“Kiếp sau đi!”
Một câu cuối cùng cũng giống nhau, đao trong tay Hàn Tuyết đã vung ra.
“Tôi không cam tâm…”
Tên kia điên cuồng hô lên, vẻ mặt dữ tợn.
“Xẹt xẹt!”
Đao mang lóe lên từ chỗ thắt lưng hắn, cơ thể tên đó bị chém ra thành hai đoạn, lần lượt rơi xuống, máu tươi điên cuồng phun ra.
“Phì.”
Hàn Tuyết liếc nhìn một cái, quay người chạy về chỗ đường vắng.
Hàn Tuyết vừa quay về tới xe đã thấy tên mk bị đao của Thương Lang ép lui lại tầm mười bước, trên mặt đất bị vẽ ra mấy dâu chân khá sâu.
“Xẹt xẹt!”
Hàn Tuyết không hề do dự, nhấc đao xông tới, đao thế hiểm ác nhanh chóng được đánh ra, trong không khí vang lên tiếng gió rít chói tai.
“Ừm?” mk vốn đã bị Thương Lang đánh cho bị thương, lúc này con ngươi lại co lại.
Không kịp nghĩ nhiều, gã ta chỉ hít sâu một hơi, vội vàng tránh sang bên.
“Xoẹt xoẹt!”
Chỉ là đã chậm hơn một chút, cơ thể bị lưỡi đao sắc bén cắt ngang qua, máu chảy ra.
“Không được…”
Khiến gã ta tuyệt vọng là ngay khi cơ thể còn chưa ổn định được, một cây đao hình cung đã mang theo khí thế mạnh mẽ như của vạn quân chém tới chỗ gã.
“Xùy!”
Thương Lang chém ngay vào bả vai gã ta, một cánh tay lập tức đứt lìa.Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!“A!” mk hét thảm.
Xoẹt!
Lời còn chưa dứt đã phải im bặt, loan đao trong tay Hàn Tuyết tìm tới chỗ cổ họng gã ta, một cái đầu lập tức đã rơi xuống đất, máu điên cuồng phun ra.
“Anh không sao chứ?” Hàn Tuyết nhìn mấy vết thương trên người Thương Lang hỏi, sâu trong mắt hiện ra sự lo lắng.
“Chuyện nhỏ.” Thương Lang mỉm cười: “Một thời gian không gặp, đao pháp của cô lại tiến bộ rồi.”
“Còn kém xa anh!” Hàn Tuyết lạnh nhạt đáp: “Đi thôi, đại ca đang chờ.”
“Được!” Thương Lang gật đầu.
“Vù vù!”
Đợi đến khi hai người rời đi, người của Ảnh Môn lập tức hiện thân, dọn dẹp hiện trường.
Câu lạc bộ Thượng Uyển là chỗ ăn chơi hạng ba ở Đông Khởi.
Bây giờ là chạng vạng tối, còn chưa tới sáu giờ, bên trong câu lạc bộ này đã đầy người, ồn ào nhốn nháo, vô cùng vui vẻ.
Trong một gian phòng VIP ở dưới tầng một, mười tên đàn ông ngoại quốc đang ôm lấy em gái tiếp rượu của mình mà điên cuồng vui vẻ.
Ngồi ở chính giữa là một người đàn ông trung niên chưa tới năm mươi tuổi, tướng mạo hung hãn, một vết sẹo trên mặt càng khiến người ta sợ hãi, một đôi mắt như thú hoang thỉnh thoảng lại lóe lên sự lạnh lẽo.
Từ hơi thở trên người ông ta có thể thấy được, đây là một vị cường giả bán chiến tôn, những người khác trong phòng, ngoại trừ một chiến thần đại thành ra, thì những người khác đều là cấp chiến tướng.
“Khặc khặc, Quỷ Vương đại nhân, mấy người phụ nữ ở nước Đại Hạ này đúng là không phải chỉ để trưng cho đẹp, người này còn sung sức hơn người kia.” Một tên tóc quăn ôm lấy một cô gái tiếp rượu, vừa uống rượu vừa cười nói.
“Thiếu hiểu biết, phụ nữ đẹp của nước Đại Hạ đâu phải là ở trong quán bar và các câu lạc bộ, mày chưa thấy các nữ ngôi sao trên phim sao? Ai nấy đều vô cùng xinh đẹp quyến rũ.” Một tên khác hút điếu xì gà, nói.
“Những cô gái kia chỉ có thể nhìn mà ham thôi, làm sao mà so được với các em gái đáng yêu này? Chỉ cần có tiền, muốn bọn chúng làm gì cũng được!” Lực tay của tên tóc quăn kia lại tăng thêm một chút.
“Anh làm đau em…”
Cô gái kia nhướng mày, cơ thể uốn éo mấy lần.
“Bốp!”
Còn chưa dứt lời đã bị tên tóc quăn tát cho một phát ngã lăn ra đất.
“Con điếm, thật sự cho rằng bản thân mình là ngôi sao à? Mới bị đau một chút đã không vui?”
Trong lúc nói chuyện, tên đó lấy một cái ví màu đen ra, lấy một xấp tiền đập lên người cô gái kia.
“Con điếm, sợ thiếu tiền à? Số tiền này cho mày, lập tức bò ba vòng quanh bàn cho ông!”
“Anh…” Trên mặt cô gái kia tràn ngập sự tức giận.
“Bốp!”
Vừa mới nói được một chữ đã bị tát cái nữa: “Đồ đê tiện, mồm cũng to đấy nhỉ!”
Tiếp đó gã lại rút một xấp tiền ra ném xuống đất: “Lần này đủ chưa? Lập tức bò cho ông đây xem!”
“Anh cho rằng anh có tiền là ngon à! Tôi không ngồi phòng này của anh nữa!” Cô gái tiếp rượu tức giận hô lên, rồi đi ra ngoài cửa.
“Ha ha ha, Âm sai đại nhân, hình như cô ta không hài lòng với việc anh như thế này đâu!” Một gã khác cười ha hả.
“Đúng là một con điếm!” Ánh mắt của tên tóc quăn trở nên nặng nề.
Tiếp theo, gã đưa tay đánh ra một chưởng, cô gái kia bay thẳng ra ngoài, ngã rạp xuống đất rồi phun ra một ngụm máu tươi.
“Á!” Các cô gái khác trong phòng đều há miệng sợ hãi hô to.
“Con điếm này, nếu như mày còn không làm theo lời tao, có tin tao sẽ tiễn mày xuống gặp diêm vương luôn không?” Tóc quăn tiếp tục tức giận quát lên với cô gái kia.
“Được rồi, làm chuyện quan trọng trước!” Lúc này, người đàn ông mặt sẹo ngồi ngay ngắn ở chính giữa khoát tay với các cô gái tới tiếp rượu: “Cút hết ra ngoài đi!”
“Soạt!”
Các cô gái tiếp rượu thở dài một hơi, vội vàng đỡ cô gái bị ngã dưới đất lên đi ra ngoài.
“Quỷ Vương đại nhân, Môn chủ có đến Đông Khởi không?” Tên tóc quăn mở miệng hỏi.
“Sắp!” Tên mặt sẹo đáp lại: “Cứ chuẩn bị trước một chút, có lẽ chỉ lát nữa thôi Môn chủ sẽ đến Đông Khởi.”
“Chờ đến khi giải quyết xong xuôi chuyện hôm nay rồi, các người muốn chơi phụ nữ như thế nào cũng đều có hết, muốn chơi thế nào cũng được!”
“Khặc khặc! Tôi sắp không chờ được nữa rồi!” Gã tóc quăn liếm môi một cái.
“Quỷ Vương đại nhân, nhiệm vụ của nhóm chúng ta là gì?” Một người đàn ông bưng ly rượu lên uống một hơi cạn sạch.
“Gây sự, chuyện bé xé ra to, chuyện càng to càng tốt, tốt nhất là dẫn dụ được cả bộ đội và cảnh sát ở Đông Khởi tới!” Tên mặt sẹo hút một hơi xì gà, nói.
“Khặc khặc, nhiệm vụ thế này lại đơn giản quá, chúng ta giết hết sạch người ở trong câu lạc bộ này là được rồi!” Tên tóc quăn cầm lấy dao gọt trái cây, xiên một miếng trái cây lên cắn.
“Âm sai đại nhân, có mấy em gái xinh đẹp, giữ lại đi, chờ đến khi xong xuôi việc này rồi chúng ta sẽ mang bọn họ theo, từ từ chơi đùa.” Một tên đàn ông khác nói.
“Cũng được!” Tên tóc quăn lại nói: “Đến lúc đó phải thưởng thức màn biểu diễn của bọn chúng thật cẩn thận!”
Sau khi nói xong, gã nhìn về phía tên mặt sẹo: “Quỷ Vương đại nhân, khi nào chúng ta ra tay?”
“Chờ thêm lúc nữa.” Tên mặt sẹo bóp vụn điếu xì gà, gằn giọng nói.
“Cộc cộc cộc!”
Đúng lúc này, âm thanh gõ cửa vang lên, sau đó một nam một nữ đi vào phòng.
Nữ khoảng chừng hai lăm hai sáu tuổi, trời sinh quyến rũ, vóc người nóng bỏng, đặc biệt nhất là một đôi con mắt chỉ cần nhìn một cái thôi đã câu hồn đoạt phách người khác.
Người đàn ông đi bên cạnh cũng tầm tuổi người đẹp, bề ngoài tuấn tú, lịch sự nhã nhặn, trên mặt là một nụ cười nhạt, mặc bộ đồng phục của nhân viên phục vụ thuộc câu lạc bộ, trong tay cầm một bình rượu đỏ cao cấp.
“Khặc khặc, không ngờ ở câu lạc bộ này còn có mặt hàng cao cấp như thế này! Sao không tới sớm một chút hả!”
Đôi mắt của tên tóc quăn đảo loạn trên người mỹ nữ kia.