Hoàng Hôn Ngọt Ngào Của Anh

Chương 26: Lại Ức Hiếp Chị Gái Nhỏ À ?




Lại mấy ngày trôi qua, Shin mỗi khi về ngoại thì ba mẹ và chị hai Yuka không thể ức hiếp được Yuko, cứ hể nói

Yuko một câu liền bị anh thả "móc câu" câm nín chẳng phản kháng lại được.

Bởi việc công ty chưa ổn định, đang từng bước khôi phục lại hậu quả mà Ren gây ra trong quá khứ cho nên những năm nay Ran và chồng cùng nhau lo liệu, phía sau có sự hậu thuẫn của vợ chồng Rin và Shin con trai của họ. Nhờ vậy cũng đỡ được một phần, đặc biệt là nhờ Shin tài giỏi, thông minh cho nên giúp đỡ được vợ chồng

Ran rất nhiều và được ông Ryu vô cùng tin tưởng.

Hôm nay, Shin cùng dì và dượng của mình từ công ty trở về, cả ba vừa vào nhà vừa trò chuyện vui vẻ vì mới ký được hợp đồng lớn.

Lúc đi vào phòng khách đã nghe thấy tiếng chói tai của Yuka, mà đối diện là Yuko đang cúi người nhặt từng mảnh giấy trên sàn.

Ran cùng Lê Hạo nhíu mày nhìn chằm chằm Yuka không ngừng tuôn ra lời đanh đá với Yuko, còn Shin nhanh chân đi đên bên cạnh Yuko.

Dáng người cao lớn khụy xuống, bàn tay to nắm lấy hai tay đang nhặt giấy của Yuko, tiếng nói trầm ấm khẽ vang lên:

"Chị gái nhỏ, chị đang làm gì vậy ?"

Yuko nâng mắt nhìn anh, khóe mắt không tự chủ được rơi xuống từng giọt nước mắt, môi dưới bị cô cắn chặt để không bật ra tiếng nấc nghẹn ngào.

Bộ dáng này của Yuko khiến Shin ruột gan sôi trào, không cần biết việc mình muốn hỏi cô nữa mà bắt đầu dỗ dành.

Anh ôm Yuko vào lòng, bàn tay vỗ nhẹ lên tấm lưng mỏng manh, miệng không ngừng trấn an cô:

"Ngoan nào, ai ức hiếp chị vậy? Nói cho em nghe đi, em thay chị lấy lại công bằng được không? Đừng khóc, em sẽ đau lòng..."



Giọng anh ấm áp, nhẹ nhàng đầy quan tâm, đến tận câu cuối anh chỉ nói đủ một mình Yuko nghe mà thôi. Sự dịu dàng như vậy khiến Yuko càng nghẹn ngào bắt đầu phát ra tiếng nấc tức tưởi, khuôn mặt vùi vào lồng ngực của Shin....

Yuka nhìn một màng em dỗ chị này mà phát ghét, cô ta lườm cả hai đến độ muốn rớt tròng mắt ra ngoại. Bộ dáng kiêu ngạo khoát tay vào nhau, miệng nhanh nhảu nói ra mấy lời chanh chua, khó nghe:

"Cứ như là thương nhau lắm. Con nhỏ đó, mày khóc cứ như là ba mẹ chết vậy hả? Lúc nào cũng tỏ vẻ bị hại. Đồ giả tạo !"

Ran không hài lòng về Yuka từ lúc cô ta có nhận thức đến nay, bà trước điệu bộ chua ngoa của ta chẳng thể im chấp nhận nổi. Vì thế, Ran cất tiếng:

"Con lại ức hiếp em gái con đấy à ? Nó cũng là em con, sao suốt ngày cứ bắt nạt nó thế ? Uổng công Yuko lúc nào cũng nghĩ cho con. Ba mẹ con dạy con thươn yêu em gái kiểu vậy à ?"

Yuka từ trước nay đâu để ai trong gia tộc vào mắt, mà đặc biệt là gia đình Ran và Rin. Cô ta luôn nghĩ răng cả Ran và Rin cùng nhau lật đổ ba cô ta để chiếm lấy quyền hành gia tộc, vì thế mà xem họ như kẻ thù. Mẹ cô ta cũng nói thế nữa, mẹ luôn bị hai người em của ba ức hiếp, phận làm con như cô ta tất nhiên phải bất bình rồi.

Khi nghe Ran chất vấn mình, Yuka chẳng tỏ ra hối cãi mà nói lớn:

"Cô biết cái gì mà nói, lo chuyện gia đình mình đi thì hơn. Con nhỏ Yuko nó chỉ giỏi nịnh các người, đui mù mới bị nó xu nịnh. Chuyện của tôi không cần cô với chồng cô xía vào."

Lê Hạo không cho phép bất kì người nào ức hiếp hay xem thường vợ con ông cả, huống hồ chỉ là một đứa trẻ con hỉ mũi chưa sạch như Yuka chứ. Yuka vừa nói xong đã bị Lê Hạo tặng cho ánh mắt kanhj thấu xương khiến cô ta hơi e dè.

Lê Hạo nhỏ tiếng an ủi cho Ran bình tâm lại sau đó nhàn nhạt hướng về phía Yuka cất tiếng

"Con muốn làm gì thì làm nhưng đừng đánh mất đạo đức của một người con, người cháu. Đừng để tới tai ông nội con chuyện con không xem ai ra gì, coi chừng ảnh hưởng cả ba và mẹ con luôn đấy."

Khí thế bức người lạnh như băng của Lê Hạo từ trước đến nay Yuka vô cùng sợ sệt, cho nên lúc Lê Hạo dứt lời thì

Yuka cũng câm nín chẳng biết nên tiếp tục làm gì.

Shin vẫn ôm Yuko trong òng không ngừng vỗ về an ủi cô. Trái tim anh đau đớn vô cùng khi nghe thấy từng tiếng nấc nghẹn ngào của cô trong ngực. Anh đoán chắc chắn là Yuka đã ức hiếp cô, nếu như vậy thì anh không để cô ta yên đâu.



Yuko qua một lúc mới bình tĩnh mà dừng khóc, đôi mắt tím long lanh ửng hồng ngước nhìn Shin càng làm trái tim anh đau đớn.

Ngón tay thô ráp nhẹ nhàng lau khóe mắt của Yuko, anh tiếp tục hỏi cô:

"Bây giờ có thể nói cho em nghe được rồi chứ ?"

Yuko lấy lại chút bình tĩnh, cô nhìn Yuka sau đó quay mặt lại nói với Shin:

"Bức tranh chị dự thi một cuộc thi trên mạng đoạt giải nhất, người ta gửi giấy khen và tiền thưởng tới. Lúc đó chị đang ở trên phòng, dưới nhà chỉ có chị hai cùng vài người hầu. Khi chị xuống xem vì tin nhắn gửi quà từ ban tổ chức chuyển đến thì thấy chị hai đang đếm tiền còn giấy khen đã bị xé tan tành. Nếu có bà Ann thì tốt quá nhưng bà Ann đi cùng ông Akira với ông Nội có việc...."

Yuko kể một đoạn lại nghẹn ngào, vừa nín khóc lại bắt đầu rơi nước mắt...

Shin như đã hiếu cho nên khẽ an ủi cô:

"Chị gái nhỏ thật giỏi, nếu chị muốn có lại giấy khen em sẽ liên hệ bên nơi tổ chức cấp lại cho chị. Còn tiền thưởng coi như chị bố thí cho chị Yuka đi, chị ấy tiêu xài phung phí chắc đã không còn tiền rồi, vì vậy mới tự tiện giúp chị đếm xem có nhiều tiền không. Đừng buồn nữa, đừng khóc, để em trai giúp chị lấy lại giấy khen và tiền nhé."

Yuko trước lời động viên của Shin cũng bắt đầu kiềm chế cảm xúc mình, cô mỉm cười với Shin, cơ thể nhỏ dịch ra một chút rời khỏi cái ôm ấm áp của Shin. Tự nhiên cô ngại quá, khi nãy hình như còn nghe tiếng trái tim anh đập nữa...

Yuka vô cùng căm phẫn khi bị Shin nói như vậy cho nên tiếp tục giọng điệu chua chác quát lên:

"Con khốn, mày làm như oan ức lắm. Chỉ có cuộc thi nhỏ mà cũng muốn khoe cho ba mẹ à ? Tao giúp mày phi tan chứ để mắc công ba mẹ lại chê cười mày không lo học hành mà suốt ngày vẽ vời. Còn tiền, tao chỉ đếm hộ, ba cái đồng tiền lẻ tao lấy làm gì...

Shin cuối cùng cũng biết được sự thật vì sao tiểu hoàng hôn của anh khóc nức nở rồi. Cô cất công vẽ để dự thi, lại xuất sắc được giải nhất nữa, giỏi biết bao. Vậy mà con nhỏ Yuka đáng ghét lại phá hoại đi niềm vui của Yuko.

Được rồi, thù này anh ghim.