Hoàng Hôn Ngọt Ngào Của Anh

Chương 86: Em Ôm Một Chút (H nhẹ)




Gian phòng bếp vốn dĩ là nơi nấu ăn nhưng bây giờ lại diễn ra khung cảnh vô cùng ái muội và có phần nóng bóng...

Trên kệ bếp vẫn còn dụng cụ nấu ăn như dao đặt cạnh tấm thớt bên trên có hành lá dường như đang bị cắt dở dang. Kế bên là bếp bên trên còn có nồi canh vẫn còn bốc khói và chỉ có mỗi rau, vẫn chưa được tô sắc thêm bởi gia vị hay nguyên liệu chẳng hạn như hành lá và tiêu...

Những điều kể trên không quan trọng bằng hình ảnh đang diễn ra ở một góc trên kệ bếp...

Cô gái nhỏ nhắn bị vây giữ bởi thân thể cường tráng của người đàn ông, hai đôi môi quấn lấy nhau dường như không có kẻ hở, âm thanh đầy đê mê vang lên bởi nụ hôn cháy bỏng đang diễn ra...

Yuko đã cố gắng để không bị Shin dụ dỗ thế nhưng bây giờ cô đang bị anh giam giữ và thả mình lạc lối theo anh...

Đôi môi bạc hôn lấy cánh môi hồng nhuận một cách nhẹ nhàng rồi dần dần chuyển thành day dưa không dứt, và dường như chẳng muốn buông tha cho chủ nhân của nó...

Yuko ban đầu còn phản kháng hai cánh tay để trước khuôn ngực săn chắc cố gắng đẩy ra nhưng rồi lại đầu hàng vì nụ hôn đê mê đến từ người đàn ông... Đôi tay còn phản kháng đã dần thay đối vị trí di chuyển vòng qua câu lấy cổ của Shin, việc này đã giúp cho nụ hôn cả hai diễn ra sâu hơn...

Shin chẳng bao giờ ngừng cảm thán về sự ngọt ngào mỗi khi hôn lên môi của Yuko. Nó luôn cuốn hút anh, chỉ muốn hôn mãi hôn mãi...

Nụ hôn kéo dài cứ tưởng chẳng thể dừng lại vì Shin cứ hôn nhẹ rồi lại ngấu nghiến rồi lại nhẹ, chiếc lưỡi dài vì sự trầm mê của Yuko mà dễ dàng lẻn vào trong khoang miệng thăm dò và quấn lấy cái lưỡi đinh hương mềm mại.

Âm thanh từ nụ hôn vang vọng trong không gian phòng bếp càng làm cho bầu không khí trở nên nóng bỏng, mê hoặc hơn...

Shin càng hôn càng không muốn dứt ra, bàn tay anh cũng chẳng rảnh rỗi mà vuốt ve da thịt mịn màng nơi cánh tay yêu kiều sau đó dời ra sau chạm vào tấm lưng mỏng manh và ôm chặt.

Mãi cho đến khi Yuko không thể hô hấp như bình thường thì cô mới đánh lên tấm lưng trần của Shin muốn anh ngừng lại. Shin đương nhiên hiểu vì từ đầu đến giờ anh đã nắm chắc phần thắng trong tay mình, cô gái nhỏ được anh dạy dỗ mà nên cô thế nào anh đều biết rõ. Vả lại...hoàng hôn nhỏ rất mê mẩn anh nên việc khiến cô từ phản kháng trở nên thuận theo anh là việc vô cùng dễ dàng đối với Shin.

Rời bỏ cánh môi ngọt ngào như kẹo mật, Shin nâng mắt nhìn thật sâu vào gương mặt xinh xắn nay đã ửng hồng vì nụ hôn kéo dài vừa rồi. Anh cong môi nở nụ cười quyền rũ, giọng nói trầm ấm vang lên thật khẽ:

"Bé cưng, mấy ngày không gặp anh nhớ em lắm !"

Yuko rũ mắt rồi lại nâng lên ngắm nhìn khuôn mặt điển trai, hai bàn tay nâng lên chạm vào đôi gò má cương nghị.



Cô nhẹ nhàng cất tiếng đáp, xen lẫn trong đó có sự nhớ nhung:

"Em cũng rất nhớ anh ! Chỉ một thời gian không gặp mà anh ốm đi nhiều quá.

Lời quan tâm của Yuko như mật ngọt chạm vào đáy lòng của Shin khiến anh lâng lâng hạnh phúc. Anh nói:

"Em ôm anh một chút đi bé cưng, an ủi trái tim mấy ngày qua luôn nhớ đến em được không ?"

Vừa nói Shin vừa trung ra nét mặt tội nghiệp như muốn làm nũng. Yuko làm sao chịu được vì thấy anh như thế cô cũng rất đau lòng cho nên rất nhanh đã ôm lấy Shin, bàn tay còn nhiệt tình vuốt vuốt lưng anh an ủi. Tiếng nói êm dịu vang lên:

"Bây giờ chúng ta được gặp nhau rồi mà, em còn ở với anh đến tối mai cơ. Em sẽ bù đắp cho anh những ngày qua nhé ông xã. Thấy anh bận bịu vì công việc ở cả hai công ty em rất xót nhưng chẳng thể giúp gì cho anh ccả..."

Yuko vừa nói vừa vỗ về tấm lưng trần nhưng cô đâu biết người đang được cô ra sức an ủi kia lại đang bày ra nét mặt hết sức lưu manh và đắc ý.

Shin khẽ chôn mặt vào hõm cổ trắng mịn, hơi thở ấm nóng phả vào làn da nơi cần cổ thanh mảnh. Anh cất tiếng:

"Cảm ơn bé cưng, anh được gặp em đã thỏa nỗi nhớ rồi !"

Yuko mỉm cười nhưng rất nhanh nét mặt có chút thay đổi vì người nào đó đang làm càn ở cổ cô...

Shin chôn mặt trong hõm cổ cô một lúc lại không nhịn được mà hôn vào rồi hé môi mút nhẹ... Anh không ngừng ở một chỗ mà lần môi đến khắp cổ của Yuko mà hôn và mút lấy...

Yuko vừa thoát khỏi trầm mê lại lần nữa bị anh dẫn vào vòng vây nóng bỏng.

Tiếng cô phản kháng lại như nũng nịu vang lên:

"Shin đừng quấy mà, anh mau buông em ra để nấu xong cơm tối cho anh ăn nữa chứ !"

Shin mân mê cần cổ mịn màng, giọng anh trầm đục đáp lại:



"Anh đang ăn đây, ngoan nào !"

Dứt lời đã di chuyển tấn công đôi môi ngọt ngào lần nữa, bàn tay bây giờ không còn vuốt ve cánh tay Yuko mà đã dịch đến một bên ngực tròn khẽ nắn, tay còn lại của anh đi xuống chạm vào bắp đùi nhỏ mịn mà vuốt chạm qua lại.

Dưới sự va chạm bởi đôi bàn tay của Shin, thân thể Yuko như có điện giật mà run nhẹ. Hai tay cô tự giác đặt ở hông của anh, đầu óc mê muội muốn tỉnh cũng chẳng tỉnh được khi mà người phía trước đang trêu chọc cơ thể cô...

Yuko chỉ có thể thuận theo anh....

"Um..Shin..anh đừng chạm ở đó..."

Lời phản kháng của cô làm cho Shin bật cười, anh nâng mặt đến bên vành tai trắng nõn mà mút lấy rồi nói:

"Chạm ở đâu cơ..."

Vừa nói xong tay tăng thêm lực xoa nắn bầu ng*c đang bị anh trêu đùa, Yuko vì vậy mà bị kích thích dù cho cách một lớp áo đồng phục...

Bàn tay ở đùi di chuyển dần lên trên luồn vào làn váy chạm đến nơi nữ tính và vuốt nhẹ làm cho Yuko phải kêu lên:

"A...Shin.."

"Anh đây !"

Shin trả lời cô, tay ở ngực rất nhanh đã cởi được ba cúc áo và cho vào bên trong để chạm đến bầu ng*c căng tròn một cách chân thật hơn. Vòng một cô rất đẹp, rất vừa tay anh khiến cho mỗi khi chạm đến anh đều không muốn buông ra...

Bàn tay ở dưới váy cô cũng đã bắt đầu càn quấy, ngón tay khẽ cho vào trong quần I*t chạm đến nơi nữ tính ẩm ướt rồi vân vê hạt châu nhỏ khiến cho Yuko không ngừng vặn vẹo thân thể vì khoái cảm...

"A...ư... đừng mà Shin..."

Shin nhìn cô đê mê mà lòng nhộn nhạo, bên dưới của anh từ nãy đến giờ đã có phản ứng, đến lúc này càng căng cứng dữ dội nhưng anh phải kiềm nén lại...Anh không muốn tạo bóng ma cho Yuko, cô vẫn còn nhỏ...Bây giờ chỉ nên dạo ở ngoài thôi...