Hoàng Thượng Có Ý Với Ta

Chương 99: Đứng Ngồi Không Yên




Cái thai của Mạnh Hạ Hạ càng yên ổn bao nhiêu thì một số người trong hậu cung càng khó chịu, phải biết nếu nàng hạ sinh được hoàng tử sẽ một bước lên làm phượng hoàng, vị hoàng tử đầu tiên được sinh ra sẽ nắm chắc ngôi vị trong tay huống hồ bây giờ nàng đang là nữ nhân được sủng ái nhất hậu cung này.

" Nếu cái kia không có tác dụng thì dùng cái khác đi, nhất quyết không để nàng ta hạ sinh thuận lợi". Hoàng hậu ngồi trong phòng đôi tay nhẹ nhàng thêu hoa mẫu đơn trên tấm lụa trắng, nhìn trông thật đoan trang hiền hậu, nhưng không ai ngờ trái tim đó lại độc ác như vậy.

" Nương nương bên đó thức ăn của Linh Quý Phi được giám sát rất chặt chẽ người dùng cách nào" Từ Tâm trong lòng có chút sợ hãi.

" Giám sát chặt chẽ cũng sẽ có sơ hở" Trên thế gian này lòng người là khó lường nhất, nàng đâu ngu ngốc như vậy tự mình ra tay.

" Ngươi dò hỏi chỗ muội muội kia của Ngọc phi thế nào rồi" Hôm qua nàng có tới ngự hoa viên đi dạo không ngờ lại nghe được câu chuyện của tỷ muội nhà họ Ngọc kia, đúng là khiến nàng vui mừng.

" Nương nương, Nô tùy đã dò hỏi qua cung nữ bên Ngọc Phi, Ngọc tiểu thư kia muốn nhập cung đã lâu, nhưng đều bị Ngọc phi ngăn cản".

" Tìm cơ hội mang nàng ta tới đây" Lệ Quý nhân kia tâm cơ không đủ không làm được việc gì ra hồn, gan lại nhỏ chưa làm đã lo này lo kia, nàng cần một người có khát vọng mới dễ dàng điều khiển.

" Dạ nương nương".

.......

Xuân Viên Cung

" Nương nương Vương thái y cầu kiến"

" Đưa ngài ấy vào đây" Mạnh Hạ Hạ vừa uống thuốc bổ xong, đang ngồi dựa vào gối nghỉ ngơi, Vương thái y kia giờ này tới đây hẳn mang tới cho nàng tin tốt.

" Tham kiến Linh Quý Phi nương nương".

" Vương thái y đứng lên đi, người đâu ban ngồi".

" Nương nương, hôm trước người có nhắc tới độc hoa cẩm túc, thần đã về tìm lại những ghi chép trước đây của sư phụ, phát hiện ra loại độc kia chỉ có thử máu mới có thể nhận biết, đó là loại độc tính khiến người trúng phải không biểu hiện ra bên ngoài".

" Vậy ông kiểm tra cho ta đi".

" Nương nương nghi ngờ người bị độc, trong ghi chép của sư phụ vi thần người bị độc hoa kia ngấm vào máu không thể giữ nổi thai nhi quá 3 tháng, mà long thai của người đã hơn 4 tháng rồi người vẫn lo lắng sao".

" Tất cả các phi tần trong cung đều không tránh khỏi ngài nghĩ nguyên do là do đâu, ta không hề nghĩ mình là người may mắn".

" Nương nương, thứ tội cho vi thần mạo phạm" Vương thái y cầm lấy đầu ngón tay của Mạnh Hạ Hạ dùng kim đâm xuống, sau đó lấy tay bóp nhẹ cho máu chảy ra. máu ở đầu ngon tay nàng bắt đầu nhỏ từng giọt xuống chiếc hộp nhỏ mà vương thái y đã chuẩn bị sẵn.



" Nương nương vi thần mang về thái y viện, có kết quả sẽ lập tức báo cho người".

" Vương thái y nếu ta bị nhiễm độc, còn có cách nào bảo vệ thai nhi không".

" Nương nương độc hoa cẩm túc rất mạnh, nếu nương nương chỉ ngửi qua sẽ ảnh hưởng rất nhẹ, nhưng trong sách cổ có gi thời Tông hán vũ có một vị phi tần trong cung đã dùng cách cho ong ăn mật hoa cẩm túc sau đó đi đốt một vị phi tần khác đang mang long thai, chỉ sau vài ngày thai nhi đó đã chỉ còn là một vũng máu".

Mạnh Hạ Hạ nghe thái y nói vậy, nghĩ hoàng hậu kia hẳn là đọc được những thứ kia từ trong sách nên mới học tập.

"Tiểu Yến ngươi mang lá thư này đến cửa ra vào hoàng cung giao cho Ngũ Thống lĩnh giúp ta". Trong thư nàng viết muốn Ngũ sư huynh giúp nàng điều tra chỗ ong bay vào hoàng cung kia, sau đó bí mật điều tra chỗ ong mà Hoằng Lệ mẫu thân của hoàng hậu đang nuôi, nếu như hài nhi của nàng không thể giữ được nàng sẽ khiến cho vài người chôn theo.

" Dạ"

Mạnh Hạ Hạ nhìn Tiểu Yến rời đi, đưa tay vuốt ve bụng mình " Hài nhi mẫu thân dù thế nào đi nữa sẽ không để con chịu thiệt thòi".

" Nương nương hoàng thượng sợ nương nương trong lòng khó chịu nên đã mời mấy nghệ nhân múa rối bên ngoài cung vào đây giúp người giải khuây" Tô công công đi tới sau lưng dẫn thêm hai người nữa đi vào.

" Ta lúc này không muốn xem, Tô công công giúp ta gửi lời cảm tạ đến hoàng thượng". Mạnh Hạ Hạ còn đang suy tính chuyện kia không để ý đến hai người đi sau Tô công công, cảm thấy nàng lúc này thật không có tâm trạng xem múa rối.

" Nương nương người không nhìn xem bọn họ thế nào sao" Tô công công mỉm cười tránh sang một bên.

" Hạ nhi" Mạnh Hiểu Lam lên tiếng.

" Cô cô, phụ thân" Mạnh Hạ Hạ nghe thấy giọng nói quen thuộc lúc này mới nhìn về phía bọn họ, thấy cha và cô cô đang đứng đó, ánh mắt vui mừng, đứng lên.

" Con ngồi đó đi" Mạnh Hiểu Lam đi lại gần đưa tay đỡ Mạnh Hạ Hạ ngồi lại chỗ cũ.

" Cô cô con không yếu ớt như vậy đâu" Thai nhi của nàng mới hơn bốn tháng, cũng không có cảm giác nặng nhọc gì cả.

" Tô công công đa ta ngài" Mạnh Hạ Hạ hướng Tô Cát cảm ơn.

" Người cảm ơn hoàng thượng mới đúng, nô tài chỉ dẫn bọn họ vào cung thôi".

" Hoàng thượng ta sẽ cảm tạ, nhưng ta cũng phải cảm ơn ngài đã vất vả rồi".

" Nương nương gặp lạ người nhà cứ thỏa mái trò chuyện đi, nô tài đợi bên ngoài" Vì để che giấu tai mắt người bên ngoài hoàng thượng lấy danh nghĩa mời nghệ nhân bên ngoài về mua vui cho Linh Quý Phi.

" Cha, cô cô hai người vẫn khỏe chứ, con gái bất hiếu không về thăm người, còn khiến người vất vả tới đây".



Mạnh Đồ ngồi xuống ghế nhìn nữ nhi lắc đầu " Con đang mang long thai hoàng thượng lo lắng, không để con ra ngoài rất hợp lý, cha và cô cô con không sao, con đừng suy nghĩ nhiều.

" Không làm con chịu khổ chứ" Mạnh Hiểu Lam đặt tay lên bụng Mạnh Hạ Hạ cảm nhận sự sống bé nhỏ đang lớn dần trong bụng nàng, đây là tôn nhi của bà.

" Hài nhi rất ngoan, chỉ vài lúc mới có khiến con khó chịu một chút thôi" Mạnh Hạ Hạ cầm lấy bàn tay cô cô trên bụng mình mỉm cười nói.

" Tôn nhi hẳn rất giống phụ thân hắn ngoan ngoãn nằm trong bụng" Mạnh Hiểu Lam nhớ tới lúc mình mang thai, mỗi ngày đều cảm nhận hài tử trong bụng mình lớn dần lên, nhất là lúc con biết đạp bà đã rất hạnh phúc.

" A" Mạnh Hạ Hạ cảm nhận được sự cử động của hài nhi trong bụng mình.

" Cô cô, thấy không". Đây là lần đầu nàng thấy được, cảm giác lại hạnh phúc như vậy.

" Vài tháng nữa sẽ càng rõ hơn" Mạnh Hiểu Lam vui mừng nói.

Mạnh Hạ Hạ nghe cô cô nói vậy lòng buồn đi, nhưng nàng không muốn nói ra sợ bọn họ sẽ lo lắng.

" Lúc mẫu thân con mang thai con, con ở trong bụng nàng rất không ngoan, đạp tới đạp lui làm mẫu thân con rất vất vả" Mạnh Đồ nhìn con gái nhớ tới mẫu thân nàng mỗi lần hài nhi đạp đều khiến nàng ấy đau đoán nhăn mặt nhưng sau đó lại vui vẻ chạy tới khoe với ông.

" Con làm mẫu thân vất vả rồi" Làm mẫu thân nàng mới hiểu sự vất vả của mẫu thân nàng, càng nhớ người hơn.

" Hạ nhi làm mẫu thân không bao giờ nghĩ tới vất vả cả, chỉ cần hài nhi của mình lớn khôn mỗi ngày là hạnh phúc nhất của người làm phụ mẫu rồi" Mạnh Hiểu Lam đưa tay xoa đầu nàng, dịu dàng nói.

" Hoàng thượng giá lâm".

" Thảo dân tham kiến hoàng thượng" Mạnh Hiểu Lam và Mạnh Đồ thấy vậy quỳ xuống nghênh tiếp thánh giá.

" Bình thân đi" Duật Hy nhìn về phía Mạnh Hiểu Lam, hắn sao có thể nhận sự quỳ lạy này của bà chứ.

" Hoàng thượng người tới không đúng lúc rồi, vừa mới đây nhi tử này vừa động đậy xong" Mạnh Hạ Hạ thấy hắn tới liền vui mừng khoe chuyện vừa rồi.

" Vậy sao, trẫm cũng muốn cảm nhận" Duật Hy đi tới đặt tay lên bụng nàng mong ngóng, nhưng chờ lúc lâu không thấy động tĩnh gì, ánh mắt có chút thất vọng.

" Không phải lúc nào thai nhi cũng động, buổi sáng sớm hoặc lúc đêm sẽ động nhiều hơn" Mạnh Hiểu Lam dịu dàng nói ánh mắt luôn hướng về hắn.

Duật Hy nghe bà nói, trong lòng buồn phiền, trước kia hắn nghĩ ngờ lời đồn trong cung không dám nhận định, sau khi gặp Lão công công hắn mới có thể chắc chắc, nhưng lại không biết đối mặt với nữ nhân trước mặt hắn thế nào, lúc người mang thai hắn cũng như Hạ nhi vất vả không ăn uống được gì, mà giờ đây hắn đứng trước mặt người vất vả sinh ra hắn, lại không thể quan tâm bà.

" Vậy sao, vậy trẫm sẽ chờ". Duật Hy quay lại nhìn Mạnh Hạ Hạ mỉm cười, ánh mắt hạnh phúc của người làm phụ hoàng, dịu dàng vuốt ve hài tử của mình.