Hoàng Hôn Ngọt Ngào Của Anh

Chương 67: Mang Em Về Nhà




*Sòng bạc Hakaba

Shin đang đi trong một lối đi tối, chỉ có ánh đèn màu vàng nhạt ở vài góc tường soi sáng nhưng vẫn không thể xóa tan đi sự tăm tối, mờ ảo xung quanh. Dường như đã quen, Shin chỉ thả lỏng bước chân đi thật nhanh về một căn phòng cuối lối đi.

Lúc đến nơi anh gặp hai người canh gác ở ngoài, bọn họ mặc đồ đen, nét mặt lạnh lẽo hơn cả băng đăng. Nếu ai tâm lý yếu nhất định sẽ bị họ làm cho hoảng sợ đứng không vững.

Thấy Shin, hai người canh gác cung kính gập người chào anh và đồng thanh:

"Chào thái tử gia, nhiệm vụ ngài đưa xuống đã hoàn thành. Người ngài cần tìm đã tìm được rồi."

Shin oai phong gật đầu như đã hiểu. Bây giờ lòng anh cũng sôi sục như bị thiêu cháy, chẳng ai biết được anh đang lo lắng cho tiểu hoàng hôn nhà mình nhiều như thế nào.

Sau khi đã chào hỏi Shin xong, một trong hai người canh gác mở cửa phòng để anh vào.

Ngay khi Shin đi vào căn phòng, ánh mắt anh lặp tức dừng lại ở dáng người nhỏ bé đang khép nép ngồi trên sofa, đôi mắt tím vô hồn nhìn vào khoảng không vô định.

Trái tim anh run lên từng hồi đau đớn, chân nhanh chóng đi đến bên cạnh người con gái mình yêu thương...

Ngay khi đi tới bên cạnh Yuko, Shin không chần chừ kéo lấy cơ thể mỏng manh ôm vào lòng. Anh muốn truyền cho cô sự yên tâm, muốn cho cô biết rằng anh đã cứu cô và không hề bỏ mặc cô.

Yuko trong tình trạng chơi vơi, trống rỗng với lực kéo mạnh từ người đàn ông đã có chút tỉnh táo, nhất là khi cô ngửi được mùi hương quen thuộc trên áo sơ mi Shin mặc trên người..Niềm hi vọng của cô đến rồi, cảm tạ ông trời đã cho anh tìm thấy cô....



Shin đau lòng hơi buông Yuko ra một chút rồi nhẹ nhàng cất tiếng hỏi:

"Bé cưng, anh xin lỗi đã để em chờ đợi lâu. Đừng sợ, anh đến mang em trở về !"

Lúc này đây người trong lòng phát ra tiếng nức nở khiến cho Shin đã đau lòng lại cằng quặn thắt nhiều hơn vì đã không tính toán cứu cô sớm hơn...Để hoàng hôn nhỏ sợ hãi rồi, anh phải tính sổ lên lão già Ren mất nhân tính kia...

Yuko không nói gì chỉ nấc từng tiếng nghẹn ngào thay cho mọi uất ức đã diễn ra. Shin tất nhiên hiểu được, anh dịu dàng ôm chặt lấy cô vuốt nhẹ tấm lưng mỏng manh để trấn an cô. Lời ngọt ngào chỉ dành riêng cho Yuko thật nhẹ nhàng thủ thỉ bên tai cô:

"Hoàng hôn nhỏ, anh biết em sợ hãi. Anh đến rồi, chẳng phải nói anh sẽ bảo vệ em sao, anh đang ôm em đây này. Đừng sợ mà, đừng khóc nữa, tâm anh cũng sắp vì em mà vỡ vụn rồi, bé cưng à !"

Yuko vì những lời ngọt ngào của Shin càng rơi nước mắt nhiều hơn, cô vòng tay ôm thật chặt anh lại. Shin yêu thương vẫn ở bên tai cô nói những lời nhằm xoa dịu nỗi uất ức của người trong lòng.

Qua một lúc Yuko bình tĩnh hơn, Shin để cô đối diện mình, hai tay vẫn ôm chặt cơ thể mỏng manh, anh khẽ đặt một nụ hôn lên vầng trán thanh tú. Khóe môi Shin cong lên nụ cười mà đối với Yuko đó chính là ánh sáng đẹp nhất trong lòng mình.

Shin khẽ nói:

"Ngoan, anh mang em về nhà của anh. Em tạm thời ở cùng anh vài hôm để anh tính sổ với đám người tàn ác kia rồi đưa em về lại nhà chính. Đụng vào người con gái anh yêu là không được, anh lấy lại công bằng cho em. À, ông ngoại cũng lo cho em lắm đó nhưng tạm thời không để bé cưng về nhà chính ngay được. Anh muốn chấn chỉnh lại thái độ làm cha mẹ của cậu mợ và tư cách chị gái của nhỏ Yuka kia. Cho nên, tiểu hoàng hôn theo anh về nhà mấy hôm nha."

Yuko đã bình tĩnh lại, cô nghe được những lời Shin nói mà đôi môi hiện lên nụ cười ngọt ngào. Cô khẽ gật đầu thay cho lời đồng ý.



Shin đưa tay xoa nhẹ làn tóc đen mượt mà của cô rồi một động tác dứt khoát đã bế được Yuko ôm chặt trên tay và sải bước ra ngoài. Cô gái nhỏ sau cơn hoảng sợ giờ đây có thể yên tâm mà nhắm mắt nghỉ một chút trong vòng tay ấm áp của người đàn ông mình yêu.

Shin bế Yuko đến tầng hầm xe thì thấy cô đã thiếp đi, anh cũng chẳng có ý định đánh thức cô mà nhẹ nhàng khéo léo mở cửa cửa xe nơi ghế phụ, anh cẩn thận tránh cho Yuko thức giấc mà thật khẽ đặt cô vào ghế ngồi. Shin nhấn công tắc hạ ghế ở mức vừa phải để Yuko thoải mái năm hơn sau đó mở áo khoác ngoài của mình dùng nó đắp lên người Yuko.

Khi chính mình đã yên vị ở ghế lái, lúc này Shin mới lấy điện thoại gọi cho một người. Bên kia rất nhanh đã nhận máy, Shin điều chỉnh tông giọng vừa đủ nghe tránh cho Yuko thức giấc mà nói với người kia:

"Như đã nói, tên Takahashi còn nợ bao nhiêu thì phải trả bấy nhiêu, cho hắn thêm ba ngày, nếu không trả đứt một lần vậy cứ kéo dài một ngày thì nhân ba số tiền nợ. Ngày mai, anh cho người đến tận biệt thự gia đình hắn để gửi giấy nợ mà hắn đã ghi. Làm càng lớn chuyện này càng tốt, cho cả người đưa tin lên khắp các trang mạng và kể cả những tờ báo cũng phải có đề mục "Quý Tử Nhà Takahashi Mang Danh Giàu Có Nhưng Nợ Tiền Sòng Bạc Không Chịu Trả". Còn về tên đưa vợ tôi đến thì hành hạ hắn đi, và kể cả các tên đàn em của hắn rồi nhắn tin đến số điện thoại tôi đã đưa cho anh thông báo tin tức. Tôi muốn kẻ nào đã đụng đến vợ tôi đều phải trả giá đắt, mọi chuyện còn lại tôi sẽ lo liệu. Vậy nhé, cảm ơn đã giúp tôi."

Bên kia vang lên tiếng cười khẽ của người đàn ông nhưng không phải là điệu cười bỡn cợt mà đó là sự kính trọng.

Người đó đáp lại lời của Shin, trong lời nói lại xuất hiện những lời như thật như đùa vô cùng thoải mái chăng giống như một người cấp dưới báo cáo cho chủ nhân chút nào:

"Thái tử gia yên tâm đi, chính tôi cũng chẳng ưa thằng nhãi nhà Takahashi đó đâu, việc cậu giao cho tôi, tôi nhất định sẽ làm thật thật tốt. Cậu mau đưa vợ tương lai về nghỉ ngơi, khi nãy đám cô hồn kia mang cô bé đến thì trông rất mệt mỏi và đáng thương đấy. Rất may lão già đó không dặn lũ côn đồ kia làm gì cô bé, nếu không tôi cũng thay cậu cho chúng nó nhừ đòn. Quả nhiên là một cô gái khiến người ta muốn bảo vệ, tôi thấy mắt cậu chọn vợ thật tốt, nhờ cậu nhả vía cho tôi nhé. Hi vọng trong tương lại được uống rượu mừng của cậu."

Shin nghe lời người đàn ông nói qua điện thoại mà nhoẻn miệng cười thầm, đôi mắt si tình hướng đến cô gái nhỏ đang thiếp đi bên cạnh mà trái tim dâng lên niềm ngọt ngào.

Anh nói với người kia:

"Chắc chắn rồi, khi nào diễn ra hôn lễ, tất cả anh em ở sòng bạc sẽ được gửi thiệp mời. Cảm ơn anh rất nhiều vì đã giúp tôi chuyện này."

Cả hai nói qua lại vài câu nữa thì kết thúc cuộc gọi, Shin cho điện thoại vào hộc để đồ trong xe và bắt đầu lái xe đưa Yuko về nhà mình.