Hoạn Hải Vô Nhai

Chương 31





Dựa theo cách nói của dân chúng ở địa phương, là bả thủ thứ năm. Xếp hạng phía trước hắn, ngoại trừ Bí thư Huyện ủy và Huyện trưởng ra, còn có Phó bí thư kiêm Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật và Phó bí thư kiêm Bí thư Đảng ủy Công an.
Và so với mấy vị huyện lãnh đạo khác, tình hình xấu của Trình Lục Đồng không chỉ thể hiện ở tuổi tác lớn hơn, mà quan trọng hơn là, hắn không có người chống lưng. Cho nên cho dù Trình Lục Đồng công tác tương đối tốt, cũng làm chỉ cho người mù xem. Không chỉ uổng phí công sức, còn phải suy nghĩ nhiều tới chuyện đáp lên tuyến trên.
Sau khi đứng trên cương vị Phó bí thư sáu năm, rốt cục Trình Lục Đồng đã suy nghĩ cẩn thận: muốn đạt được mục tiêu có khi cần phải suy nghĩ tới những chuyện xung quanh. Không giàu có chớ hy vọng đạt được mục tiêu. Kia không phải là người của ngươi, có tranh cũng không có tác dụng.
Từ đó về sau, rốt cuộc Trình Lục Đồng không quan tâm gì đến vấn đề lên chức. Trong huyện, mấy Bí thư vì tranh đoạt một vị trí đã kéo bè kết phái lục đục tranh đấu với nhau đến mức đầu rơi máu chảy, Trình Lục Đồng lại có thể bàng quan, suốt ngày tránh ở trong văn phòng, ngoài xử lý hết các công tác bình thường ra, bắt đầu khổ luyện thư pháp.
Bởi vì hắn không có xung đột về lợi ích với mọi người xung quanh, cho nên mấy lãnh đạo trong trong huyện tại trường hợp giương cung bạt kiếm, thậm chí trong công khai đều không thèm để ý tới hắn, Trình Lục Đồng lại rất hiếm thấy, duy trì được mối quan hệ không tệ với mấy phương.

Khi người khác cười nhạo Trình Lục Đồng không có hùng tâm tráng chí, Trình Lục Đồng chỉ là thản nhiên cười châm biếm. Hắn biết rõ, dường như mặt mũi hắn như vậy cũng không có vấn đề gì. Theo lệ thường, cán bộ đã quá năm mươi tuổi sẽ theo chế độ cán bộ thay thế luân phiên.
Trước sáu mươi tuổi, trước khi về hưu gần như không có hi vọng nhảy đến cấp bậc chính huyện. Trong tình hình tốt nhất cũng không có gì chắc chắn trước khi về hưu có thể đột phá leo lên chức vụ nhàn hạ cấp chính huyện, sau khi về hưu hưởng thụ một chút đãi ngộ của cấp chính huyện.
Vốn cuộc sống của Trình Lục Đồng có thể sẽ theo suy nghĩ của hắn mà tiếp tục đi xuống, nhưng mấy hôm trước trong huyện đã xảy ra một chuyện đại sự phá vỡ cuộc sống vốn bình yên của hắn. Bí thư Huyện ủy Vương Phong Minh khi đi tới thành phố họp bị tai nạn xe đã chết.
Vương Phong Minh đi, tình thế lập tức thay đổi. Trong huyện vốn đang trong tình trạng thế lực chính trị giữa hai bên đối lập cân bằng. Huyện trưởng Mao Hữu Tài và Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật huyện Lưu Kỳ Thanh vì tranh đoạt chiếc ghế Bí thư Huyện ủy vừa bị trống do Vương Phong Minh qua đời mà bắt đầu ra tay.
Bí thư Đảng ủy Công an Phương Bình Minh, Phó chủ tịch thường trực huyện Tần Xuyên và một nhiều Ủy viên thường vụ Huyện ủy cũng căn cứ vào lợi ích của mình lần lượt lựa chọn gia nhập vào hàng ngũ của Mao Hữu Tài và Lưu Kỳ Thanh. Cuộc đấu tranh bắt đầu gần như là ngươi chết ta sống. Cùng lúc đó, nhân mã hai phái đồng loạt chống lại người nơi khác.
Nhân vật số một trong huyện chỉ có thể là một trong những Cán bộ trong huyện. Nếu cấp trên khác phái người nơi khác tới, những cán bộ trong huyện cam đoan sẽ làm hắn làm chưa đến ba ngày liền cuốn gói trở về.
Lực lượng chính trị của hai phái Mao Hữu Tài và Lưu Kỳ Thanh ngang nhau. Bất kể là mức độ ủng hộ từ quan hệ phía cấp trên hay phái nhân vật địa phương có thực lực ở trong huyện mà nói cũng không phân cao thấp. Cho dù là là người thông minh nhất có khả năng tiên đoán giỏi nhất cũng không thể phán đoán được trong trận tranh đấu chức Bí thư Huyện ủy rốt cuộc là bên nào sẽ giành được thắng lợi.
Trình Lục Đồng vốn giữ thái độ chê cười nhìn lực lượng chính trị của hai phái Mao Hữu Tài và Lưu Kỳ Thanh đấu tranh với nhau. Đối với hắn mà nói, cái này chẳng qua chỉ là chó cắn chó. Hai miệng nhỏ đùa giỡn với nhau. Bất kể là lực lượng nào trong hai phái giành được chiến thắng đối với Trình Lục Đồng mà nói về bản chất đều không có gì khác nhau. Dù sao đi nữa hắn vẫn sống yên ổn làm Phó bí thư đến khi sáu mươi tuổi thì về hưu. Nhưng đấu tranh chính trị rất tàn khốc. Ngay cả các chủ tịch xã phía dưới, các loại các bộ cấp khoa không thể không đếm xỉa đến. Huống bản thân hắn đường đường là Phó bí thư Huyện ủy đây?

Thuyết khách của Mao Hữu Tài và Lưu Kỳ Thanh đến chỗ hắn tới hết lần này tới lần khác. Cuối cùng thậm chí Mao Hữu Tài và Lưu Kỳ Thanh đã tự mình ra trận. Bọn họ qua tìm Trình Lục Đồng không có việc gì khác, chính là muốn Trình Lục Đồng ủng hộ bọn họ trong cuộc đấu tranh giành chức Bí thư Huyện. Tuy rằng lời nói của Mao Hữu Tài và Lưu Kỳ Thanh nghe lên rất hay, có phần khách khách khí khí, nhưng trong lời nói ngoài ý lôi kéo dụ dỗ, cũng có phần uy hiếp.
Đối với Trình Lục Đồng mà nói, Mao Huyện trưởng và Lưu Bí thư dụ dỗ thế nào cũng không có tác dụng gì. Hiện tại Trình Lục Đồng chính là Phó bí thư Huyện ủy, luận về chức quan, hắn giống với Lưu Phó bí thư kiêm Bí thư Đảng ủy Công an. Chẳng qua Lưu Phó bí thư có chút chỗ dựa. Cho dù so với Huyện trưởng Mao Hữu Tài, Trình Lục Đồng cũng không thấp hơn nửa cấp.
Dưới tình huống này, cho dù Mao Hữu Tài và Lưu Kỳ Thanh dụ dỗ Trình Lục Đồng có năng lực lấy lợi ích gì? Chẳng lẽ khi không bọn họ sẽ chủ động tặng vị trí Huyện trưởng Bí thư Huyện ủy cho Trình Lục Đồng sao? Nếu lấy thứ khác đến mê hoặc Trình Lục Đồng, chỉ sợ lại không đủ phân lượng.
Trình Lục Đồng có thể không để ý tới dụ dỗ của Mao Hữu Tài và Lưu Kỳ Thanh, nhưng hắn lại không thể không để ý tới sự uy hiếp từ phía hai người. Bởi vì hai bên đều tranh tới đỏ mắt, cho nên dứt khoát đều thu hồi mặt nạ hào hoa phong nhã, trực tiếp trắng trợn phát ra nguy hiểm.
Rốt cuộc lão Trình phải nhanh chóng quyết định nên đứng ở bên nào. Nếu muốn chân đạp hai thuyền làm cọng cỏ đầu tường, gió chiều nào xoay chiều ấy, cũng không dễ dàng như vậy.
Tóm lại, không là bằng hữu của chúng ta, chính là kẻ địch của chúng ta. Ủng hộ hay không ủng hộ tôi làm Bí thư Huyện ủy, đều xem một câu nói của anh!

Điều này đã khiến Trình Lục Đồng suy nghĩ muốn hỏng luôn. Trước từng nói qua, thực lực của hai người Mao Hữu Tài và Lưu Kỳ Thanh gần giống nhau. Bất kể là trên mặt quan hệ hay trên phương diện thực lực địa phương đều có lực lượng có thể liều mạng với nhau. Hai bên ai thắng ai bại, cuối cùng ai có thể lên làm chức Bí thư Huyện ủy này, Trình Lục Đồng thật sự không nhận ra được. Hiện tại hai bên đều ép Trình Lục Đồng phải đưa ra lựa chọn gia nhập phe cánh của mình. Trình Lục Đồng nên làm gì bây giờ?
Đối với một tiểu tử chưa từng sờ tới tranh đấu quan trường mà nói, điều này có gì khó lựa chọn? Không phải là đánh bạc một trận sao? Tùy tiện chọn một phe đúng lúc gia nhập là được. Hoặc là dứt khoát không ủng hộ bên nào trong cả hai bên.
Như vậy cho dù tương lai bên nào thắng lợi, cũng sẽ không tới mức gây khó dễ cho Trình Lục Đồng.