Hôm nay là hội hoa đăng nên hắn xuất cung ra ngoài đi dạo. Tuy hắn xuất cung nhưng chẳng biết đi đâu dù thiên hạ này đều là của hắn. Hắn cứ đi cứ đi mãi đến trước cửa một tửu lâu có tên là Phụng lâu.
Hắn chưa kịp nhìn hết tửu lâu thì bị một vị mama kéo vào. Y chưa kịp phản ứng đã đuợc vị mama mời Thanh Nhiên cô nương và Lam công tử đến để tiếp đãi hắn. Bước vào là một nam tử tóc màu tím được cột nhẹ nhàng buông lỏng phần đuôi một cách tinh tế, đôi mắt tím trong vắt không một chút gợn sóng đẹp như những viên ngọc tím trong đôi mắt có một lệ quang như có thể trào bất cứ lúc nào, trên trán có một đóa hoa sen đỏ đang nở rộ, làn da trắng như tuyết, tuy là nam tử nhưng có thân hình mảnh khảnh như một vòng tay có thể ôm trọn y vào lòng. Trên thân y mặc một bộ y phụ màu đỏ, hoa văn trên áo có màu trắng hình đóa hoa bạch liên tinh thiết.Từ khi y bước vào thì hắn đơ ngay trước nhan sắc của y.
Hắn nhẹ nhàng giới thiệu tên của hắn là Nhan Hiên Lam. Ngay từ ánh nhìn đầu tiên y đã bị Trẫm chọn làm ái phi. Hiên Lam một mực không chịu hầu hạ y vì hắn chỉ bán nghệ chứ không bán thân. Nào ngờ buổi tối định mệnh đó đã đưa Hiên Lam một bước tiến vào chốn hậu cung và trở thành sủng phi của Hoàng Đế