Hoàng Hôn Ngọt Ngào Của Anh

Chương 101: Sự Thật Phơi Bày (2)




Shin nhướn mày, đột nhiên anh nở nụ cười vô cùng tươi sau đó cất tiếng gọi lớn bên ngoài. Tức khắc có hai vệ sĩ đi vào cung kính gập người chờ lệnh từ anh...

"Chúng ta tái hiện lại sự việc năm đó thôi, để cho cậu và mợ cùng chị gái thân yêu của tôi biết cảm giác thế nào là giết người phi tang chứng cứ..."

Ông Ren nghe thế liền đập mạnh lên song sắt kêu gào:

"Mày muốn làm gì hả thằng ranh kia, không được đụng đến vợ con tao."

Shin không quan tâm ông ta nói chỉ ra hiệu để vệ sĩ mở cửa phòng giam sau đó mỗi người giữ lấy ông Ren với bà

Satomi, còn Yuka thì bị Shin túm cổ lôi đi...Cả ba người bị đưa lên tầng thượng trong nhà chính và đứng ở mép lan can...

Ông Ren cùng bà Satomi bị vệ sĩ giữ chặt riêng Yuka đã bị Shin dí đầu xuống thành lan can, anh gằn giọng:

"Chị nên thử cảm giác bị rơi từ trên cao xem có chết không đi ha ! Thủ đoạn các người dùng với quản gia Ann vô cùng tàn nhẫn nhưng tôi chỉ tái hiện lại lúc bà ấy bị chính tay cậu mợ đẩy rơi từ trên tầng ba xuống hồ mà thôi...

Muốn chết, tôi cũng chẳng để các người chết yên. Chơi vui vẻ !"

Dứt lời Shin nhanh chóng ném cả người Yuka qua lan can, cô ta chỉ có thế thét lên tiếng thét chói tai, còn ba mẹ cô ta thì trắng bệt kêu gọi tên cô ta....

Ông Ren giận dữ vùng vằn trong gọng kiềm của người vệ sĩ mà kêu lên:

"Thằng chó, mày không được làm hại con gái tao, nó có mệnh hệ gì tao sẽ không để mày yên...."

"Ông muốn làm cái gì tôi, hửm ? Nhắm làm được thì hãy nói, còn không hãy nghe tôi kể chuyện cho ông và người vợ lòng dạ rắn độc của ông nghe đi."

Shin chống hai tay lên lan can, ánh mắt chán ghét nhìn xuống hồ Yuka bị rơi, cô ta muốn bơi lên nhưng khi đến bờ lại bị vệ sĩ thẳng tay ném xuống lại khiến cô ta chới với, la hét không ngừng...Sự việc vẫn tiếp tục diễn ra....



Anh nhếch miệng rồi nhàn nhạt cất tiếng:

"Chuyện xấu của cậu và mợ cùng con nhỏ đang không thể tiếp tục kêu cứu bên dưới kia sớm đã bị tôi biết rồi. Kể cả Yuko cũng đã biết sự thật. Các người nuôi chị ấy nếu đối xử tốt một chút không chừng chị ấy sẽ như quân cờ theo đúng kế hoạch của các người. Nhưng tiếc quá, mọi chuyện tôi và chị ấy đã biết từ lâu... Gia đình ba người hay thật đấy, qua mặt mọi người trong gia tộc, nhất là ông ngoại về chuyện Yuko là do chính cậu mợ nhận nuôi chứ không có quan hệ máu mủ gì với Yamamoto cả...Cậu nhớ chuyện tráo đổi Yuko để cứu Yuka về chứ, tôi là người đã bày ra kế hoạch đó nhằm giải cứu chị Yuko khỏi gọng kiềm của cậu đấy...Cậu thấy chị Yuko thay đổi liền sợ hãi nên tính kế với chị ấy, nhưng mà người làm ác thì trời làm sao thương cho được...Vì vậy quay sang cứu giúp chị

Yuko, cho tôi tìm được chiếc xe bắt cóc chị ấy đi, sau đó mới có kế hoạch một đổi một. Sòng bài ngày hôm đó chính là của cha nuôi tôi mở, trùng hợp thằng rể quý của cậu nó thiếu tiền mà sổ sách từ trước tôi đã kiểm qua, cho nên tôi đã lợi dụng chuyện này để cứu chị Yuko...Chị ấy được cứu ngay hôm đó nhưng tôi muốn các người phải rối rắm, sợ hãi cho nên cố tình không thông báo, cả ba tôi cùng dượng Hạo cũng biết nhưng đều muốn diễn vở kịch này với tôi. Cậu thân yêu à, cậu bị tôi quay như chong chóng thế có vui không, tôi thấy cậu rất hoảng hốt nha..."

Ông Ren nghe từng câu từng chữ mà nét mặt thay đổi từ ngạc nhiên đến dần đỏ bừng, ông ta không ngờ mọi chuyện lại bị Shin nắm hết như vậy...

Shin nhìn thấy sự thay đổi trên gương mặt của ông Ren liền dâng thích thú, anh lại tiếp tục nói:

"Còn nhiều chuyện mà các người làm đều bị tôi nhìn và nắm rõ, nhất là cái chết của quản gia Ann, tôi không ngờ cậu mợ cùng con nhỏ đang dẫy chết bên dưới kia lại máu lạnh như vậy...Cậu mợ à, không chỉ riêng tôi, tôi nghĩ kề cả ông ngoại cũng biết được âm mưu của các người rồi đấy...Nếu không thì làm sao có việc quản gia Akira đột nhiên ra sức giúp cho mợ như thế...Chỉ là các người bị tham vọng vây lấy nên đâm ra mờ mắt...Nhưng mà nói gì thì nói, chuyện chị Yuko không phải máu mủ của Yamamoto hiện giờ chỉ có mình tôi và chị ấy biết, tôi lại yêu thương chị ấy nhiều thế thì các người muốn tính toán cũng đâu có dễ..."

Shin vừa nói vừa nở nụ cười đầy xán lạn nhưng lại chất chứa tia dè bỉu, khinh thường...Anh mang theo tâm trạng vui sướng mà tiếp tục nói:

"Thế nào, bản thân bí mật tính kế nhưng lại bị người ta mưu tính lại, cảm giác rất thất bại đúng không? Ác giả ác báo thôi, chuyện hôm nay tôi muốn nói chỉ có vậy, còn về phần ông ngoại chắc là ông không muốn thấy các người đâu... Dù cho ông có biết thì cũng giữ trong lòng... Tôi biết ông ngoại vẫn để tâm đến cậu, do cậu làm mất đi sự tín nhiệm của ông mà thôi...Cái chết của quản gia Ann tôi chỉ có thể tra tấn thông qua tinh thần cùng thế xác của các người, còn việc giết chết các người tôi sẽ để cho anh rể xử lí. Liệu hồn mà cầu nguyện cho chị Tiểu Đan, nếu không tôi không đảm bảo mấy người sẽ chết yên ổn đâu...Cũng đừng mong nhìn thấy Yuko, chị ấy đã được tôi sắp xếp đưa đi rồi, vợ tôi đâu có dễ cho các người muốn tính toán là tính toán, tôi còn ở đây cơ mà, dù sao cũng cảm ơn năm đó cậu mợ nhận nuôi Yuko, tôi mới có thể gặp được cô ấy...Bây giờ tôi sẽ cho các người về lại phòng giam, ở đó đang có nhiều trò thú vị chờ ba người hưởng ứng đấy..."

Ông Ren và bà Satomi như mờ mịt nghe những lời nói từ Shin...Bà Satomi lắp bắp:

"Mày...mày cùng con nhỏ Yuko khốn kiếp kia....hai đứa mày..."

Mắt Shin tối sầm, lạnh nhạt cất lời:

"Bà mới khốn, cô ấy là vợ tôi. Vợ tôi để bà muốn gọi thế nào là gọi à, đồ rắn độc!"

Nói rồi anh hạ lệnh cho vệ sĩ đưa hai vợ chồng ông Ren về lại phòng giam cùng với vệ sĩ đưa Yuka từ dưới hồ ở vườn đến phòng giam....Sau khi bọn họ bị đưa về quả nhiên được trải nghiệm những trò chơi thoát tim, khiến cả nhà kêu gào dữ dội cùng lo lắng tột cùng...Đó là trò bắn súng liên hoàn, không tránh sẽ bị thương, trò phi tiêu bay ngẫu nhiên từ những vách tường, còn có hồn ma lượn lờ xung quanh, mà phòng giam cũng bịt hết các lỗ nhỏ trên tường lại...Bây giờ nó mới thật sự là tăm tối, ghê rợn...