CHƯƠNG 73: PHÁN BỈ
Editor: Luna Huang
Vu Âm Nhi cung kính đem hộp nâng qua đầu, thanh âm bình ổn thanh thúy nói: “Âm nhi cảm kích tổ mẫu nhiều năm chiếu cố, không thể vi báo, cho nên liền bản thân tú một bách thọđồ, tỏ tâm ý, mong rằng tổ mẫu vạn thọ vô cương.”
Lão phu nhân thấy tình cảnh này, trong lòng xúc động rất sâu. Nàng vươn tay ra hô: “Qua đây, để tổ mẫu nhìn.”
Vu Âm Nhi đứng dậy bước qua, lão phu nhân tiếp nhận hộp trong tay nàng, còn ngón tay Vu Âm Nhi đỏ bừng một mảnh, mặt trên rất nhiều lỗ kim, tựa hồ là có chút bị nhiễm. Lão phu nhân liền nắm chặt tay của Vu Âm Nhi, thập phần thương tiếc nói: “Hảo ~ hài tử, khổ cực ngươi.”
Vu Âm Nhi xấu hổ cúi đầu, xấu hổ nói: “Âm nhi cũng lấy không ra cái gì, cũng chỉ có thể xuất lực.”
Lão phu nhân liên tục thở dài, kỳ thực trong lòng nàng rõ ràng, bản thân trong ngày thường căn bản cũng không thế nào chúý tiểu tôn nữ nayd, hôm nay bởi vì thọ lễ này, nàng xem như là nhìn hài tử này a. Không biết có phải hay không bởi vì vừa được hai tôn tử, tôn nữ lại cùng nàng thân cận, lão thái thái buồn thương cảm nhiều.
Nàng túm tay của Vu Âm Nhi trước người mình, tỉ mỉ hỏi thương như thế nào. Tổ tôn hai người thập phần thân mật.
Nhìn trận trước mắt này thôi lệ khổ tình hí, Vu Tịnh Hoa nhịn không được liếc mắt. Trước đây còn tưởng rằng Vu Âm Nhi là một trung thực, không nghĩ tới a… Nàng hiện tại như thế có thể trang! Cùng Vu Xá Nguyệt một đức hạnh!
Một vị lễ Sầm bộ thượng thư hỉ khí dương dương vuốt mông ngựa: “Lão phu nhân thực sự là hảo phúc khí a, vãn bối đều hiếu thuận như thế.”
Hai bên trái phải các vị quan viên đều làđồng ý nói: “Đúng vậy, thực sự là hâm mộ tướng gia a.”
Lão thái thái nghe xong thập phần hưởng thụ, nàng lôi kéo tay của Vu Âm Nhi, cảm động nói: “Đúng vậy, ta hiện tại vui mừng nhất đó là mấy hài tử này rồi.”
Lúc này Vu Xá Nguyệt là cóđiểm bội phục Vu Âm Nhi, nàng hiểu được lợi dụng ưu thế của mình bùđắp tiền tài bất túc. Chưa tính làđầu cơ trục lợi, thế nhưng thập phần cóđầu óc.
Bất quá một tiểu tâm tư của Vu Âm Nhi, thời gian nàng nói ra hạ lễ, Vu Xá Nguyệt cũng là hoàn toàn hiểu. Đó chính là Vu Âm Nhi tại sao phải đoạt tặng lễ trước Vu Xá Nguyệt.
Vu Âm Nhi là một hài tử thông minh. Nàng biết mình cùng Vu Xá Nguyệt một dạng nghèo. Đã như vậy, đường ra duy nhất của Vu Xá Nguyệt chính là một dạng với nàng: Không nặng giá trị, trọng tâm ý. Nàng nếu là trước một bước tặng ra ngoài, Vu Xá Nguyệt tặng thế nào cũng vượt không qua bản thân.
Hơn nữa, Vu Âm Nhi cũng là thành công rồi. Vu Xá Nguyệt muốn đưa, quả thực cũng là một phần lễ thủ công “Trọng tình nghĩa”.
——
Thấy lão phu nhân vẫn lôi kéo tay của Vu Âm Nhi, trong lòng là Vu Tịnh Hoa căm giận nan bình. Cái hộp kia cũng còn mở xem, tổ mẫu bắt đầu khen không dứt, thực sự là không công bằng. Bất quá là một mảnh vải rách tú, lại còn tưởng so với Vu Lưu Vân ~
Nàng cắn răng nghiến lợi lầm bầm một câu, khóe mắt liếc miết Vu Xá Nguyệt, giật mình, liền bỗng nhiên đề cao âm lượng hỏi: “Tam muội muội, còn không có hỏi qua, ngươi cầm lễ vật gì a?”
Lời này của nàng vừa ra tới, rất nhiều người đều mang thái độ xem kịch vui nhìn Vu Xá Nguyệt. Bọn họđối với vị tam tiểu thư theo nhưđồn đãi này hết sức tò mò a.
Đang ngồi rất nhiều công tử tiểu thư cũng đều đã biết văn thải của Vu Xá Nguyệt, bọn họ trái lại đối với hạ lễ của nàng cóđiều chờ mong.
Vu Xá Nguyệt tựa hồ là một mực ngẩn người, bỗng nhiên bị người gọi lại có giật mình. Nàng ngạc nhiên nhìn về phía lão phu nhân, lại ngắm nhìn bốn phía, xấu hổ khẩn trương nói: A, hạ lễ a… liền, chính là ta tự làm, cũng không phải quá tốt…”
Nàng càng nói, thanh âm lại càng nhỏ, thoạt nhìn thoạt nhìn bất túc.
Cho tới nay, Vu Xá Nguyệt đều rất ít lộ ra biểu tình không xác định như vậy, Vu Âm Nhi đứng ở bên người lão phu nhân quay đầu lại nhìn nàng, đáy mắt giấu không giấu được tiếu ý.
Vu Tịnh Hoa càng thêm nhận thức suy đoán của mình đúng, nàng mừng rỡ trước mặt các vị tân khách nói rằng: “Tam muội muội, lễ vật của chúng ta cũng đều không tính là quý trọng a, chủ yếu là biểu đạt tâm ý mà thôi. Ngươi cũng lấy ra đi.”
Vu Lệ Hương tả hữu suy nghĩ một chút, phản chính tất cả mọi người cùng Vu Xá Nguyệt không vui. Cho nên nàng Cho nên nàng cực cùng Vu Tịnh Hoa chung nhận thức, cũng mở miệng nói giúp vào: “Đúng vậy, chúng ta đều biết tam tỷ tỷ, không có chuyện gì.”
“Thế nhưng…” Vu Xá Nguyệt vẫn còn có chút do dự.
Ngồi ở bên người Vu Lưu Vân Khương Doanh cảm thấy đây là một cơ hội tốt, nàng bỗng nhiên cười hì hì giành nói: “Các vị không biết, trước mấy người chúng ta cùng Vu tam tiểu thưđối câu đối, văn thải của Vu tam tiểu thư vô cùng tốt a, đừng nói chúng ta, tiểu vương gia đều đối không qua tam tiểu thư. Ta cảm thấy, lễ vật tam tiểu thư có thể tặng, cũng nhất định là kỳ lạ nhất.”
Khương Doanh nói là phi thường có phân lượng. Các vị không biết việc này đều nghị luận “Thật có thể tỷ thí với tiểu vương gia.”
“Thiệt hay giả?”
Khương Doanh khẳng định nói: “Đó làđương nhiên, ta không có nói sai, Vu tam tiểu thư thật là kinh, vi, thiên, nhân ~”
Khương Doanh nói ý vị thâm trường, rất nhiều người liền nhìn về phía Ngự Cảnh tìm chứng cứ, nhưng Ngự Cảnh chỉ là nhấp một ngụm trà, căn bản không tiếp lời, tựa hồ việc này cùng hắn không có vấn đề gì một dạng.
Biểu tình của lão phu nhân thập phần kinh ngạc.
Hơn nữa nụ cười trên mặt Vu Hàn Thiên một bên từ lâu không có, hắn đối với nữ nhi này có thể nói tâm tình phức tạp “Nguyệt nhi, ngươi còn có thểđối câu đối? Đây là học từ lúc nào?”
Vu Xá Nguyệt khổ sở cúi đầu không nói.
Bất quá nàng không nói lời nào, tự nhiên mấy vị công tử khác đều làm chứng. Bọn họđại nói đặc biệt nói văn thải của Vu Xá Nguyệt tốt tốt bao nhiêu, xem ra, vị tam tiểu thư này cũng rất là chiêu hoa đào a.
Vu Xá Nguyệt được mọi người khích lệ như vậy, lão phu nhân một bên mừng rỡ, một bên lại là hoài nghi.
Khương Doanh câu dẫn ra khóe miệng, khẽđẩy Vu Lưu Vân, bên tai nàng nói nhỏ: “Xem đi, đẩy nàng lên cao như vậy, một hồi rơi mới thảm.”
“Ngươi a, thích nháo.” Vu Lưu Vân cười nói nàng.
“Ta, ta thật là tùy tiện đối đối…” Vu Xá Nguyệt thập phần khẩn trương giải thích, nàng tựa hồ là không nghĩ tới nhiều lực chúý như vậy sẽ thoáng cái tập trung ở trên người mình, nên có vẻ không biết làm sao.
Vu Hàn Thiên thở sâu, cuối cùng mở miệng: “Nguyệt nhi, hạ lễ gì trực tiếp lấy ra làđược. Đây là thân tổ mẫu ngươi , chẳng lẽ còn biết làm khó dễ ngươi.”
Tướng gia đều lên tiếng, Vu Xá Nguyệt không thể làm gì khác hơn làđứng dậy, khiếp khiếp nói: “Vậy, tốt lắm…Ta đây đi lấy.”
Sau đó, Vu Xá Nguyệt mang theo Ngưng nhi đi ra cửa. Yến hội tạm thời khôi phục cảnh tượng náo nhiệt.
Vu Tịnh Hoa cùng Vu Lệ Hương không nóng nảy, phản chính các nàng là cắn chết Vu Xá Nguyệt là không có hạ lễ, đó là có, lấy ra nữa cũng phải hảo hảo nhục nhã một phen. Vu Âm Nhi xem ra thập phần bình tĩnh, chỉ là một đôi mắt thỉnh thoảng lại nhìn về phía cửa.