Hoàng Thượng Biến Thành Cún Cưng Rồi!

Chương 35: Bất lực




Đối diện với đôi mắt sâu thẳm của Tiêu Cảnh Lẫm trong vô thức Diệp Chi như bị hãm sâu lại, nhất thời không biết trả lời hắn ta như thế nào. Tiêu Cảnh Lẫm cũng không buông tay cô ra, bàn tay trái nổi lên gân xanh siết chặt quá tú cầu. Hắn chăm chú lẳng lặng nhìn cô đợi câu trả lại. (1)

Tận tâm khảm của Tiêu Cảnh Lẫm, hắn hy vọng Diệp Chi sẽ nổi lên ghen

tuông vì hắn. Chỉ có như thế hắn ta mới biết được rằng trong lòng của cô có hăn.

Nhưng...

Tiêu Cảnh Lẫm nhìn nét bất ngờ xen lẫn bối rối trên mặt Diệp Chi là đã đủ hiểu.

Trong lòng cô gái này không hề có hình bóng của hắn.

Tiêu Cảnh Lẫm đau đớn, suốt mấy tháng qua hắn chỉ ở bên cạnh nàng, thậm chí còn chưa tửng bước vào chốn khác ngoài Hàm Phúc cung. Hắn che chở cho nàng khỏi những lời đàm tiếu, nàng muốn gì thì hắn cũng đều cho, thế nhưng thật là một cô nàng vô lương tâm.

Dưới đáy mắt trong veo kia không hề chứa đựng chút tình ý nào giành cho hăn.

Diệp Chi bị hắn giữ chặt, cô cũng không hiểu tại sao tâm trạng vốn đang tốt đẹp của cẩu Hoàng đế tự dưng lại xấu đi.

Cô cố gắng dò xét biểu cảm trên gương mặt Tiêu Cảnh Lẫm, đang tính toán trả lời như thế nào để cho hắn nguôi giận.

Vấn đề là, trời ạ, cô còn chẳng rõ nguyên nhân hắn nổi giận thì làm sao có thể giải quyết.



Diệp Chi suy nghĩ một chút rồi mắt lập tức sáng lên, cô hỏi lại Tiêu Cảnh Lẫm.

"Hoàng...lão gia, người không thích Tuyết Lạc cô nương mà thích Quỳnh Dao cô nương đúng không?"

Đúng là chỉ có lý do này là thích hợp nhất, Diệp Chi cũng cảm thấy Quỳnh Dao cô nương xinh đẹp hơn.

Diệp Chi vui vẻ, nghiêng nghiêng đầu chớp mắt, "Vậy thì ngài có quyền từ chối không giúp đỡ, đợi chút nữa Quỳnh Dao cô nương có nhu cầu thì người ra mặt giải quyết là ổn."

Diệp Chi tự thấy bản thân mình thật là quá chu đáo, quá quan tâm đến cẩu Hoàng đế rồi đấy.

"Nàng..."

Trán Tiêu Cảnh Lẫm nổi lên gân xanh, hắn nổi lên suy nghĩ muốn bóp chết đồ vô lương tâm không tim không phổi này.

Đến lúc này rồi mà nàng lại có suy nghĩ rằng hắn ôm mộng đổi mỹ nhân. Bình thường không phải là nàng thông minh nhanh nhẹn, tại sao động đến chuyện này thì lại ngốc hết phần thiên hạ.

Không phải vì hắn đã từng ở trong cơ thể Cục Bông, biết rõ Diệp Chi như thế nào thì có lẽ hắn đã tin rằng nàng đang dùng chiêu lạt mềm buộc chặt.

Tuyết Lạc sốt ruột, cô ta nóng vội muốn dựa dẫm vào công tử kia mà lại bỏ qua người đang đứng bên cạnh hắn. Nhìn động tác thân mật của hai người bọn họ thì có lẽ là có mối quan hệ đặc biệt.

Tuyết Lạc siết chặt khăn trong tay, tự nhủ với mình không sao. Cô nương bên cạnh chải kiểu tóc thiếu nữ, hai người đó ắt hẳn không phải phu thê. Cô ta vẫn còn cơ hội.

"Công tử..." Tuyết Lạc mềm giọng gọi lại thêm lần nữa. Cô ta không tin rằng có kẻ nam nhân nào lại có thể cưỡng lại sức hút của cô ta.



"Công tử, tú cầu đã rơi vào tay ngài chứng tỏ thiếp và chàng có duyên phận. Xin chàng hãy giúp thiếp, thiếp nguyện sẽ lấy thân đền đáp"

Cô ta đã hạ mình đến mức này lẽ nào hắn ta còn không chịu.

Tiêu Cảnh Lẫm đang phát hoả vì thái độ của Diệp Chi, lời nói của Tuyết Lạc như đổ thêm dầu vào lửa.

Quả tú cầu trong tay Tiêu Cảnh Lẫm được hắn thẳng tay ném trả lại dưới chân kiệu hoa của cô ta. Hắn sầm mặt, "Không giúp"

Một ả kỹ nữ lầu xanh thậm chí đứng trước mặt hắn còn không xứng nói gì đến việc lấy thân báo đáp.

Tiêu Cảnh Lẫm nói xong thì lập tức kéo tay Diệp Chi rời khỏi chỗ này. Đám đông xung quanh cũng bị khí thế của hắn doạ sợ liền tự động tách ra nhường đường cho hai người.

Diệp Chi vất vả chạy theo sau, chân hắn dài nên một bước của hắn bằng ba bước của cô. Đến lúc đến giữa cầu Diệp Chi mới cố gắng kìm tay hắn lại, "Hoàng thượng, ngài đợi đã"

Tiêu Cảnh Lẫm mang một bụng lửa giận nhưng nhìn gương mặt chỉ bé bằng bàn tay mình thì lại không biết trút vào đâu. Hắn chỉ đành mang sắc mặt đen thui mà tự mình bực mình.

Lúc này Tiêu Cảnh Lẫm thật sự lâm vào trạng thái bất lực. Hắn đã hiểu thế nào là tự vác đá đập vào chân mình. Ai bảo ban đầu mục đích của hắn là mang nàng vào cung làm con tin khống chế.

Con tin thông minh nên chắc chắn sẽ không giao trái tim thật tâm đối đãi với hăn.

Để đến lúc này hắn có đổi lại bằng trái tim chân thành thì nàng đã xây cho mình một tường thành vững chắc. Hắn chỉ có thể như một kẻ tay không tấc sắt muốn công phá tường thành trong vô vọng.