Hoàng Hôn Ngọt Ngào Của Anh

Chương 116: Bình Giấm Chua




Yuko và Shin vẫn ở lại Việt Nam chơi thêm một thời gian nữa mới trở về Nhật Bản.

Hôm nay Shin có hẹn cùng anh rể Hoàng Nguyên đi gặp đối tác. Sau khi bàn xong công việc thì hai anh em ai về nhà nấy với vợ, do là cuối tuần nhưng vì có lịch hẹn nên phải dậy sớm để đi bàn công việc.

Hoàng Nguyên sóng yên biển lặng, về nhà với vợ. Shin đáng lẽ cũng thế nhưng mà....

Người đàn ông mang nét mặt ôn nhu đi vào nhà. Khi đi đến chân cầu thang, ánh mắt rơi vào bàn ăn được bày biện bởi các đĩa thức ăn che bằng chiếc lồng bàn. Mùi thức ăn vẫn còn thơm thoang thoảng trong bếp bay ra ngoài. Shin thấy không có ai chỉ có thức ăn, nên liền đoán hoàng hôn nhỏ của mình chắc vừa rời khỏi đây đi lên phòng. Nghĩ như thế, anh liền hí hửng bước nhanh qua các bậc cầu thang đến phòng ngủ.

Shin mở cửa đi vào chẳng thấy ai, anh đoán chắc Yuko đang tắm vì thấy trên giường có chiếc váy trắng của cô.

Xem ra bé cưng vừa thức dậy không lâu đã làm việc nhà rồi nấu cơm trưa cho anh. Sáng nay anh nói trưa sẽ về ăn cơm với cô, có lẽ Yuko làm xong mọi việc mới đi tắm.

Cô gái nhỏ này cũng thật làm anh xót xa, bao lần anh nói sẽ nhờ người giúp việc đến dọn dẹp theo giờ, cô chỉ cần nấu ăn là được, nhưng cô không chịu. Cô nói, nhà ở có hai người họ, bày bừa bao nhiêu mà phải thuê người giúp việc, cứ để cô dọn dẹp. Shin chỉ là không muốn Yuko vất vả nhưng cô nhỏ này cứng đầu, xém tí giận anh nên anh đành chiều ý cô.

Từ nhỏ Yuko đã là người ngăn nắp, sạch sẽ vì vậy mà phòng óc của cô lúc nào cũng được quét dọn kĩ càng. Bây giờ cả hai sống cùng nhau cũng thế, ngày nào cô không đi học việc thì sẽ ở nhà dọn dẹp, nấu ăn rồi tự mình giải trí bằng cách xem tivi, đọc sách, vẽ tranh, làm bánh...Yuko là một cô gái rất thích cho bản thân bận rộn, cô chẳng bao giờ để mình rảnh rỗi cả. Cứ mỗi lần về đến nhà nhìn thấy Yuko nấu ăn trong bếp, hay tập trung xem tivi hoặc thậm chí là dọn dẹp nhà cửa, Shin lại cảm thấy bình yên vô cùng. Cuộc sống của anh mỗi ngày trôi qua, ngoài lúc giải quyết công việc, anh đều được Yuko chăm sóc tận tình.

Cảm giác cuộc sống có cô bên cạnh thật tốt, mỗi ngày anh đều có người chờ về nhà, cùng anh ăn cơm, cùng anh tâm sự mỗi đêm... Thật sự rất yên bình và ngọt ngào.

Shin chìm trong những suy nghĩ đầy mật ngọt về cuộc sống của anh và hoàng hôn nhỏ, môi chẳng nhịn được cong lên xán lạn.

Tưởng chừng như sẽ ở trong trạng thái đó đến khi Yuko tắm ra, nhưng chuông điện thoại của cô lại vang lên khiến

Shin thoát khỏi những suy nghĩ. Anh đi đến tủ đầu giường nhìn lên màn hình điện thoại thì thấy người gọi có tên là "Brian", đôi mắt tức khắc híp lại.

Vốn định không nghe máy nhưng điện thoại đổ chuông liên hồi, anh không muốn cũng chẳng ngăn được tò mò mà cầm điện thoại lên trượt tay sang phím nghe máy....

Từ bên kia, một giọng nam nhỏ nhẹ vang lên:

"Xin chào Yuko, thật ngại khi làm phiền em buổi trưa thế này. Chiều nay anh có tổ chức tiệc sinh nhật, anh muốn mời em đến tham dự. Yuko, em có thể đến không ?"

Khi người tên Brian kia nói xong, Shin vẫn không lên tiếng trả lời ngay. Trong lòng bỗng dưng dâng lên cảm giác sôi sục, nóng nảy. Anh hít mạnh một hơi sau đó thở hắt ra ngoài.



Anh biết Yuko đi học có nhiều bạn, đi làm cũng có quen bạn mới nhưng mà người đang gọi đến này thì.... Giọng điệu xem ra rất để tâm đến tiểu hoàng hôn của anh...

Shin không trả lời nên người bên kia lại tiếp tục nói qua. Trong giọng nói có phần mong đợi:

"Có các bạn bên lớp của em đến nữa, em cũng đến dự nhé. Yuko mà đến thì anh vui lắm. Nhân tiện anh có một chuyện muốn nói với em."

"Nói đi, tôi chuyển lời lại giúp cho."

Shin thấp giọng đáp lại, người kia tức khắc có phản ứng:

"Cậu là..."

"Chồng của Yuko"

Lời nói khẳng định đầy mạnh mẽ vang lên khiến cho cuộc trò chuyện bỗng nhiên chìm trong phút yên lặng.

Lúc này cửa phòng tắm mở ra, Yuko mặc áo choàng tắm cầm khăn lau tóc đi tới bên giường. Cô nhìn thấy Shin nghe điện thoại của mình, bản thân không giận dỗi chỉ nhẹ hỏi:

"Ai gọi em vậy ạ ?"

Gương mặt người đàn ông chẳng rõ biểu cảm gì nhưng ánh mắt lại có vẻ hờn dỗi. Shin đưa điện thoại cho cô rồi quay người bước đi vào phòng thay đồ, lát sau anh trở ra đi tới phòng tắm. Một câu cũng chẳng nói với Yuko.

Yuko dõi mắt theo anh cực kì khó hiểu, cô nhíu mày nhìn điện thoại và nghe máy:

"Đàn anh, chào anh, không biết anh gọi cho em có việc gì không ?"

Brian nghe thấy tiếng cô mới trò chuyện tiếp:

"À chào em, người vừa nghe máy giúp em là...?"

Anh ta ngập ngừng không nói tiếp, như thể chờ Yuko nói đáp án.

Cô không ngần ngại giấu giếm liền đáp:



"Anh ấy là chồng của em. Khi nãy em đang tắm nên ảnh nghe máy giúp. Đàn anh, anh gọi đến cho em có việc gì thế ?"

Nghe được câu trả lời của Yuko, Brian bên kia bỗng chốc trầm lắng nhưng không lâu thì nói:

"Anh gọi mời em đến dự sinh nhật của anh."

Yuko nghe thế liền không chần chừ mà đáp lời ngay:

"Em đã theo chồng sang Việt Nam rồi. Chúng em có công việc ở đây. Các bạn chung lớp không nói cho anh nghe à ?"

Brian thốt lên kinh ngạc:

"Sao ? Thật à ? Có lẽ các bạn của em bận ôn tập nên không nói, anh cũng có mời họ đến dự sinh nhật. Với cả thời gian trước anh đột xuất được trường cử sang Anh học ba tháng, nên mọi chuyện ở Mỹ anh không biết gì hết. Lần này được nghỉ vài hôm, rơi vào ngày sinh nhật nên muốn mời em đến tham dự."

Yuko vốn định trả lời ngay nhưng mắt lại rơi vào người bước ra từ phòng tắm. Đuôi mày cô nhíu lại, lòng nghĩ ngợi sao Shin tắm nhanh thế. Anh rõ ràng mới vào phòng tắm chưa bao lâu mà...

Đôi mắt tím long lanh đụng phải gương mặt lạnh tanh.

Shin đứng đó nhìn cô chằm chằm. Yuko có cảm giác như bị anh bắt gian....

Bên kia Brian gọi cô mấy tiếng, cô liền đáp để anh ta biết cô vẫn còn nghe máy. Ngay tức khắc tiếng đóng cửa phòng vang lên mạnh mẽ, Shin đã đi ra ngoài. Yuko giật mình dõi mắt theo người nào đó đã biến mất dạng.

Cô vội nói với Brian:

"Đàn anh, thật ngại quá, em không thể đến dự tiệc sinh nhật của anh được rồi. Có lẽ thời gian tới em sẽ không học ở Mỹ nữa, chồng em đã xử lí xong công việc ở Nhật Bản, em sẽ chuyển về quê nhà của mình để học. Nơi này còn có gia đình của em. Nếu có dịp sang Mỹ, em sẽ hẹn gặp anh và các bạn một bữa nhé. Bây giờ em có việc gấp, mong anh thông cảm, em xin phép tắt máy."

Khônh để Brian kịp trả lời, Yuko đã tắt điện thoại. Cô lau vội tóc cho ráo nước rồi dùng lược chải cho không bị rối sau đó lấy chiếc váy để trên giường mặc vào. Xong xuôi, bóng dáng nhỏ nhanh nhẹn rời khỏi phòng đi xuống nhà.

Vừa đi cô vừa nghĩ người nào đó là đang ghen hay sao...Xâu chuỗi lại những hành động, nét mặt của Shin từ nãy đến giờ, Yuko bỗng nở nụ cười ngọt ngào. Lúc đến mấy bậc cầu thang cuối cùng, cái đầu nhỏ liền ngó vào trong bàn bàn ở bếp, lòng không nhịn được dâng lên xúc cảm vui mừng....

Xem ra phải tìm cách dỗ bình giấm chua thôi !