên. Có thể nói từ khi bước vào ngôi trường Angle thì đây làlần đầu tiên tôi đăng stt trên facebook. Chính vì vậy mọi người nhấtnhanh chạy vào comment rất nhiều. Chúc mừng sinh nhật cũng có,cảm kháitôi cuối cùng cũng chịu đăng stt cũng có. Khen cũng có mà chê cũng có.Mạng xã hội rất phức tạp nên tôi chỉ đành nói với bản thân không cần đểtâm quá tới những lời lẽ không hay làm gì. Như vậy sẽ thoải mái hơn.

Ba giờ chiều tôi bắt đầu chuẩn bị cho buổi tiệc sinh nhật. Sau khitắm rửa thật sạch sẽ tôi bắt đầu mặc chiếc váy đã mua hôm trước. Tôi rất muốn mình trở nên xinh đẹp hơn một chút nên đã lấy bộ đồ trang điểm của mẹ ra để dùng,nhưng vì trước nay chưa bao giờ trang điểm nên tôi khôngbiết phải làm sao để dùng nó. Trong lúc đang loay hoay thì tôi nhận được điện thoại của mấy cô bạn cùng phòng của mình. Họ gọi để hỏi tôi đãchuẩn bị thế nào rồi,khi nghe tôi nói lại tình hình thì họ liền thở dàirồi nói sẽ tới ngay.

Lúc Linh Lan , Tường Vi và Minh Nguyệt tới thì tôi vẫn đang loay hoay với mấy loại phấn trang điểm. Cả ba cô bạn hơi sửng sốt nhìn tôi mộtchút sau đó mới lên tiếng.

– Má ơi. Làm tôi tưởng yêu quái phương nào xuất hiện chứ.

– Tôi lại tưởng ma cà rồng trong phim Twilight xuất hiện chứ. Cái mặt trắng bệch thế kia.

– Tôi cũng tưởng là diễn viên hát tuồng hay cải lương gì chứ. Trang điểm lòe loẹt vậy mà.

Tôi nghe ba cô bạn bình phẩm về mình thì tức muốn ói máu. Tưởng họtới giúp mình không ngờ là tới làm nhà phê bình. Trong lúc tôi đang định phát hỏa với họ thì Linh Lan đã lên tiếng.

– Thôi không nói nữa. Bây giờ Thùy Chi mau mau rửa sạch hết lớp phấntrên mặt đi rồi chúng ta ra ngoài. Cũng sắp 5 giờ chiều rồi. Khéo lạikhông kịp.

Tôi không hiểu lắm ý của Linh Lan nhưng cũng rất nghe lời cậu ấy màđi rửa mặt. Sau khi nghe những lời bình phẩm của ba người họ về mình tôi thực sự cũng không có can đảm để nguyên cái mặt vậy mà đi ra ngoài gặpai.

Lúc tôi rửa mặt xong ba cô bạn liền kéo tôi ra khỏi nhà rồi lên mộtchiếc taxi và chạy đi. Trong khi tôi vẫn còn hơi ngơ ngác không biết bacô bạn của mình muốn làm gì thì lại nghe Tường Vi ảo nảo than thở.

– Tôi thấy bốn đứa mình như thế này là không xong rồi. Đều là con gái mà chẳng đứa nào giỏi làm đẹp gì cả. Chỉ biết học và học,trang điểmphấn son thì mù tịt. Hèn gì chả có ma nào để ý.

Minh Nguyệt cũng phụ họa.

– Cũng phải,trừ Thùy Chi coi như có chút nhan sắc nên được Gil chú ý ra thì bọn ta có ai thèm ngó đâu. Tôi cũng muốn cải cách lại bản thân rồi.

Linh Lan nhịn không được cũng nói.

– Hai người cũng đừng bi quan hóa vấn đề vậy chứ. Không phải chúng ta không có ai để ý mà là vì Angle chỉ có một Hoàng Tử và người ấy là củaChi rồi.

Tường Vi và Minh Nguyệt tuy không tìm được lý do phản bác lại LinhLan nhưng họ vẫn không thay đổi quyết tâm muốn cải cách chính mình. Chonên họ liền hẹn nhau ngày mai phải đi trung tâm thương mại để mua đồtrang điểm và dụng cụ làm đẹp..

Tôi thì vẫn bị vây trong trạng thái không biết gì và không biết đangđi đâu. Rõ ràng đường tới nhà hàng đặt tiệc không phải đường này. Lúctôi mờ mịt hỏi ba cô bạn thì liền nhận được cái liếc mắt xem thường củahọ và một câu trả lời rất đồng thanh.

– Đi làm đẹp chứ đi đâu.

Cuối cùng thì tôi bị họ kéo tới một tiệm trang điểm và làm tóc. Ở đócó nhân viên chuyên nghiệp giúp tôi tạo ra những đường nét hài hòa vàxinh đẹp nhất. Tôi đến khi nhìn kỹ mình trong gương tới mấy lần vẫnkhông tin được trong gương chính là mình. Thực sự cô gái trong gương đórất đẹp,tóc để xõa uốn xoăn nhẹ nhàng. Môi hồng như đóa hoa anh đào nởrộ trong tuyết. Khuôn mặt tinh tế xinh đẹp,vừa có nét ngây thơ vốn cóvừa thêm phần quyến rũ xa lạ.. Đây là tôi sao..

Trong khi tôi vẫn đang hoài nghi về chính mình thì ba cô bạn lạikhông ngớt miệng cảm thán tài năng của người trang điểm. Tường Vi vàMinh Nguyệt còn nhân cơ hội học lén được vài chiêu. Cũng trong lúc đangmơ hồ thì tôi bị kéo lên xe và chạy tới nhà hàng tổ chức sinh nhật..

…….

Ây nha.. tieuacma lại xuất hiện nè. Hình như cũng hơi lâu phải không..

Mấy nay đang đặt tâm trí vào chương trình The Feca nên không viết ficđược. Có ai xem không.. Có ai thích Lan Khuê như tieuacma không.

Nói thật là thích bạn Khuê lắm ấy. Cái giọng nói ngọt ngào nghe là mêluôn. Xem chương trình mà chỉ thích nghe Khuê nói thôi à..