Hoàng Thượng Không Thể Ăn Ta

Chương 118: "Yêu tinh" cũng muốn quốc tế hóa




" Không thấy tiểu hồ ly, khu vực gần đó thuộc hạ cũng đã tìm nhiều lần, không nhìn thấy nó, áo choàng của chủ nhân nó cũng mang đi."

Lúc đầu mọi người còn tưởng rằng nó bị thương rất nặng, tạm thời sẽ không di động, cho nên nghe Thanh Long nói như vậy, cũng rất kinh ngạc.

Nhưng mà bọn họ cũng chỉ là nghi ngờ, cũng không có đem chuyện này để trong lòng, cũng cho là chuyện của tiểu hồ ly đến đây kết thúc.

Nhưng ba ngày sau, bọn họ ở gần đó nhìn thấy một con sói trắng bị thương.

Quý Ngữ Hàm vừa thấy sói liền sợ, Đoan Mộc Ly lập tức mang nàng về nhà, những người khác cứ như vậy rất không đồng tình rút lui.

Trên núi nhiều dã thú, nhìn thấy sói bị thương cũng không có gì lạ, cho nên chuyện này vẫn chưa đưa tới sự chú ý của bọn họ.

Sau đó chính là sáu ngày sau, một con thỏ bị thương. . . . . .

Lúc này tất cả mọi người bắt đầu cảm thấy không được bình thường.

Nơi này không có thợ săn, động vật bị thương chắc là cùng những khác động vật khác cắn xé tranh đấu, nhưng ba con động vật này cũng không hề bị ngoại thương, nhưng toàn bộ đều ói ra máu, trạng thái thoạt nhìn rất tệ.

Cứ cách mỗi ba ngày lại ra phát hiện một con thú như vậy?

Trùng hợp nhiều lần, thoạt nhìn liền thật sự có điểm khả nghi .

Quý Ngữ Hàm rất 囧, thật ra đây là xung quanh có nhóm yêu tinh đang kéo bè kéo lũ đánh nhau sao. . . . . .

Ý tưởng động kinh như vậy vẫn là không thể nói ra rất mất mặt , hơn nữa hiện tại vẻ mặt của những người khác, cũng rất nghiêm túc.

Phi Phi nhìn chằm chằm con thỏ trên đất, "Chúng ta bị bọn họ theo dõi?"

Mặc dù không hiểu nguyên nhân vì sao, nhưng tất cả mọi người cũng không lo lắng.

Nếu là những yêu tinh này có ý đồ bất lợi, đã sớm động thủ, cũng không cần lại nhiều lần như vậy chạy đến trước mặt bọn họ giả bộ bị thương.

Đoan Mộc Ly cúi đầu nhìn một chút, rất có nhiệt tình mà đem con thỏ xách lên, "Tiểu Quả Quả, ta dùng nó làm cho nàng một cái che tai bằng lông."

Không đợi Quý Ngữ Hàm phối hợp gật đầu, con thỏ đột nhiên chen chân vào đạp Đoan Mộc Ly một cước.

Nó đưa ra là màu trắng. . . . . . chân sói? Tóm lại không phải là chân thỏ.

Mọi người đều là cả kinh, chỉ có Đoan Mộc Ly cười sờ sờ cái chân sói kia, "Làm phất trần bằng lông sói cũng không tệ, còn dư lại có thể làm mấy cây bút lông sói."

". . . . . ." Mọi người ngã xuống đất.

Khóe miệng Quý Ngữ Hàm co quắp phối hợp, "Phất trần lông sói. . . . . . dùng không tốt."

"Vậy thì làm cây chổi hoặc là cây lau nhà lông sói cũng được."

Đoan Mộc Ly trấn an vỗ vỗ. . . . . . Con thỏ? Con sói?.... đang bị hắn nắm được

Khụ, khụ, vỗ vỗ chân nó, "Yên tâm đi, nhất định sẽ giúp ngươi tìm được cách dùng."

"@#¥#%

Con thỏ quái dị kia thu hồi chân, biến thành bộ dáng chú sói trắng , trong miệng phát ra thanh âm cổ quái. . . . . .

Tóm lại không phải là sói tru, nghe cũng là có giọng điệu, phải là câu nói gì đó.

". . . . . ." Mọi người cùng nhau mờ mịt.

Con này không biết là cái gì tinh đã có thể biến hình, nhưng vẫn chưa biết nói tiếng người?

Thấy nhóm người không có phản ứng, con sói trắng có chút không nhịn được lắc lư đầu, móng trước giơ cao, dựa vào hai chân phía sau đứng thẳng, sau nó liền đứng lên. . . . . .

Không đúng, là"Hắn" liền đứng lên. . . . . .

Trước mắt bọn Quý Ngữ Hàm xuất hiện một nam nhân tóc vàng mắt xanh, thân hình cao lớn, dung mạo tuấn mỹ.

"@#¥%&*!"

Hắn lại nói một lần, giọng nói rất là cao ngạo, nhưng nhìn không có ý tứ muốn công kích bọn họ.

Mặc dù đã sớm xác định hắn là yêu tinh, nhưng khi nhìn thấy hắn biến thành hình người, còn biến thành một người cực kì đẹp trai, nhóm người vẫn rất rung động.

Đoan Mộc Ly đã sớm đem Quý Ngữ Hàm kéo đến phía sau mình, mỉm cười nhìn tóc nam nhân vàng đó.

"Ta ở trên đùi hắn ta thoa chất nhựa của cây U Minh." Những lời này là hắn đang nói cùng mọi người

Thì ra là hắn không chỉ là đi sờ chân con sói kia?

Gã phúc hắc này quả nhiên là làm chuyện gì cũng có mục đích a. . . . . .

U Minh đằng là thần vật, cho dù là yêu tinh, cũng nhất định sẽ sợ nó.

Những người khác đều yên tâm, cũng càng không sợ gã yêu tinh vẫn chưa biết có ý định gì này.

Lặp lại hai lần, nhưng không một ai trả lời hắn, nam nhân tóc vàng thoạt nhìn tính khí rất kém cỏi, hình như muốn nổi giận ——

"@#¥%&!"

Phi Phi cau mày, "Con yêu tinh này nói xí xa xí xô gì thế, chẳng lẽ nói ngôn ngữ quê hắn?"

"Ừ, chắc ngôn ngữ địa phương. . . . . ."

Quý Ngữ Hàm cũng đoán như vậy, "Sao ta lại có cảm giác hắn nghe không hiểu chúng ta nói chuyện?"

Nam nhân tóc vàng lại cô lỗ cô lỗ địa nói một tràng, lúc này nắm tay của hắn đã xiết lại răng rắc, giống như tính khí đã là nhẫn nại đến cực hạn.

Ách. . . . . .

Lúc này lời của hắn nói nhiều, Quý Ngữ Hàm mới phát hiện, hắn nói rất giống tiếng Pháp. . . . . .

"Cái đó. . . . . . Ngươi biết nói tiếng Anh không?" Quý Ngữ Hàm do do dự dự dùng tiếng Anh để hỏi.

Nam nhân tóc bạch kim sửng sốt, đổi sang dùng tiếng Anh, "Các ngươi nghe không hiểu lời nói của ta?"

"Hắn biết nói tiếng Anh!"

Quý Ngữ Hàm cảm thấy rất thần kỳ, đầu năm nay ngay cả yêu tinh cũng quốc tế hóa như vậy . . . . . .

Mọi người cũng đều cảm thấy cổ quái, nhưng lại nghe không hiểu, chỉ có thể chờ Quý Ngữ Hàm cùng hắn nói chuyện.

Nam nhân tóc bạch kim tính tình nóng vội, trực tiếp hỏi, " Artemis Tellas. . . . . ."

"Dừng!"

Quý Ngữ Hàm vội vàng bảo dừng, lúng túng nói, "Hình như ta quên mất tiếng Anh rồi, ngươi đừng nói nhanh như vậy, ta nghe không hiểu."

Nàng chỉ nghe hiểu where is, phía sau liền loạn thành một đoàn.

". . . . . ." Nam nhân tóc bạch kim vẻ mặt cứng ngắc, một giọt mồ hôi lạnh trợt xuống, "Đây là tên người."

Quý Ngữ Hàm cũng 囧 , "Khụ, khụ, cái đó, tên người quá dài, ngươi lặp lại, nói phía sau thôi."

". . . . . . Không có phía sau, ta chính là muốn hỏi hắn đang ở đâu!"

". . . . . . Ta xác định mình không biết người nào tên dài như vậy ." Quý Ngữ Hàm hết sức 囧trả lời.

"Vậy còn Phillips Tikas . . . ." balabala

Nam nhân tóc bạch kim lại nói ra một chuỗi thanh âm, cũng không biết là mấy cái tên, Quý Ngữ Hàm nghe được, đầu cũng muốn hôn mê.

"Chúng ta ở chỗ này cũng không quen người nào biết nói ngoại ngữ , ngươi tìm nhầm người rồi. . . . . ."

Hình như là hoài nghi tính chân thật trong câu trả lời của nàng, nam nhân tóc bạch kim mặt lạnh xuống, sát khí cũng bắt đầu hiện lên.

"Ta rõ ràng cảm nhận được. . . . . . sát khí!" Tên ở giữa quá dài, Quý Ngữ Hàm lại quên mất nên tự động bỏ qua.

"Hắn nói gì thế?"

Đem Quý Ngữ Hàm bảo hộ ở phía sau mình, Đoan Mộc Ly bình tĩnh hỏi.

Quý Ngữ Hàm tạm thời bị bắt làm phiên dịch, cùng hắn giải thích.

"Trước kia con hồ ly cũng là do hắn biến đổi?"

. . . . . . Tiếp tục làm phiên dịch.

"Hồ ly?"

Nam nhân tóc bạch kim hơi sửng sốt một chút, "Đó không phải là ta! Hồ ly có hình dạng gì?"

"Cũng giống như hồ ly bình thường, lông màu nâu, lớn như vầy." Quý Ngữ Hàm diễn tả cho hắn thấy.

Biết rất rõ ràng trước mắt không phải là người, nàng có thể bình tĩnh nói chuyện như vậy, nếu là trước kia nàng nhất định sẽ không bình tĩnh như vậy.

Nhưng từ khi nàng tới cổ đại đến giờ, hình như chưa từng gặp chuyện gì được gọi là bình thường nên lần này cũng không ngoại lệ.