Hoàng Tử Lạnh Lùng Và Cô Nhóc Lanh Chanh

Chương 39: Star cinema




-Star Cinema thẳng tiến!!

Đến nơi, nó giành ngay cái nhiệm vụ cao cả đó là đi mua bắp rang và nước ngọt. Nó mua 6 phần bắp nhỏ và 1 phần bắp cỡ bự (của nó 1 bự 1 nhỏ:)))và mua hẳn 6 phần nước lớn (có gì uống hết của mình thì lấy củangười khác uống :)))

-Cô mua cái gì mà kinh khủng quá vậy?- Duy sửng sốt

-Kệ tôi!!!........ Mà bây giờ xem phim gì vậy?

-Phim đó đó, đang hot!

Nhìn theo hướng tay Duy chỉ

-Ááá…….. xem phim khác đi, tôi không xem phim đó đâu, hic hic

Nó mếu máo nhìn vào tấm áp phích to đùng với cái tựa đề to đùng “SỰ BÁOTHÙ CỦA MA NỮ” và kèm theo đó là hình ảnh cảu một người phụ nữ mặc đồtrắng toát đang bò dưới đất, trợn mắt và le cái lưỡi dài (Sợ quá!!!)

-Bọn tôi mua vé rồi, không đổi được đâu!!- Long đưa mấy cái vé lên

-Hic hic, sao mấy anh ác quá vậy chứ? Đã xem phim ma rồi mà còn xem 3Dnữa (ặc) Có bị khùng không vậy hả? Thôi xem “Ếch con tìm bạn đi” (phimhoạt hình :)))

(Mấy phim đó là Sandy chế, đừng có vô google search nha, không có đâu)

-Cô lớn to đầu rồi mà còn xem phim hoạt hình nữa hả? Nhưng mà vé mua rồi, không trả được đâu

-Vậy thôi! Mấy người xem đi, tôi ngồi ở ngoài chờ. Tôi không xem đâu!

Nó vội ôm đống bắp rang bỏ chạy ra hàng ghế chờ, nhìn cái tấm posterthôi mà nó đã sợ muốn xỉu rồi. vậy mà còn bắt nó xem phim nữa. Không bao giờ! không bao giờ nó xem phim đó đâu. Càng nghĩ thì nó lại càng lấynhiều bắp rang cho vào miệng

Hắn đi tới, nhìn cái mặt đáng thương của nó, hắn lại nhếch môi cười

-Vào xem đi!!

-NEVER!!

-Này! nếu cô không vào thì tôi sẽ đưa mấy cái tin nhắn cho mọi người xem đó (ai không nhớ tin nhắn gì thì xem lại chap 29)

-Kệ, tôi không xem đâu

Thật ra hắn ra đây tìm cách lôi nó vào trong đó không phải vì hắn biếtnó sợ nên cố tình ép nó xem mà là vì cả bọn vào trong rồi, để nó ngồi ởngoài đây một mình, hắn không yên tâm chút nào. Vậy nên hắn buộc phảikéo nó vào trong cho bằng được.

-Cô mà không vào là tôi cho nhà cô “giải tỏa” ngay bây giờ!!!- hắn nói rồi lôi ngay cái điện thoại của mình ra.

-Ê ê……. Đồ ác độc……. Hic hic………. Vào thì vào…….

Dùng hết can đảm, nhận lấy cái kính từ tay người soát vé. Bước vào trong rạp

“Trời đất ơi!! Sao mà tắt đèn tối thui vầy nè!!! Ai đó làm ơn, bật đèn giúp tôi với! Hic”

Nó đau lòng nhìn cảnh vật xung quanh, càng đau lòng hơn khi mà bọn hắn mua cái ghế ngay sát màn hình và ngay chính giữa.

Bô phim chỉ mới bắt đầu thôi mà đã nghe tiếng nhạc rùng rợn rồi. Hichic, làm sao mà nó dám xem tiếp đây

Phim với nội dung như sau:

“Một cô nữ sinh trung học gia đình giàu có, bị bắt cóc. Sau khi đòi được tiền chuộc vì cô đã thấy mặt bọn chúng nên bọn chúng quyết định sẽ thủtiêu bịt đầu mối. Mặc cho cô van nài, chúng thả cô xuống vực thẳm. Chếtvới nỗi uất ức trong lòng, cô trở về tìm bọn chúng để trả thù một cáchkhốc liệt và tàn bạo nhất. Người thì bị phanh thay, người thì bị đau đớn cho đến chết……”

Bộ phim như vậy là đã kinh khủng lắm rồi vậy mà ông đạo diễn ác độc cònlàm thêm những lúc con ma xuất hiện là kèm theo một tiếng đùng làm timnó như muốn rớt ra ngoài.

Con ma xuất hiện mọi nơi, xuất hiện bất chợt sau lưng, chầm chậm chui ra từ gầm giường. Kéo chân người ngồi trên ghế

Ôi sợ chết mất!!!! Nó còn k dám đeo kính vào, vậy mà vẫn sợ kinh khủng. Nó sợ con ma sẽ kéo chân nó

Phải làm gì đây chứ!! Không lẽ đổ hết bắp ra rồi lấy cái hộp đội lênđầu giống trong phim sao? (phim Mr Bean) Ax, sao có thể làm vậy đượcchứ.

Đưa hai chân để hẳn luôn trên ghế, nhắm mắt, bịt tai……… nhưng vẫn khôngtác dụng. Dàn loa ở đây to kinh khủng, không thể nào ngăn chặn cái âmthanh đó không xâm nhập vào tai nó được.

Cứ mỗi lần nghe tiếng hét, nó lại tò mò mở mắt ra và hậu quả là nguyên cái mặt con ma đập vào màn hình bự ơi là bự

Nó hét lên, rồi vô thức quay qua ôm cánh tay hắn, nó ôm chặt cánh tayhắn cứ như người sắp chết đuối ôm chặt chiếc phao vậy. Nó cần tìm mộtchỗ dựa, một chỗ làm cho nó thấy an toàn.

Hắn hơi bất ngờ khi nó ôm tay hắn mà rúc đầu vào. Định đẩy nó ra nhưngsao cứ như có một thế lực vô hình nào đó ngăn tay hắn lại, không thể đẩy nó ra được. Hắn cảm nhận được bây giờ người nó đang run bần bật

Nhìn cái dáng nó lúc này sao mà mắc cười quá. Hai chân thì cho lên ghế, đầu thì ụp vào cánh tay hắn ôm cứng ngắt.

Chết rồi! Cơn đau, cơn đau lại ập đến , làm sao đây, đau quá! Nhói quá!Nó báu chặt vào tay hắn, kìm nén cơn đau. Mồ hôi bắt đầu túa ra khắpngười

Vừa đau lại vừa sợ. Nó cố gắng chịu đựng.

Nó báu vào tay hắn làm hắn đau điếng, kéo tay nó ra, nhìn mặt nó mồ hôinhễ nhại, rồi chợt! Một giọt nước mắt lăn dài trên khóe mi.