Tô Hiểu Nguyệt ở hiện đại là một cô nàng đại lười, trong một đêm nóng bức nàng vô tình xuyên không nhập vào thân thể của nữ nhi độc nhất nhà Đỗ Tể Tướng trở thành tiểu thư Đỗ Hiểu Nguyệt.
Tô Hiểu Nguyệt mới xuyên qua liền nhận tin bản thân chuẩn bị tiến cung làm phi, trong lòng gào thét điên cuồng. Mặc dù trước đây ở Tô gia nàng cùng em trai thường cãi nhau, hắn lại hay chọc ghẹo nàng lười, nhưng hai chị em rất thương yêu nhau. Nếu như Nguyệt nhi cùng nàng trao đổi linh hồn, Tô Hiểu Nguyệt cho rằng mình thiệt thòi hơn, ở đây cái gì cũng không có, lại phải đối mặt với một cuộc hôn nhân không tình yêu. Mặc dù cuộc sống rất hợp với lý tưởng sống của nàng (lười), nhưng dù sao đây cũng là hoàng cung, bước vào rồi thì cả đời cũng đừng mong thoát khỏi.
Chẳng phải người đời thường có câu: " Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời". Tô Hiểu Nguyệt dù ở thời đại nào cũng đều trước sau như một, tình nguyện làm con sâu nhỏ lười biếng nằm yên một chỗ. Hậu cung sâu như biển, phi tần cùng nhau tranh đấu cả ngày, con sâu lười biếng là nàng làm sao duy trì một cuộc sống an nhàn, thanh bình?
[ Trích đoạn ]
“Hoàng hậu, nàng là quốc gia chi mẫu, tại sao tính tình lại như vậy?”, hoàng đế nhìn hoàng hậu vừa đánh đổ chén rượu trong bữa tiệc hỏi.
“Xin Hoàng thượng giáng tội”, Đỗ Hiểu Nguyệt cuối nhìn đống mảnh vụn nhưng không tỏ vẻ hoảng sợ nói, “Thần thiếp làm bể ly quốc cống phẩm, thần thiếp tự nguyện bế môn sám hối một tháng.”
Một tháng, có thể xem rất nhiều ngôn tình tiểu thuyết, cũng có thể ngủ thả cửa mà không ai dám đến quấy rầy, ha ha ha!