Ánh dương dần chiếu rọi
Từ sáng sớm Bối Vy đã thức giấc nấu bữa sáng, Lệ Lệ và Trình Châu bất ngờ tìm đến, hôm nay là ngày cô có lịch trình quay quảng cáo, hôm qua vì quá lo chi Cố Thiếu Tranh mà cô không để ý đến những chuyện nào khác nữa, đến một đống công việc đang chất đầy chờ mình cũng quên mất, đều là những dự án hợp tác với những thương hiệu lớn nếu bỏ dở sẽ phải đền hợp đồng nhưng điều Bối Vy bây giờ là Cố Thiếu Tranh, cô không thể để anh một mình ở nhà càng không thể để người khác thay mình chăm sóc anh.
“ Chị Châu, tình hình của Thiếu Tranh không ổn, em làm sao có thể để anh ấy như vậy mà đi quay đây “
Bối Vy thở dài một hơi rồi nói tiếp
“ Chị gọi Trạch Trạch đến đây đi “
Bối Vy nói dứt câu từ trong phòng ngủ cô liền phát ra tiếng động mạnh, sau đó vài giây Cố Thiếu Tranh ngơ ngác đi ra còn có một chút hoảng hốt trên gương mặt lớn tiếng gọi cô
“ Vy Vy, Vy Vy,...”
“ Thiếu Tranh, em ở đây “
Bối Vy đi nhanh về phía anh chỉ khi thấy cô xuất hiện ngay trước mắt anh, anh mới dần bình tỉnh hơn.
Cố Thiếu Tranh ôm phốc cô trước sự ngỡ ngàng cùng bối rối của hai người phụ nữ đang ngồi đằng kia, Cố Thiếu Tranh có chút e sợ khi nhìn vào hai người họ mà ôm Bối Vy chặt hơn, anh nép chặt mình trong lòng cô Bối Vy phải ra sức an ủi mới khiến người đàn ông thoát khỏi phòng bị với hai người Lệ Lệ và Trình Châu.
Cô nắm tay anh đi đến bên bàn ăn, bữa sáng đã nấu xong cả đều vẫn còn nóng, sau khi chuẩn bị bát đũa cho Cố Thiếu Tranh ngồi ngay bên cạnh anh khẽ nói.
“ Thiếu Tranh à, hôm nay em phải ra ngoài, anh ở nhà với Trạch Trạch, cậu ấy là người tốt sẽ không làm hại anh đâu, có được không? “
Bối Vy chăm chú nhìn biểu hiện của người đàn ông, ánh mắt cô nhìn anh hiện rõ sự không đành lòng nhưng cũng không còn cách nào khác.
Cố Thiếu Tranh nhìn cô thật lâu rồi bắt đầu méo máo, điên cuồng lắc đầu còn giận dữ vứt đôi đũa trên tay, nấc lên từng tiếng
“ Không,...không muốn xa Vy Vy, chỉ thích Vy Vy không thích người khác,...Vy Vy đừng đi, Thiếu Tranh không muốn ở cùng người khác đâu, hức...hức “
Bối Vy nhìn thấy anh khóc liền ôm lấy người đàn ông, hết lời này dỗ dành thế nào cũng không khiến anh đồng ý còn làm anh trở nên giận dữ hơn sợ làm người đàn ông kích động quá mức Bối Vy chỉ đành tạm thời gật đầu với anh, dỗ dành người đàn ông ăn xong bữa sáng trong thời gian đó Bối By không dám rời đi dù là nửa bước.
Trạch Trạch cũng đã đến, cậu ta chỉ lặng lẳng đi thẳng đến sofa ngồi cùng Lệ Lệ và Trình Châu, ba người đưa mắt nhìn theo Bối Vy đang tỉ mỉ từng chút chăm sóc cho Cố Thiếu Tranh, từng miếng ăn từng ngụm nước đều ân cần chu đáo lo cho Cố Thiếu Tranh.
Trạch Trạch nhìn hai người phụ nữ thở dài, cậu ta biết bây giờ ngoài Bối Vy ra không ai có thể tiếp cận được với Cố Thiếu Tranh được, chỉ cần thấy bóng dáng người khác không cần vì lí do gì cũng khiến Cố Thiếu Tranh tức giận, hoảng loạn.
“ Nếu cứ như vậy mãi, phu nhân sẽ phải hủy hết lịch trình sắp tới, công ty cũng sẽ chịu không ít tổn thất “
Trình Châu nhìn qua hai người rồi nói. Cũng không biết bao giờ Cố Thếu Tranh mới khỏi bệnh lại suốt ngày cần Bối vy chăm sóc, một người là người điều hành công ty một người là sao nổi tiếng đang được săn đón nhất công ty, Cố Thiếu Tranh vắng mặt mấy hôm nay cũng đã khiến ban hội đồng quản trị của công ty bắt đầu hoang mang, mấy ngày vừa rồi thay anh mở cuộc họp liền bị bọn họ dò hỏi như hỏi cung, Trình Châu cũng không yên lòng phút nào tuy cô là quản lí cấp cap của công ty ngoài Trạch Trạch ra cũng chỉ có cô mới có quyền thay mặt Cố Thiếu Tranh điều hành cuộc họp.
Từ lúc Cố Thiếu Tranh nằm viện đến giờ ngày nào công ty cũng diễn ra cuộc họp, Trình Châu vừa phải lo chọn lọc hợp đồng cho Bối Vy vừa phải thay Cố Thiếu Tranh giải quyết chuyện công ty, Trạch trạch cũng có nhiều việc khác hai người bọn họ thay nhau mỗi người một việc nhưng vẫn không bằng một mình Cố Thiếu Tranh làm tất cả.
Những lúc như vậy mới biết Cố Thiếu Tranh tài giỏi đến mức nào.
Ngồi ở phòng khách, Bối Vy nắm chặt lấy tay Cố Thiếu Tranh nghỉ hết lời này đến lời khác để thuyết phục anh nhưng vẫn không có ích gì, người đàn ông này dù có trong tình trạng nào cũng rất là cứng đầu, cuối cùng không còn bao nhiêu thời gian nữa Bối Vy quyết định đưa cả anh theo, không sợ anh làm ảnh hưởng đến công việc chỉ sợ lượng công việc hôm nay hơi nhiều còn phải đi hết nơi này đến nơi khác lo lắng anh sẽ vì theo mình mà mệt người dù sao sức khỏe vẫn người đàn ông vẫn lúc này lúc kia chưa chưa hoàn toàn ổn định.
“ Vy Vy, đưa ông chủ theo, có ổn không? “
“ Không sao đâu, anh ấy sẽ ngoan “
Bối Vy nhìn anh cười tươi, tuy anh không chịu ở nhà nhưng khi nghe cô nói cũng rất nghe lời cô, chỉ cần đưa anh theo anh sẽ yên tĩnh ngồi một chỗ đợi cô.
“ Thiếu Tranh, anh sẽ ngoan đúng không?, như vậy em mới đưa anh theo nếu anh không ngoan em sẽ để anh lại một mình “
Bối Vy nhẹ nhàng nói với anh nhưng giọng rất kiên định khiến Cố Thiếu Tranh trong tâm tư một đứa trẻ liền trở nên nghe lời
“ Thiếu Tranh sẽ ngoan, Vy Vy không được bỏ Thiếu Tranh một mình,...Thiếu Tranh sợ lắm, không muốn một mình đâu “
Cố Thiếu Tranh ôm chặt cánh tay cô, tự nhiên mà đáp.
Bối Vy giúp anh thay một bộ đồ lịch lãm tuy bây giờ anh không như trước nhưng cũng không thể làm giảm đi uy quyền của một ông chủ trong mắt người khác, cô không muốn bất cứ kỳ có ý xem thường anh càng không được xem nhẹ người đàn ông của cô.
Dù có trong tình trạng nào Cố Thiếu Tranh avanx là ông chủ của bọn họ nếu chỉ vì anh có hơi khác thường mà sinh lòng gièm pha anh, Bối Vy cắc chắn không để yên cho bất cứ ai.
Anh là ông chủ thì cô cũng chính là bà chủ của bọn họ, có Bối Vy ở bên cạnh cô sẽ không để ai dám có ý xấu với người đàn ông của cô.
...----------------...
Cứ như vậy năm người đi cùng nhau cả một ngày trời có Trình Châu cùng Lệ Lệ theo sát Bối Vy cũng dễ dàng hoàn thành tốt công việc hơn, Cố Thiếu Tranh cũng rất biết giữ lời hưa của mình, trong suốt thời gian Bối Vy làm việc anh ngoan ngoãn ngồi trong xe đợi cô bên cạnh là Trạch Trạch.
Lúc này chỉ có hai người đàn ông, Cố Thiếu Tranh mới hoàn toàn thoát khỏi thân phận do mình tạo ra, trở lại với nét lạnh lùng, ít nói của ngày thường, vẫn là khuôn giọng mang âm điệu sát khí, Cố Thiếu Tranh mân mê chiếc nhẫn trên tay mình cất giọng
“ Sắp xếp thế nào rồi “
Trạch Trạch cũng thoát khỏi cái vỏ của mình trở lại dáng vẻ nghiêm túc của ngày thường
“ Đã ổn thỏa rồi ông chủ, chỉ đợi con mồi cắn câu,... còn một chuyện vào hôm phu nhân đã cứu anh từ biển lên lúc đó có người xuất hiện muốn đưa phu nhân đi nhưng vừa định ra tay thì thấy vệ sĩ của chúng ta đuổi tới nên cũng lặng lẽ trốn đi, tôi đã kiểm tra camera giám sát ở khu vực đó “
“ Là ai “
Cố Thiếu Tranh nghiêm giọng, mắt anh híp lại mang vẻ dữ tợn
“ Là Lương Thiệu, cậu ta vẫn luôn có mặt ở đó, từ đầu đến cuối đều quan sát hết mọi chuyện xảy ra giữa phu nhân và Trình Lam Ngữ, có vẻ hai người Lương Thiệu và Trình Lam Ngữ có gì đó ở phía sau “
Trạch Trạch miệng nói mắt lại không quên đảo xung quanh xem xét tình hình bên ngoài.