Khác với Phương Anh, Ngọc Mỹ phải sống trong cô nhi viện từ nhỏ, cô không hề biết thông tin gì cha mẹ của mình, họ sống hay chết ngoài sợi dây chuyền mà họ để lại. Hai người, có tính cách khác nhau hoàn toàn, có khuôn mặt giống nhau như đúc, nhưng lại có số phận khác nhau trời vực. Ngọc Mỹ vì vậy mà trở nên đố kị với Phương Anh, lúc nào cũng kiếm chuyện, hãm hại cô, để cô chịu khổ.
Cả hai người đều thích một cậu con trai trong trường. Ngọc Mỹ vì quá yêu cậu mà bất chấp tất cả mọi thứ để yêu cậu. Thậm chí phá hoại cô để được đến bên cậu, khiến cậu hiểu nhầm cô. Nhưng cậu với cô lại thích nhau. Tuổi thanh xuân mà, đâu biết chúng ta sẽ rung động khi nào, và có cảm xúc khác lạ với ai. Em biết không, trái đất luôn tự quay quanh trục của nó. Anh là trái đất, còn em là trục, em chỉ cần đứng đó thôi, anh sẽ đến bên em.
Tuổi thanh xuân chất chứa những bồi hồi khó quên. Nhưng lại là cái tuổi hồn nhiên, trong sáng nhất. Chúng ta sẽ yêu cái tuổi xanh, yêu người mà chúng ta thích, đừng ngại, hãy mạnh dạn thổ lộ, bởi thanh xuân, chỉ có một. Tình yêu của họ có được bền vững khi luôn có một Ngọc Mỹ xen vào?