[Văn án 1]
Lúc nhân loại bắt đầu hình thành, đã lưa truyền lại rằng: Chủng tộc Hồ Ly nguyện thề trăm năm trăm kiếp muôn đời ân oán với chủng tộc Bạch Xà.
Trải qua hàng nghìn năm, đứng đầu chủng tộc hồ ly vẫn là một nữ nhân đầy ma mị, quyến rũ, Lưu Ly. Chỉ cần vượt qua ải tu tiên là nàng ta có thể lên làm thần tiên như bao chủng tộc khác. Nhưng vì duyên cơ, nàng đã lỡ sa vào tình yêu của một người phàm trần. Vì thế đã bỏ kiếp thần tiên ở lại trần thế làm con người sống cùng nam nhân ấy.
Vào ngày sinh đứa con trai đầu lòng của nàng, lại xuất hiện Bạch Hắc, người đứng đầu chủng tộc Bạch Xà. Ngày đó máu chảy thành sông, ân oán giữa hai chủng tộc lại càng thêm sâu đậm.
Đứa con của Lưu Ly đã bị thiên lôi đánh chuyển kiếp. Chồng nàng bị chém chết trước mặt nàng.
Lưu Ly đứng bay lơ lửng không trung rồi biến mất đi chỉ để lại một câu.
"Bạch Hắc. Ta thề với trời đất với cả nhân loại. Khi ta còn thở ta sẽ tiêu diệt hết chủng tộc Bạch Xà của ngươi. Chỉ cần ta còn sống lời thề ấy sẽ mãi mãi tồn tại..."
"Lưu Ly. Xin lỗi. Ta thật ích kỉ..."
Từ đó về sau, con người không còn thấy chủng tộc Hồ Ly và Bạch Xà xuất hiện. Chỉ còn lại là những câu truyền miệng về một câu chuyện xưa.
[Văn án 2]:
Nàng, cư nhiên là một người bình thường ở thế giới hiện đại. Vậy mà duyên cớ nào xuyên không thành nhân vật cổ đại. Chỉ là nàng thật không ngờ, một thằng nhóc thua nàng 7 tuổi, lại là tướng công của nàng. "Thật không đúng, sai hết rồi tất cả sai hết rồi, chuyện gì đang xảy ra với nàng!"
Nàng danh là Dương Nghi vừa tròn 22 tuổi, cha mẹ mất từ khi nàng 10 tuổi, họ hàng không ai chịu nhận nuôi nàng, chỉ có bà ngoại khi còn sống đã nuôi dưỡng nàng nhưng được 2 năm thì bà mất, tất cả mọi người xung quanh chỉ lạnh nhạt vô tình đem nàng gửi vào trại trẻ mồ côi và tiếp tục sống tới hiện tại.
Nhưng Dương Nghi nàng quá tốt bụng, chỉ vì thấy chiếc xe tải đang lao vào con chó đi qua đường thì nàng lại không suy nghĩ, liền chạy tới cứu nó, may mà con chó nó không sao nhưng đầu nàng thì có sao, máu chảy xuống mắt, rồi nàng mơ hồ ngất đi, thật là! ĐM
Kết: Một cái chết lãng xẹt!