Hoàng Tộc Đại Chu

Chương 1139




Oanh!

Đây nhất kích, phiên giang đảo hải, kinh thiên động địa. Thánh Vu sơnphạm vi trăm dặm, hàng tỉ hư không vị diện, răng rắc một tiếng, như thủy tinh dập nát. Một cỗ cuồng bạo lực lượng làm thiên địa lâm vào thấtsắc, hóa thành gió lốc nổ mạnh ra.

Toàn bộ đại địa vỡ thành mảnh nhỏ, tầng tầng nham thạch băng liệt, vếtnứt như mạng nhện trải rộng khắp đại địa. Tử vong khí tức dày đặc cơ hồđem khu vực này biến thành một mảnh tuyệt địa. Động vật, thực vật trongnháy mắt chết hết. Tử vong khí tức làm cho sinh mệnh tồn tại mấy trămnăm toàn bộ chết hết.

“A!”

Một thanh âm thê thảm, ở trong bóng đêm vang lên: “Đáng chết! Ngươi lại bảo tồn nhiều Minh Thần lực như vậy!”

Thanh âm lượn lờ, không dứt bên tai. Chỉ một kích, Diêm Ma Thiên Tử sống lại đã lợi dụng tử vong thần lực thuần túy, dập nát cự trảo của Thi MaThiên Tử Cửu Anh.

“Rốt cuộc đã khống được chế thân thể!”

Cơ hồ là ở thời điểm Thi Ma Thiên Tử Cửu Anh chạy đi, Phương Vân cảmgiác cả người buông lỏng, lập tức đạt quyền khống chế thân hình một lầnnữa. Không! Chuẩn xác nói, là đạt được quyền khống chế Ma Thần Chi Khucủa Diêm ma thiên tử.

Trên đại địa nát thành mảnh nhỏ, chỉ thấy một thân hình khổng lồ đứngsừng sững. Đây là một hán tử, thân thể giống như Hỗn độn cự nhân, ẩnchứa vô cùng vô tận lực lượng. Đôi mắt màu hoàng kim toát ra vô tận uyáp, chỉ có huyết thống cường đại nhất, mới có được đôi mắt này.

Hán tử này vẻ mặt bình đạm, chỉ nhìn liếc mắt một cái, có thể làm chongười ta cảm giác đây là một người uy vũ bất khuất, nam tử hán đỉnhthiên lập địa. Hắn mặc long bào màu đen tượng trưng cho tử vong trênđỉnh đầu đội thiên tử ngọc miện, có vẻ vô cùng cao thượng cùng tôn quý!

Đây là Diêm ma thiên tử chân thân, đứng đầu viễn cổ Ngũ Đại Quân Vương!

Vị này Diêm ma thiên tử này chưởng khống sinh tử. Rất được viễn cổ TamHoàng tin cậy. Bằng vào tinh huyết mười hai đầu Ngũ Ngục Cốt Hoàng và di hài còn bảo tồn lại. Vị ma thần cường đại nhất đã sống lại!

Thân là viễn cổ quân vương, Thi Ma Thiên Tử Cửu Anh hiển nhiên xem nhẹnăng lực của Diêm Ma Thiên Tử sau khi sống lại. Tử vong vốn là lĩnh vựccủa hắn, là thần thông thiên phú của hắn. Cửu châu đại địa mấy vạn nămqua tích lũy tử vong lực lượng, trực tiếp thúc đẩy viễn cổ Diêm Ma Thiên tử vừa nhất sống lại liền có được thực lực cường đại.

“Đây là ma thần lực lượng sao? Năng lượng Tthật đáng sợ!”

Phương Vân cảm thụ được lực lượng thân thể. Thân hình hắn đã hoàn toàn cùng khung xương này.

Giờ phút này, trong thân thể khổng lồ này, mỗi một mạch máu, da thịt đều ẩn chứa năng lượng vô hạn. Có được tiềm lực không thể hiểu nổi. Thânhình này so với võ giả nào cũng đều cường đại hơn rất nhiều. Đây là khảnăng thiên phú của những Ma Thần này.

Đối tràng chiến đấu vừa rồi, Phương Vân đổ không thực quan tâm. Hắn suynghĩ là năng lực của Diêm Ma Thiên Tử. Còn về cừu hận của Diêm Ma ThiênTử cùng Cửu Anh hắn cũng không quan tâm.

Diêm ma thiên tử thân hình, còn cất dấu rất nhiều bí mật. Nhưng Phương Vân tạm thời không có thời gian đi coi những điều này.

“Phương Vân, ngươi thật sự làm cho trẫm ghé mắt a! Lại là ngươi chiếm được Diêm Ma Thiên Tử truyền thừa!”

Một cái thanh âm uy áp mà lãnh khốc, giống như chúa tể thiên địa, ở trên hư không vang lên. Thanh âm chưa dứt, không gian đã bị xé rách, mộtmảnh kim quang còn sáng chơi hơn thái dương gấp trăm lần kim quang điệnxạ mà ra. Mênh mông kim quang mơ hồ có thể thấy được một thanh ThánhKiếm vạn dặm, uy nghiêm cuồn cuộn mênh mông, ẩn chứa ý cảnh càn quétthiên hạ của thượng cổ Thánh Hoàng. Cỗ khí thế kia thần chắn sát thần,phật trở giết phật!

“Nhân Hoàng Thánh Kiếm!”

Phương Vân đồng tử đột nhiên co rút lại. Nhân hoàng vừa ra tay đã làNhân Hoàng Thánh Kiếm, hiển nhiên đã sinh ra ý niệm tất sát. Hắn cảmgiác được, thần niệm khổng lồ của Nhân hoàng đã tập trung vào hắn. Giống như thiên địa thần vương đã tuyên án vận mệnh của hắn vậy.

Lần đầu tiên trong cuộc đời, đối mặt kiếm khí mênh mông cuồn cuộn,Phương Vân cũng không sợ hãi. Lúc trước từ thiên ngoại trở về, Nhânhoàng một cọng tóc cũng có khả năng giết Phương Vân. Nhưng lúc này đâyđã bất đồng.

Cách biệt ba ngày đã nhìn bằng cặp mắt khác xưa. Phương Vân hiện tại với Phương Vân lúc trước cách biệt như trời với đất.

“Lưu Sủy!”

Phương Vân cũng không chạy trốn, ánh mắt hắn nhìn thẳng hư không, mười phần bình tĩnh:

“Ta có thể cho ngươi ghé mắt, cũng không phải gần là này!”

Thần niệm to lớn như sấm đình, ở trên hư không trung lăn lộn. Mà cùnglúc đó, Phương Vân rốt cuộc ra tay. Đối mặt Nhân hoàng, vị quân vươngcùng võ đạo kiêu hùng cường đại nhất cận cổ thời đại, Phương Vân vươntay phải ra.

“Oanh!”

Một Không Gian Chi Môn thật lớn, tỏa ra ánh sáng màu ngọc, bạch quangchói mắt, xuất hiện ở khe hở không gian, ngăn cản Nhân hoàng kiếm khí.

Không Gian Chi Môn của Phương Vân là Ức Vạn Không Gian Độn Hình ĐạiPháp. Dung hợp cùng pháp tắc không gian Truyền Kỳ cảnh giới. Là tuyệthọc có một không hai, có được năng lực chưởng khống không gian cườngđại.

Nhưng Không Gian Chi Môn Phương Vân triệu hồi ra lúc này so với lúctrước cường đại hơn gấp trăm lần. Vòm cửa thật lsớn khắc rất nhiều văntự cổ xưa màu vàng, phát ra một hương vị thê lương, cổ lão.

Đó là viễn cổ ma thần văn tự.

Phương Vân dung hợp lực lượng Diêm Ma Thiên Tử cũng dung hợp trí nhớ của hắn. Lực lượng tinh thần của Phương Vân được bị ma thần này bổ dưỡng đã cường đại hơn nhiều lắm. Tòa Không Gian Chi Môn này chính là Phương Vân bằng vào lực lượng tinh thần cường đại, kết hợp lực lượng viễn cổ mathần, lĩnh ngộ ra.

“Oanh!”

Nhân hoàng mênh mông cuồn cuộn kiếm khí, oanh kích lên Không Gian ChiMôn, phát ra động tĩnh to lớn. Giống như một tòa tòa thành cương thiếtthật lớn bị sụp đổ vậy, cả tòa Không Gian Chi Môn đã bị dập nát.

Nhân Hoàng dù sao cũng là Huyền minh đỉnh phong cường giả, lại có viễncổ Nhân hoàng thánh kiếm. Dù Phương Vân thực lực đại tăng, đem tuyệt học Không Gian Chi Môn mạnh lên gấp trăm lần nhưng vẫn như trước không ngăn được Nhân Hoàng Thánh kiếm tượng trưng cho lực lượng Nhân Đạo.

Nhân Đạo lực lượng, khai thiên phách địa, trảm khai thời gian cùng không gian. Không gian gì cũng ngăn cản không được. Lúc trước vài tên Huyềnminh đại đế, đều bị Nhân hoàng truy kích, Phương Vân Không Gian Chi Môntuy rằng được cường hóa rất nhiều. Nhưng vẫn không phải là đối thủ củaNhân hoàng.

Chỉ thấy bên trong không gian liệt phùng, Nhân hoàng kiếm khí hơi suyyếu một ít, nhưng khí thế không giảm, lôi đình vạn quân hướng Phương Vân giết qua.

Nhưng mà, hư không uốn éo, hai tòa đúc Không Gian Chi Môn giống nhau như đồng thời xuất hiện phía trước Nhân Hoàng.

“Hừ!”

Một tiếng hừ lạnh, kiếm khí hủy thiên diệt địa nhẹ nhàng dập nát hai tòa Không Gian Chi Môn của Phương Vân. Nhưng chúng không hoàn toàn tiêután, dị biến nổi lên.

Bốn tòa đúc Không Gian Chi Môn giống nhau như, lập tức xuất hiện. Vắtngang ở trong không gian. Hư không uốn éo, tiếp theo lại là tám tòa,mười sáu tòa, ba mươi tòa...

Những Không Gian Chi Môn này, giống như vô cùng vô tận, trong nháy mắtcó thể thấy được Không Gian Chi Môn bao la. Tầng tầng lớp lớp, rậm rạp,ngàn vạn, vô cùng vô tận!

Hư không trở thành một biển Không Gian Chi Môn. Không Gian Chi Môn toàn bộ vặn vẹo. Ánh sáng cũng trở nên mơ hồ không rõ.

Mênh mông cuồn cuộn kim quang, Nhân hoàng rốt cuộc biến sắc. Một tòaKhông Gian Chi Môn, xa xa không nằm trong mắt hắn. Tứ hoang đại đế cường đại hơn thứ này không biết bao nhiêu lần. Nhưng ngàn vạn, Không GianChi Môn, dù là cường giả như Nhân Hoàng cũng phải lộ ra thần sắc ngưngtrọng.

“Đây là tuyệt học ta mới lĩnh ngộ, Lưu Sủy tiếp chiêu đi! Vô Tận Chi Môn!”

Phương Vân thanh âm, từ trong hư không truyền đến. Diêm Ma Thiên Tử thân hình khổng lồ, đã hoàn toàn biến mất sau Vô Tận Chi Môn. Ý thức gì cũng đều không thể xuyên thấu Vô Tận Chi Môn!

Ngàn vạn Không Gian Chi Môn, hợp thành một mảnh hải dương. Mỗi một tòachính là một đầu hồng hoang mãnh thú. Ngàn vạn Không Gian Chi Môn, phátra hung hiểm cùng nguy cơ thật lớn, đủ để cho cự đầu Địa Hồn Cảnh giớicũng phảirun rẩy thật sâu.

Đây mới là Phương Vân chân chính sát chiêu, Vô Tận Chi Môn!

“Oanh!”

Mờ mịt hình vòm quang môn, giống như một đầu đầu hồng hoang mãnh thú,bỗng nhiên thức tỉnh từ trong ngủ say. Gào thét quay cuồng, chủ độnghướng về Nhân hoàng giảo sát qua.

“Để trẫm xem ngươi làm được cái gì”-

Một câu, kiếm quang bị không gian liệt phùng ngăn cản, đột nhiên tăngvọt gấp trăm lần. Chỉ nghe âm ầm, một tiếng, Vô Tận Chi Môn Phương Vânngưng tụ ra, nhất thời bị một cỗ lực lượng khủng bố làm thiên địa lâmvào biến sắc cắn nát.

Kim quang lướt qua, không có gì có thể chống cự được. Nhưng thời điểm Vô Tận Chi Môn tiêu tán, kiếm khí kinh thiên cũng hoàn toàn hao hết.

Uỳnh!

Không khí rung động, Thánh Vu sơn nhiều hơn một bóng người. Một thânlong bào, khoanh tay mà đứng, uy vũ khí phách. Chính là Nhân hoàng.

Phạm vi mấy ngàn lý, trống rỗng. Phương Vân hóa thân Diêm ma thiên tử,không biết khi nào đã biến mất vô tung vô ảnh. Không có lưu lại gì mộtchút dấu vết gì để truy tung.

Nhân hoàng ánh mắt như điện, nhanh chóng quét một vòng. Ánh mắt kiagiống như xuyên thủng hàng tỉ không gian trên trời dưới đất. Nhưng chung quy hoàn toàn không tìm được gì. Có thể triệu hồi ra Vô Tận Chi Môn,Phương Vân ở không gian pháp tắc tạo nghệ, đã không thua gì Nhân hoàng.

“Hừ!”

Nhân hoàng hừ lạnh một tiếng, trong mắt hào quang lóe ra, vô số sát khíxẹt qua. Chung quy không thể không vung ống tay áo, oán hận bước vàotrong hư không. Hắn mơ hồ cảm giác được, bản thân mình tựa như vô ý nuôi dưỡng một cái họa hoạn.

Vốn Phương Vân ở trong mắt hắn, chỉ là một con kiến. Bất kỳ lúc nào đềucó thể giết, lấy được kho báu Đế võ hầu trên người hắn. Nhưng hiện tại,bởi vì Thánh Vu giáo đột nhiên tham gia, trong lúc vô ý thúc đẩy PhươngVân đạt được kho báu Diêm Ma Thiên Tử. Ngược lại phá hủy Nhân hoàng đại kế.

Chỉ bằng một chiêu Vô Tận Chi Môn kia. Phương Vân tuy rằng còn khuyếtthiếu lực lượng để đối kháng chính diện Nhân Hoàng. Nhưng đã có năng lực chạy trốn khỏi Nhân Hoàng.

“Trẫm sẽ thấy cho ngươi sống một đoạn thời gian. Đến thời cơ thích hợp, sẽ giết ngươi!”

Dư âm lượn lờ, Nhân hoàng đã biến mất không thấy.