Hoàng Hậu Siêu Quậy

Chương 9




Loa loa loa loa chương này nam chính xuất hiện nha,nóng hỏi vừa đọc nha.

5Ngày sau~~

Trong cung truyền đến tin tức(thái hoàng thái hậu bị bệnh nặng,thái y bắt mạch nhưng ko tra ra bệnh gì).

Tin tức đó lọt vào tay nàng,thái hoàng thái hậu sao nghe có vẻ rất quên đã gặp ở đâu rồi nhỉ(hk quen mới lạ trí nhớ gì kém thế).

-Sau 1khắc suy nghĩ nàng hét lên nàng hét lên làm cả căn phòng rung động với tiếng hét wá ư là nềm nhẹ của nàng(đúng rồi nềm nhẹ đến nổi nhà tốc mái,cột đình mứt nẻ có ai thấy nềm nhẹ wá không).

-Nàng vỗ tay cái “bốp”nghĩ:-”lão bà gặp ở hồ sen sao ko nói nàng cũng quên bà bà luôn,mấy hôm nay bận wá ko đi thăm bà được nhân tiệb hôm nay đi thăm hỏi luôn”

-Lúc nàng mãi mê suy nghĩ thì song nhi bước vào:

-”tỷtỷ có chuyện ko sao hét lớ dữ zậy”

-”hk có gì hai e chuẩn bị đồ chúng ta đi TừNinhCung”

Tuy hai người họ ko bít tại sao nàng lại tới đó nhưng cũng ko hỏi gì nhìu,họ rất hiểu tính của nàng ki thích người khác nhiều lời đi chuẩn bị.

~~TừNinhCung

Nàng bước ra khỏi kiệu bước vào trong ko ai ngăn cản nàng vì au cũng bít nàng là hoàng hậu tuy ko được sủng ái nhưng cũng ko thể xem nhẹ.

Bước vào phòng của hoàng thái hậu thấy thái y đang bắt mạch tay còn rung rung kế bên có người đàn ông khoảng 23-24 tuổi,mặt áo vàng kim tao nhã,họa tiết thiêu hình rồng chỉ có hoàng thượng mới được mặc.Nét mặt cương nghị tuấn tú lạnh nhạc mê người làm nàng nhừng thở trong 1s sau đó khôi phục bình thường.

Người đó cũng đánh giá nàng từ trên xuống dưới:khuôn mặt thanh tú,mày liễu,môi hồng nhỏ chúm chím,nước da trắng,

bạch y lã lướt phiêu diêu trong như tiên giáng trần làm hắn ngắm quên thở.

-Sau nàng nhìn ngắm để thỏa mãn con mắt xong thì nàng cuối đầu hành lễ với hắn:(nói hành lễ cho xôm zị thui chứ nàng chỉ gật đầu với hắn 1cái nói 1chữ “chào”z thui,hoàng thượng thì sao nàng đâu có sợ).

-Bọn nôtì há hóc mồm với thái đọ của nàng,còn bọn thị vệ thì đứng cầu nguyện cho nàng(cầu nguyện chi z ta).

-Hắn cũng khác sốc với thái độ hờ hửng của nàng.Lúc trước nàng mà gặp hắn là xong vào nịnh nọt nũng nịu làm hắn thấy vô cùng kinh tỏm bây giờ thay đổi 180°.Nhưng bây giờ cũng không có tâm trạng quan tâm đến những nghi lễ nữa bà nội hắn đang bị bệnh nên giờ hắn rất lo lắng.

-Nghe trong phòng mình có tiếng nói thái hoàng thái hậu mở mắt,nhìn thấy nàng bà vui mừng nói:

-”Anh nhi con đến thân ta sao”

-”vâng ạ”,“bà thế nào rùi“.

-”ta ko sao”,nhìn sang hắn hỏi”con cũng đến đây thăm ta sao”

-Hắn đi đến bên bà hỏi thăm sức khỏe của bà thế nào rùi quay sang hỏi thái y:

-”tình thái hoàng thái hậu ntn có tra ra bênh gì ko”

-Thái y qùy xuống mặt tái xanh”khởi bẩm hoàng thương thần vô năng ko tra ra bệnh gì”

-”Hắn thốt ra 1chữ”chém”

-Thái y mặt tái hơn”xin hoàng thương tha tội”liên tục dập đầu.Thái hậu định mở miệng khuyên hắn,nàng đã nhanh nhảu nói”khoan để ta xem cái đã“.

-Nàng bước đến bên bà cả căn phòng trầm lặng các nôtì,thái giám nhìng nàng như quái vật”

-”hoàng hậu có bị gì ko nhỉ,thái y giỏi nhất nước còn ko tra ra bệnh còn nàng hazz”suy nghĩ của mọi người.

-hắn cũng bất ngờ nhưng cũng ko nói gì.Nàng bước đến cầm tay bà xem mạch rùi hỏi 1tràng:

-”Người thường xuyên chống mặt“.

-”đầu đao như búa bổ khi trời lạnh”

-”ăn ko ngon thường mất ngủ”

..vv....

Đáp án chỉ có 1”đúng vậy”

Mọi người cả hắn rất bất ngờ vì những câu nói của nàng.Nàng ko nói gì thêm chỉ lấy trong tay áo 1loại thuốc cho bà uống ko nói gì thêm.

-được 1lúc nàng nói thêm,bà cố gắng tịnh dưỡng 2ngày sẽ khỏi.Rùi từ biệt bà cùng song nhi ra về trước sự bất ngờ của mọi người.

-Nàng vừa bước ra khỏi cửa thị vệ ngoài cung đã ka lớn “có thích khách”,“bắt thích khách“.có1bóng đen đang chạy về hướng của nàng.