Hoàng Đế Ngầm Của Tiêu Châu

Chương 221




“Hôm nay chúng ta phải thay Trung Thiên Tư dạy dỗ cậu cách làm một Đốc Soái hợp cách cho thật tốt!” Ông lão của tài phiệt Sở Thị hô to một tiếng, dẫn đầu phát động.

Bốn người khác cũng không chút do dự, theo sát phía sau.

Năm người nửa bước vào Chiến Tông, theo năm hướng khác nhau, ra toàn toàn lực, khí thế ngập trời, xông về phía Lục Tần Nam chém giết tất thảy.

“Lục đại ca, cẩn thận!”

Trên mặt Dạ Cơ hiện lên vẻ lo lắng.

“Chị Cơ, không cần lo lắng!” Khóe miệng Thanh Long cong lên.

“Đại ca đã sớm dự đoán được sẽ có người của các gia đình tài phiệt khác ra tay, mà đại ca lại vẫn chỉ cho Lục lão đại ra mặt, vậy thì tức là mấy lão già này tuyệt đối không có khả năng làm anh ấy bị thương!”

“Thế nhưng…” Dạ Cơ vẫn có vẻ lo lắng.

Dưới góc nhìn của cô ta, mặc dù Lục Tần Nam cao hơn một bậc so với cả năm người của đối phương.

Nhưng dù sao đối phương cũng có năm người, hơn nữa đều đã bước nửa bước vào Chiến Tông, trong trường hợp ra tay toàn lực, ai chết trong tay ai, thật rất khó nói.

“Chị Cơ, thật sự không cần lo lắng, tôi đảm bảo không có việc gì!” Thanh Long cười nhạt một tiếng, ngắt lời cô ta.

Cùng lúc đó, trong rừng cây bên phải, hai ông lão cùng nhau đứng trên một sườn đất, nhìn chằm chằm về hướng cửa khu nhà.

Hai người đứng yên không nhúc nhích, trên người không hề có sự dao động của khí tức, như đã hòa vào cùng với hoàn cảnh xung quanh, cho dù là cường giả ở cảnh giới Chiến Tông cũng rất khó cảm ứng được sự tồn tại của hai người.

“Ông thật sự không ra tay? Ông không sợ Lục Tần Nam bị bọn họ giết?” Một người nhìn về phía người còn lại, lên tiếng nói.

“Yên tâm đi!” Người còn lại mở miệng trả lời.

“Hai chúng ta hôm nay đến đây chỉ là để đề phòng lão quái vật đang bế quan kia nhúng tay vào chuyện này, sâu kiến từ Chiến Tông trở xuống, làm sao lại có thể làm Lục Tần Nam bị thương!”

“Ông có lòng tin vào Lục Tần Nam thế à?”

“Ha ha, đó là bởi vì ông không hiểu rõ Lục Tần Nam, lại càng không hiểu rõ thằng nhóc Lăng Túc Nhiên kia.” Ông lão trả lời.

“Có ý gì?”

“Đầu tiên, Lục Tần Nam mạnh hơn tưởng tượng của ông, ông đừng nhìn cậu ta bây giờ chỉ mới là Chiến Tông sơ thành, nhưng cho dù đối mặt với đối thủ là Chiến Tông tiểu thành, cậu ta cũng không sợ!”

“Tiếp theo, ông cho rằng Lăng Túc Nhiên sẽ không đoán được việc các gia đình tài phiệt khác sẽ có người ra mặt à? Cậu ta vẫn chỉ để cho Lục Tần Nam ra mặt, đương nhiên là biết chắc chắn Lục Tần Nam sẽ không có chuyện gì!”

“Hi vọng suy đoán của ông là đúng, nếu không tôi không để yên cho ông đâu, Đông Lưu khó khăn lắm mới tìm đến một vị Đốc Soái, nếu như xảy ra chuyện, tự ông đi ra Đông Lưu trấn giữ.”

“Được!” Ông lão cười nhạt một tiếng.

Trong lúc hai người đang nói chuyện, ở cửa khu nhà, khóe miệng Lục Tần Nam lộ ra một nụ cười thản nhiên, sau đó cao giọng, nói.

“Ý đồ mưu sát Đốc Soái của Chiến bộ, đây là tội chết, chém!”

“Nói không biết ngượng, người đáng chết là cậu!” Giọng của một ông lão bên phía đối phương vang lên.

Một khắc sau, chưởng phong của năm ông lão đã đánh đến trước mặt Lục Tần Nam, cuồng phong gào thét, thế công như cầu vồng.

“Chết!” Trong ánh mắt Lục Tần Nam hiện lên một vòng cuồng nhiệt, gầm nhẹ lên.

“Vụt!”

“Một khắc sau, chỉ thấy cổ tay cậu ta liên tục xoay chuyển, vô số tàn ảnh dáng đao ngưng tụ lại thành một thanh đao Hư Ảnh, tản ra một loại khí tức rét lạnh.

Ngay sau đó, dáng đao Hư Ảnh như có phép thuật, xoay tròn cực nhanh, chém về phía năm người kia.

“Vụt! Vụt! Vụt!”

Dáng đao Hư Ảnh mang theo sức mạnh như muốn chém nát hết thảy, sau khi phá tan lực chưởng của năm người kia rồi nhưng khí thế vẫn chưa giảm, đã để lại một vết đao khiến ai thấy cũng phải giật mình trên thân năm người kia.

“Rầm!”

Ngay sau đó, chỉ thấy ông lão của tài phiệt Sở Thị kia hơi ngưng lại một chút, sau đó ngã cắm đầu xuống đất, người tách ra hai nửa trên dưới, máu tươi phun trào.

“Đùng! Đùng! Đùng!”

Bốn người khác nhanh chóng bị đánh lùi bảy tám bước sau đó mới ổn định lại, phần ngực mỗi người đều chảy đầy máu, khí thế trên người lập tức yếu xuống rất nhiều, lực chiến chỉ còn lại chưa đến một nửa.

“Sao… sao có thể!?” Trên mặt bốn người đều hiện lên vẻ kinh hãi.

“Vụt!”

Lục Tần Nam căn bản không để ý đến ông ta, cổ tay khẽ đảo, lại ra tay lần nữa, lưỡi đao rét lạnh lại chém ra lần nữa.

“Phù! Phù! Phù!”

Bốn ông lão kia không còn chút ý chí chiến đấu nào, cả người run rẩy, lấy tốc độ nhanh nhất chạy vào trong rừng cây.

“Rầm!”

Một người trong đó tốc độ chậm nửa nhịp, mới chạy ra được mất bước, đã bị lưỡi đao chặn ngang siết chết, hai nửa thân thể lần lượt rơi xuống đất.

“Vù!”

Mà trong lúc Lục Tần Nam chém ra đao thứ hai, Thanh Long cũng di động, lấy chiến đao Huyết Ảnh ra, lưỡi đao tập sát về phía một người khác.

Trên người ông lão kia đã bị thương, mặc dù cảm ứng được sát cơ sau lưng, nhưng lực bất tòng tâm, căn bản không trốn được đao thế của Thanh Long, khí lạnh đi thẳng vào từ thắt lưng ông ta.

“Rầm!”

Bởi vì quán tính, ông ta tiếp tục chạy được vài bước, sau đó ngã xuống đất, mất mạng trong nháy mắt.

“Phù!”

Mà sau khi Lục Tần Nam giết được hai ông lão kia, thân hình lại lóe lên cực nhanh, trong nháy mắt đã đuổi đến một trong hai người còn lại.

Ông lão sợ mất mật, liều mạng chạy thật nhanh về phía trước, chỉ là giờ phút này, tốc độ dịch chuyển tức thời của ông ta đã giảm đi rất nhiều, làm sao chạy nhanh bằng Lục Tần Nam.

“Rầm!”

Trong chớp mắt, Lục Tần Nam đã chạy đến sau lưng cách ông ta hai ba mươi mét, lưỡi đao lướt qua, một cái đầu lâu bay thẳng lên trời, trên mặt là vẻ không cam lòng.

“Rầm!”

Thân thể tiếp tục chạy được hai ba bước, sau đó ngã xuống.

Năm người nửa bước Chiến Tông, thời gian không đến một phút, bốn chết một bị thương.

Mất đi loại cường giả ở cấp bậc này, cho dù là thế lực tài phiệt, chỉ sợ cũng phải đau lòng một đoạn thời gian rất lâu!

“Thế nào? Bây giờ thấy tôi nói không sai chứ?” Trong rừng cây, ông lão kia nhìn về phía đồng bạn của mình, cười nhạt một tiếng.

“Người bên cạnh tên nhóc Lăng Túc Nhiên kia, ai ai cũng là yêu nghiệt giống nó!” Đồng bạn mở miệng trả lời lại: “Một chiêu đao kia của Lục Tần Nam, tuyệt đối có năng lực khiêu chiến vượt cấp!”

“Ha ha, bây giờ ông mới biết à?”

“Có điều, tại sao tôi lại cảm thấy một đao kia của cậu ta rất quen, hình như đã thấy qua ở đâu đó?”

“Đúng thế không? Sao tôi lại không biết?” Ông lão nhún vai.

“Ông thành thật khai báo cho tôi, Lục Tần Nam này rốt cuộc có lai lịch thế nào? Trên người cậu ta có bí mật gì?”

“Làm sao tôi biết được!” Ông lão lại nhún vai lần nữa: “Nếu như ông thực sự muốn biết, thì trực tiếp đến hỏi tên nhóc Lăng Túc Nhiên kia đi!”

Trên người Lục Tần Nam có bí mật, nhóm bốn người Thanh Long cũng có bí mật, nhóm bốn người Thương Lang cũng không phải người bình thường!

Chín anh em bên cạnh Lăng Túc Nhiên, chẳng lẽ không có một ai là người bình thường!

Nhưng bí mật này, có lẽ chỉ có một mình Lăng Túc Nhiên nắm giữ!

“Tên nhóc thôi Lăng Túc Nhiên kia, thậm chí ngay cả chúng ta cũng đều giấu?”

“Ông muốn biết bí mật của người ta như thế làm gì?” Ông lão mở miệng.

“Hử?” Một khắc sau, chân mày ông ta cau lại: “Lão quái vật này, thật sự xuất quan!”

Ông lão còn lại cũng cau mày lại: “Đáng chết! Ông ta đây là muốn Sở Thị bị diệt môn triệt để à!”

Hơi ngừng lại một chút, sau đó tiếp tục lên tiếng: “Đi thôi, đừng xem nữa, hai ông già chúng ta cũng đã lâu không được hoạt động, ra ngoài giãn gân giãn cốt đi!”

“Đừng vội!” Ông lão khẽ lắc đầu: “Có lẽ, còn có kịch vui để xem đấy!”

“Có ý gì?”

“Tôi cũng chỉ đoán thôi, chờ xem một chút đi!”