Hoàng Hôn Ngọt Ngào Của Anh

Chương 127: Ngoại truyện 4: Người Đàn Bà Có Đôi Mắt Tím




Từ ngày xảy ra sự việc phỏng vấn thì Yuko đã không phải nộp đơn thực tập, thay vào đó cô vào làm thư ký cho

Shin luôn. Nếu ngày nào Yuko đi học thì không cần đến công ty, tan học Shin hoặc vệ sĩ của anh sẽ đến trường đón cô. Ngược lại, nếu Yuko không có lịch học, cô sẽ đến công ty làm việc. Người trực tiếp hướng dẫn cho cô chính là trợ lí Vương - người trợ lí thân cận nhất bên cạnh Shin từ lúc anh được giao chức tổng giám đốc công ty.

Công việc của Yuko rất đơn giản như Shin đã nói, việc giao xuống cho cô vô cùng nhẹ nhàng khiến cho Yuko cảm thấy bản thân quá được anh ưu ái. Vì vậy, Yuko đã kiến nghị với Shin nhưng mà anh chỉ bày ra bộ dáng rất dung túng. Anh nói là cô chỉ cần ngồi cho anh ngắm, cuối tháng lương trả đầy đủ. Câu này anh nói mãi mà cô đâu nghĩ là anh áp dụng cực kì lợi hại như vậy...Chiều cô đến nghiện rồi....

Yuko hôm nay đến công ty làm việc với Shin. Buổi sáng khi cả hai cùng trợ lí Vương bước vào sảnh chính đã gây chú ý cho biết bao nhiêu người. Ai cũng biết Mạc Kiều Phi mất đi vị trí cao là do động chạm đến phu nhân chủ tịch nhưng họ không lấy đó để đố kị với Yuko. Vốn dĩ bình thường Yuko không sinh tính ngạo mạn vì là vợ của chủ tịch tương lai, trên dưới công ty cô đối xử với ai cũng đều công bằng và lịch sự. Hình ảnh mỗi sáng Shin và Yuko tay trong tay đi vào công ty đối với mọi người đều đã quen, cái họ chú ý là Shin chẳng kiêng d gì cả, anh thản nhiên dùng những cử chỉ và hành động đầy sủng ái dành cho Yuko. Có thể thấy Shin rất thương người vợ này, anh làm thế coi như lời cảnh tỉnh cho những ai có ý định xấu với Yuko. Bảo vệ vợ một cách trực tiếp, tình cảm của hai người đều khiến cho mọi người ở công ty ngưỡng mộ.

Giờ nghỉ trưa Yuko cùng trợ lí Vương đi lấy cơm trưa, sẵn tiện mang cho Shin một phần. Anh đang có cuộc họp qua video call với đối tác nước ngoài nên cô với trợ lí Vương đi ăn cơm trước. Vốn dĩ Yuko muốn chờ anh nhưng

Shin một mực bảo cô đi với trợ lí Vương, anh sợ cô đói bụng sẽ mệt người. Cái nào thì cái, sức khỏe của cô Shin vẫn đặt lên hàng đầu và luôn lo lắng cho cô ăn uống đủ đúng giờ giấc. Yuko cũng không làm phiền anh nên nghe lời cùng trợ lí Vương đi đến nhà ăn ăn cơm trưa. Họ và kể cả Shin đều như bao nhân viên khác đều ăn cơm ở nhà ăn công ty chứ không ăn ngoài.

Lúc ngồi ăn, Yuko và trợ lí Vương có trò chuyện qua một số vấn đề. Một người lao công đang quét dọn ở những bàn ăn mà người khác đã ăn xong, không may bà ấy làm rơi hết những khay cơm trên tay, tạo ra âm thanh đổ vỡ có phần chói tai vì những khay cơm đều làm bằng sứ cao cấp.

Bà ấy hoảng hốt, thân thể gầy gò cố gắng nhặt hết những mảnh vỡ thì có một bàn tay trắng nõn giúp bà nhặt phụ.

Người lao công ngước mắt lên nhìn thấy cô gái xinh đẹp, đôi mắt tím long lanh cùng nụ cười đầy ngọt ngào cũng đang nhìn bà...Trong phút chốc bỗng dưng có một sự nhộn nhạo trong thâm tâm bà dấy lên, bà cứ nhìn cô gái đó mà không nói gì...

Yuko đang ăn cơm với trợ lí Vương thì nghe thấy tiếng đổ vỡ, cô không ngần ngại mà bỏ muỗng cơm đang ăn dỡ đi đến phụ giúp người lao công nhặt những mảnh sứ dưới sàn lên. Thấy người phụ nữ cũng có đôi mắt màu tím giống mình, một cảm giác khó tả dâng lên trong lòng cô, môi lại bất giác nở nụ cười...

Thấy bà ấy cứ mãi nhìn mình, hành động nhặt các mảnh sứ bị vỡ cũng ngưng lại, Yuko liền nhỏ giọng hỏi:

"Dì có sao không ạ ? Sàn này hơi trơn, dì cẩn thận nhé."

Người lao công lẳng lặng gật đầu, cặp mắt lại dời xuống bàn tay đang cầm mảnh sứ vỡ của Yuko thì hốt hoảng:

"Cô đừng nhặt nữa kẻo đứt tay đấy. Đây là việc của tôi, cứ để cho tôi, phiền cô rồi."



Lúc này trợ lí Vương đi tới, kể bên anh ta còn có thêm vài cô lao công. Nhìn qua một cái, trợ lí cất tiếng:

"Thiếu phu nhân, cứ để mấy cô này phụ giúp dọn dẹp. Tôi lấy cơm cho tổng giám đốc rồi, chắc cậu ấy cũng đang đợi cô. Chúng ta mau đi thôi, tranh thủ nghỉ trưa một tí, buổi chiều còn cuộc họp."

Yuko gật đầu như đã hiểu, cô nói với mấy người lao công vừa đến:

"Dì ấy có phần lớn tuổi hơn so với các dì nên hãy giúp đỡ chứ đừng cằn nhằn nhé. Chuyện này không ai muốn cả, nếu như phía quản lí nhà bếp có trách mắng cứ nói là tôi làm. Mọi người tranh thủ dọn dẹp rồi nghỉ ngơi đi."

Yuko nói xong đứng dậy cùng trợ lí Vương rời đi. Trước đó, cô còn quay lại nhìn người phụ nữ gầy gò kia một cái...

*Phòng tổng giám đốc

Trợ lí Vương sau khi mang cơm cho Shin cùng Yuko thì đến phòng nghỉ của mình trả lại không gian riêng cho vợ chồng trẻ.

Yuko từ khi trở về từ nhà ăn đã rơi vào trầm ngâm. Shin vừa ăn cơm vừa quan sát cô một lúc mới cất tiếng hỏi kéo

Yuko từ suy tư trở về thực tại:

"Bé cưng, sao thế em ? Lúc đi ăn trưa có chuyện gì à ?

Yuko hai tay chống cằm nghĩ ngợi, vẻ mặt đăm chiêu hé môi đáp:

"Dạ có chút chuyện !"

Shin đưa một miếng trứng chiên bên môi cho cô ăn, anh nhẹ nhàng hỏi tiếp:

"Có thể nói với anh không ?"

Yuko gật đầu sau đó bắt đầu kể lại sự việc cho anh. Khi xong rồi, cô lại hỏi:



"Shin, đôi mắt bà ấy rất giống em..."

"Có thể mà, vẫn có nhiều người sở hữu màu mắt khác thay vì là màu đen. Như là mẹ nuôi của em chẳng hạn, chỉ là màu tím đôi mắt bà ấy không trong sáng và thuần khiết như em thôi."

"Trùng hợp đến vậy à ?"

Yuko vẫn chưa buông được suy tư trong đầu nên hỏi lại. Shin đóng nắp khay cơm lại khi đã ăn xong, anh đi rửa tay, đánh răng sạch sẽ sau đó đi tới bên cạnh bế Yuko vào phòng nghỉ. Vừa đi anh vừa nói:

"Trùng hợp mà, em ngủ một chút đi đừng nghĩ ngợi nữa. Chiều nay không cần họp với anh, có trợ lí Vương được rồi. Hôm qua em làm bài khuya, nay theo anh đi làm chắc là mệt rồi. Tranh thủ nghỉ ngơi đi."

Yuko bị đặt lên giường, cô không nằm mà ngồi bật dậy kháng nghị:

"Đi làm mà ăn ngủ không làm việc em cảm thấy lãnh lương cuối tháng không xứng đáng. Để em đi họp cùng anh nha."

Shin nhìn cô, đôi mắt sâu thắm cưng chiều, khóe môi anh tuấn cong lên, Anh nói:

"Ai nói với em không xứng, em có việc phải làm ngay bây giờ nếu không ngủ này."

Yuko nhíu mày khó hiếu:

"Làm gì cơ ?"

"Làm tình"