Hoàng Hôn Nơi Chân Trời

Chương 1




Triệu gia là nơi mà tôi đã sinh sống 12 năm qua tuy căn nhà cũ kỹ , tiêu tàn nhìn cứ như chỉ cần một cơ gió mạnh là nó sẽ xập hết tất cả vậy , nhìn hơi cũ kỹ , hoang sơ và điêu tàn nhưng căn nhà này đã qua hai ba thế hệ nhà họ Triệu rồi .

Khi lên sáu tuổi tôi ko nhớ gì về việc lý do vì sao tôi lại là thành viên trong ngôi nhà này nữa , tôi được cụ cố kể lại năm đó trời mưa giông rất lớn , nghe tiếng có trẻ em khóc trước cửa cụ cố sai A Bao ra cổng xem chuyện gì thì khi A Bao đi vào có bế một bé gái trên tay , đó là tôi năm 6 tuổi. A Bao hớt hải chạy vào nhà " Bà chủ , bà chủ con tìm thấy đứa bé gái trước cửa nhà mình", Cụ cố nhìn tôi đứng dậy vươn tay ôm lấy tôi " mau lấy khăn và quần áo của A Thi cho con bé bận vào con bé nó ướt sủng nhanh mau lấy quần áo khác mặt vào cho con bé" , bà nội lấy khăn tay của bà lau cho tôi vì sợ tôi dầm mưa lâu sẽ bị cảm " Không biết con cái nhà ai mà lại bị bỏ ngoài trời mưa thế này thật là đáng thương", cụ cố nhìn tôi khẽ lắc đầu " chắc gia đình con bé này chắc là sảy ra đại nạn con nhìn xem chiếc tràm trên tay con bé chắc là vật không hề rẻ tiền đâu" bà nội dừng lau lại nhìn vào tay tôi " đúng thật chiếc vòng tràm này rất đáng giá , nhà chúng ta phải giữ thật kĩ để sau này cho con bé tìm lại gia đình " cụ cố thở dài " Lão Triệu đi đánh bắt xa bờ , lại cộng thêm giông bão khiến cho sóng to gió lớn không biết có an toàn hay không nữa , lại đâu xuất hiện một đứa bé là may hay rủi của nhà họ Triệu đây " , mẹ bước từ nhà sau lên nhìn thấy tôi liền nhìn toàn diện thấy trên tay tôi có chiếc vòng tràm bà không hề quan tâm tôi đang lạnh sốt trên tay cụ cố bà liền lại nắm lấy tay tôi " Ôi chao! Mẹ và bà nội nhìn này nhà chúng ta hời quá rồi bán được chiếc vòng này là nhà chúng ta lên đời đấy " cụ cố liền hất tay mẹ ra liếc mẹ một cái quay sang chỗ khác " Vô lễ , không biết phép tắc " bà nội nhìn mẹ " mau xin lỗi bà nội" mẹ bỉu môi như đạt ý không muốn " Cháu dâu thất lễ xin lỗi bà nội " cụ cố vẫn không đối hoài tới mẹ chỉ khoắt khoắt tay bảo bà xuống nhà sau " pha cho con bé tí nước lên lau mình đi ".

Khoảng tới đêm trời mưa gió càng lúc càng lớn cụ cố dỗ tôi ngủ ở phòng cụ cố đợi tôi vào giấc sâu cụ cố khẽ nhẹ nhàng lấy đi chiếc lắc tràm trên tay tôi , cụ cố vén màng đi ra trước thấy bà nội lóng ngóng ra cổng đợi tin ông nội , cụ cố khẽ đi lại cửa vỗ vai bà nội " vào trong nhà ngồi đi ngoài này lạnh lắm , A Bao nó nhanh nhẹn sẽ sớm về thôi " ánh mắt nội vẫn ngóng về ngoài cổng ánh mắt rất đượm buồn không nỡ bước chân đi vào , cụ cố dìu bà nội vào ghé ngồi rót cho bà nội lý trà " uống vào đi cho ấp bụng " cụ cố khẽ đặt vào đôi tay đang run của bà nội " cầm chắc vào run thế nó mà đổ là phỏng đỏ hết da đấy tới lúc Lão Triệu mà trê lại đổi thừa người mẹ già này ở nhà chăm không tốt đứa con dâu này " bà nội khẽ cười bưng ly trà thỏi thỏi vài lần rồi uống một ngụm.

Cụ cố và bà nội đang ngồi uống trà nghe tiếng đẩy cửa mạnh tay của A Bao chạy vào " Lão Thái Thái , Lão Bà Bà có tin dữ , có tin dữ " A Bao chạy hốt hải vào nhà thở hổn hển , cụ cố và bà nội bỏ liền lý trà trên tay xuống chạy ra ngạch cửa , A Bao chạy lại hổn hển nói a không ra lời dựa vào cánh cửa cụ cố vuốt vuốt lưng cậu cho bớt mệt bà nội vào rót ly trà đưa cho A Bao thấm giọng " Uống đi rồi nói cho Lão Bà biết chuyện gì " A Bao uống xong ly trà cảm thấy hết mệt tí nhìn cụ cố và bà nội đang trong chờ mình trà lời thì có phần hơi ngượng miệng " Dạ .... Dạ...." cụ cố nhìn A Bao đánh vào vai A Bao một cái mạnh " chuyện gì mà cứ dạ dạ không thấy hai bà già đây đang chờ mình con à " A Bao xoa xoa chỗ bị cụ cố đánh " Mẹ à chắc A Bao đang mệt nên không vội nói vào nhà ngồi xuống đi " A Bao đi nhanh vào nhà cụ cố và bà nội đi vào ngồi xuống ghế A Bao rót cho cụ cố và bà nội ly trà " Dạ con mời ạ " , bà nội nhìn A Bao uống vội ly trà " Trà đã uống rồi A Bao nói cho ta nghe đã xảy ra chuyện gì " A Bao ấm úp " Dạ không giấu gì Phu nhân thuyền của Lão gia ngoài vùng kiểm soát rồi ạ , không tìm được định vị của thuyền của Lão gia , gọi bộ đàm cũng không ai trả lời " bà nội nghe liền choáng váng ngất liệm đi cụ cố kiu A Bao đưa bà nội vào phòng .