Hoàng Đế Ngầm Của Tiêu Châu

Chương 201




“Vâng!” Lục Tần Nam gật đầu một cái, mở miệng nói: “Đại ca, nếu anh để cho tôi nhận, tôi sẽ nhận!”

Cậu ấy đã biết quyết định của Lăng Túc Nhiên từ trước khi Lăng Túc Nhiên để cho một trăm nghìn chiến đội Huyết Ảnh đóng quân ở Đông Lưu trong ba tháng.

Đối với cậu ấy, làm chuyện gì không quan trọng, quan trọng có thể giúp được cho đại ca là được.

Nếu đại ca đã có quyết định, vậy thì cậu ấy sẽ dốc toàn lực làm việc!

“Ừ!” Lăng Túc Nhiên hít sâu một hơi rồi nói tiếp: “Khu Đông không thể cứ tiếp tục như vậy, nếu không, những chuyện tương tự nhất định sẽ lại xảy ra!

“Tôi hiểu rồi!” Lục Tần Nam gật đầu đáp lại: “Mọi chuyện đều nghe theo đại ca sắp xếp!”

“Đại ca, ông Đường hỏi lão đại Lục chuyện gì vậy?” Thanh Long hỏi.

“Anh Thanh Long, anh không biết sao?” Phán Quan toét miệng cười một tiếng, nói: “Lão đại Lục sắp được thăng chức!

“Có ý gì?” Thanh Long sửng sốt một chút.

“Chiến bộ định để cho lão đại Lục tiếp nhận khu Đông!” Phán Quan lại cười một tiếng.

“Thật sao!?” Ánh mắt Thanh Long rung lên, trong long cảm thấy vui vẻ thay cho Lục Tần Nam: “Chúc mừng lão đại Lục!”

Mấy người bọn họ cùng nhau đi theo bên người Lăng Túc Nhiên mấy năm, tuy không phải anh em ruột thịt nhưng còn hơn cả anh em ruột thịt, Lục Tần Nam mới có được một cái nền tảng tốt như vậy, anh ta tự nhiên là mừng cho anh em của mình.

Hơn nữa, bằng cách này, cả hai khu Đông Tây đều nằm trong lòng bàn tay đại ca, đây đối với đại ca cũng là một chuyện tốt!

“Tôi có thể cân nhắc cùng anh đổi một chút.” Lục Tần Nam nhìn về phía Thanh Long cười nói.

Trên thực tế, đối với cậu ấy mà nói, cậu ấy thực sự muốn một mực ở lại bên người Lăng Túc Nhiên.

Nếu không, từ là ba năm trước, cậu ấy đã sớm thành người có thể tiếp nhận một khu đó.

“Lão đại Lục, cậu đừng trêu đùa tôi nữa, tôi cũng không có cái năng lực đó!” Thanh Long cười đáp lại.

“Thanh Long, tạm thời cậu ở lại Đông Lưu đi!” Lời nói của Thanh Long còn chưa dứt, Lăng Túc Nhiên lại lên tiếng.

“Về phần Tây Lưu bên kia, cậu có thể cân nhắc một người bên dưới làm quân đoàn trưởng quân đoàn thứ nhất, còn cậu tới Đông Lưu làm Phó Đốc!”

“Dạ!?” Thanh Long ngạc nhiên nói.

Mà Lục Tần Nam sau khi nghe nói như vậy xong, ánh mắt không khỏi rung lên, nếu quả thật có thể để Thanh Long làm trợ thủ của cậu ấy, chắc chắn có thể chia sẻ không ít áp lực thay cậu ấy.

Hơn nữa, chuyện này đối với Thanh Long mà nói cũng là một chuyện tốt!

Dù thế nào đi nữa, Phó Đốc Soái một khu đều cao hơn quân đoàn trưởng một bậc!

“Đại ca Thanh Long, đây là chuyện tốt, làm ơn, còn không mau cảm ơn đại ca!” Huyền Bàn từ bên cạnh nói.

“Anh Thanh Long, thay mặt cho nhân dân khu Đông nhiệt liệt hoan nghênh sự xuất hiện của Phó Đốc Soái Thanh Long!” Phán Quan đương nhiên rất vui mừng cho Thanh Long.

“Đại ca, anh có nghiêm túc không?” Thanh Long chầm chậm hỏi.

"Tình hình ở khu Đông không lạc quan, Lục Tần Nam một mình đến đấy có chút khó khăn." Lăng Hạo gật đầu một cái: "Hơn nữa đây cũng là cơ hội để cậu rèn luyện!"

Chuyện này không phải là tự nhiên mà đầu óc anh sinh ra ý muốn nhất thời, anh sớm đã có ý tưởng sơ bộ vào thời điểm sáng sớm khi rời thủ đô.

Thanh Long cử một cá nhân lên quản lý quân đoàn thì không có vấn đề gì, nhưng tính ở phương diện toàn cục thì vẫn còn thiếu một chút trình độ, trước tiên để cho anh ta ở vị trí Phó Đốc Soái rèn luyện một thời gian, điều này có chỗ tốt cho sự phát triển của anh ta sau này.

Hơn nữa, tình hình hiện tại ở khu Đông phức tạp hơn nhiều so với khu Tây, càng có thể rèn luyện năng lực toàn diện của anh ta.

“Đại ca, không phải có Lạc Trấn Long ở khu Đông rồi sao? Nếu em tới, thì về phía anh ấy sẽ sắp xếp như thế nào?” Thanh Long hỏi lại.

“Cậu không cần lo lắng về chuyện của cậu ấy, tôi đã nói chuyện qua với cậu ấy rồi.” Lăng Túc Nhiên nâng tách trà lên nhấp một ngụm.

"Gia đình cậu ấy ở thủ đô, vốn dĩ đã sớm muốn chuyển tới thủ đô, chẳng qua là sau đó Trịnh Nhật Tùng xảy ra chuyện, nếu như cậu ấy lại rời đi thì quá không thích hợp, cho nên cậu ấy đang chờ người thích hợp nhậm chức Đốc Soái. "

"Tôi đã nói qua với cậu ấy, để cậu ấy ở bên này đảm nhận thêm hai ba tháng, chờ Lục Tần Nam và cậu quen thuộc rồi mới quay về thủ đô."

“Đã rõ!” Thanh Long gật đầu một cái, trịnh trọng nói: “Mọi chuyện em đều nghe theo đại ca sắp xếp, đại ca để em đi đâu thì em đi đó!”

“Được!” Lăng Túc Nhiên nhìn về phía hai người Lục Tần Nam và Thanh Long gật đầu.

"Nếu đã đồng ý, phải dốc toàn lực làm việc, cho hai người ba tháng, nhất định phải đảo ngược tình thế ở khu Đông!"

"Trừ một trăm nghìn thanh niên Huyết Ảnh mà Thanh Long đưa tới, nếu không đủ nhân lực, có thể điều một nhóm người từ Tây Lưu tới!"

“Đại ca cứ yên tâm, tuyệt đối sẽ không phụ lòng mong đợi của anh!” Lục Tần Nam và Thanh Long đồng thanh đáp lại.

“Ừ!” Lăng Túc Nhiên đặt tách trà xuống, tiếp tục nhìn Lục Tần Nam.

"Công văn bổ nhiệm chính thức ước chừng còn vài ngày nữa mới được điều xuống, hai ngày này phải nắm chắc thời gian, tranh thủ đảm nhiệm vị trí cao mới có thể phá kính!"

“Đã rõ!” Trong mắt Lục Tần Nam lóe lên tia nhiệt tình.

.......Đinh rinh rinh!

Trưa hôm nay, Lăng Túc Nhiên nhận được điện thoại của Thẩm Quang Khải, nói rằng có chuyện nhờ anh chỉ dẫn.

Cúp điện thoại xong, Lăng Túc Nhiên lái xe đến nơi Thẩm Quang Khải làm việc.

Nửa giờ sau, Lăng Túc Nhiên ngồi trên ghế sô pha trong phòng làm việc của Thẩm Quang Khải.

“Cậu Lăng, nếm thử trà này một chút đi, tôi mới vừa cho người pha Mẫu thụ Đại hồng bào, mùi vị không tệ.” Thẩm Quang Khải rót một tách trà cho Lăng Túc Nhiên.

“Cố ý gọi điện thoại cho tôi, sẽ không đặc biệt mời tôi uống trà chứ?” Lăng Túc Nhiên ngâng ly trà lên uống một ngụm, mùi vị rất đắng.

“Không!” Thẩm Quang Khải lắc đầu một cái: “Đại ca, em có lẽ phải trở về thành phố Hải Trung trước, cho nên cố ý xin phép anh một chút.”

"Trở về thành phố Hải Trung? Đã xảy ra chuyện gì?" Lăng Túc Nhiên hơi sửng sốt.

Dựa theo những gì Thẩm Quang Khải đã nói cách đây một đoạn thời gian, anh ta sẽ tiếp tục ngây ngô ở lại Đông Lưu trong khoảng nửa năm, chờ cho đến khi mọi thứ trong cao ốc Đông Lưu hoạt động trở lại bình thường sau đó mới có thể trở về thành phố Hải Trung.

Mà hiện tại, mặc dù công tác xúc tiến đầu tư của cao ốc Đông Lưu đã hoàn thành, mọi mặt công việc đang dần đi vào nền nếp.

Nhưng bởi vì toàn bộ đội mới được thành lập, cần phải được mài dũa liên tục, nếu không, không chừng sẽ xảy ra chuyện gì đó.

Lúc này Thẩm Quang Khải trở về thành phố Hải Trung, rõ ràng không phải thời điểm tốt nhất.

“Đại gia tộc của thành phố Hải Trung đã ra tay với tập đoàn Tứ Hải.” Thẩm Quang Khải nâng tách trà lên nhấp một ngụm.

“Ồ?” Chân mày Lăng Túc Nhiên nhướng lên.

“Thế lực địa phương của thành phố Hải Trung vốn rất mâu thuẫn với thứ đồ bên ngoài là tập đoàn Tứ Hải!” Thẩm Quang Khải dừng lại, một lát sau tiếp tục mở miệng.

"Một hai năm trước đã từng phái người tới tìm em, muốn em thuộc về bọn họ, nhưng em căn bản là không để ý tới họ."

"Kể từ đó, bọn họ bắt đầu chèn ép tập đoàn Tứ Hải, chỉ là hành động cũng không lớn lắm, hơn nữa tập đoàn Tứ Hải cũng tương đối cứng rắn, cho nên hiệu quả cũng rất nhỏ."

"Tuy nhiên, không biết gần đây vì nguyên nhân gì, đối phương lại có một loại xu thế lớn là phải thâu tóm hoàn toàn tập đoàn Tứ Hải, triển khai tấn công trên toàn phương diện, bao gồm vốn thị trường cùng các sản nghiệp trên dưới có liên quan."

“Có để người điều tra nguyên nhân chưa?” Lăng Túc Nhiên sau khi hơi suy nghĩ, hỏi.

“Đã sắp xếp người điều tra, tạm thời vẫn chưa có kết quả.” Thẩm Quang Khải lắc đầu một cái: “Nhưng chắc có liên quan đến Tiết thị.”

“Tiết thị?” Lăng Túc Nhiên híp mắt.

Lãnh thổ biên giới của nước Đại Hạ, có tổng cộng mười một tài phiệt, được chia thành hai loại chính: Thiên tự hào và Địa tự hào!

Trong số sáu Thiên tự hào tài phiệt ở thủ đô, Sở thị là tài phiệt số một.

Năm Địa tự hào tài phiệt chia ra ở trong các khu Đông, Tây, Nam, Bắc, Trung tâm, mà khu Đông chính là Tiết thị của thành phố Hải Trung!