Nếu đã muốn chết, vậy thì chết cùng một chỗ đi!
Tôi đã dùng tất cả lực lượng của mình để hội tụ tất cả hàng nghìn lôi điện tới người, cho dù bây giờ tôi ngừng pháp thuật lại thì cũng không thể ra được gì. Chỉ là ngay lúc lôi điện bổ xuống người tôi và U Quân thì trong lòng tôi có hơi không cam tâm, không cam tâm cứ như vậy mà chết theo U Quân ở chỗ nơi này.
Tôi cũng muốn biết, có phải tôi thật sự chết rồi thì sẽ hồn phi phách tán hay không? Vậy kiếp này của tôi chỉ có lỗi duy nhất với Liễu Long Đình.
Sau khi trong đầu của tôi xuất hiện ý nghĩ này, trong lòng tôi đã trào lên một chút sợ hãi, trên trời sấm sét cuồn cuộn bay bay, một đạo sấm sét ẩn chứa pháp lực mạnh mẽ trượt phá màn hình, nhanh như điện chém thẳng xuống người tôi và U Quân!
Cho dù tôi kinh ngạc tới mức nhắm chặt mắt lại, bỗng nhiên trước người tôi hiện lên một đoạn ánh sáng trắng bay ra từ trong động Hoa Tư, trong nháy mắt ánh sáng trắng này bắn xuyên qua đạo lôi điện kia. Ngay lúc đoạn lôi điện này này bổ xuống trên người của tôi và U Quân thì đụng vào trong đoạn ánh sáng trắng kia, trong nháy mắt lập tức nổ ra một tiếng “ầm” vang ngay trên đỉnh đầu của tôi, ánh lửa bắn ra bốn phía, giống như ngọn đèn ngày lễ, chiếu sáng một mảng lớn trên bầu trời phía trên đỉnh đầu của chúng tôi!
Từ trong động Hoa Tư, Liễu Long Đình bay ra, toàn thân trên người của anh kéo theo một đoạn ánh sáng trắng, đồng thời ngay lúc anh đi ra, đám mây đen trên đỉnh đầu của chúng tôi vẫn chưa lui tán hết, bên trong miệng của anh niệm một đoạn chú ngữ, anh cũng biến hóa về yêu hình của mình, kéo theo một cái đuôi dài bay về phía không trung, dùng linh khí trên người của anh xua tan hết lôi điện mà tôi triệu hoán tới về lại!
Nhìn bầu trời dần dần trong xanh lại, trong lòng tôi từ từ buông lỏng xuống, nhìn U Quân đang ôm trong ngực của tôi, tôi vô cùng chán ghét đẩy anh ta ra, mặc dù may mắn Liễu Long Đình đã cứu tôi, không có để cho tôi và U Quân chết cùng một chỗ, nhưng bây giờ nhìn thấy U Quân vẫn sống sờ sờ trước mặt tôi, trong lòng tôi lại vô cùng không cam tâm.
Bây giờ Liễu Long Đình tới, lực chú ý của U Quân cũng không còn ở trên người của tôi, Phượng Tố Thiên trông thấy trận pháp tôi vừa bày ra đã được Liễu Long Đình phá vỡ, thế là nhanh chóng đi tới chỗ tôi, lập tức đỡ tôi từ dưới đất lên, lại vừa giống như mắng chửi tôi, vừa như trách cứ tôi nói: “Em làm sao vậy? Nếu muốn chết, vậy em có thể nghĩ tới Ánh Nguyệt còn có anh nữa, em chết thì chúng tôi nên làm gì đây? Còn có Tiền Lăng đang ôm em nữa, chẳng lẽ em cũng muốn cô nhóc chết cùng em sao?”
Bây giờ U Quân hoàn toàn chính là bám vào trong cơ thể Tiên Lăng, chúng tôi căn bản là không có cảm giác anh ta không tồn tại, vừa rồi nếu không phải anh ta thừa nhận, tôi và Phượng Tố Thiên cũng không nghĩ tới anh ta là U Quân.
“Cô bé không phải Tiên Lăng, mà là U Quân, anh ta nhập vào trong cơ thể Tiên Lăng.” Tôi giải thích với Phượng Tố Thiên, mà lúc này, Liễu Long Đình đã đẩy lùi kết giới mà tôi bày ra, sau đó lập tức bay xuống bên cạnh tôi, vẻ mặt tỉnh táo, con mắt vẫn luôn nhìn tôi thì giờ này nhìn lại về phía Tiên Lăng trước mặt mình.
Kết giới mà tôi dùng hết toàn lực bố trí, lại bị Liễu Long Đình phá vỡ không tới ba phút, có thể nghĩ, hiện tại pháp lực của Liễu Long Đình đã lớn hơn tôi biết bao nhiêu.
Bây giờ, U Quân đã nhập vào thân thể bị thương của Tiên Lăng, trông thấy Liễu Long Đình tới, anh ta cũng không sợ, mà ngẩng mặt lên đối mặt với ánh mắt của Liễu Long Đình, nói với Liễu Long Đình: “Không nghĩ tới, anh lại ra sớm như vậy, sao thế đã cầu nguyện xong với Hỗn Độn Chung, thỏa mãn hết tâm tư của anh nên yên tâm thoải mái rồi sao? Giờ không sợ tiến vào Mê Hồn Lộ nữa rồi hả?”
U Quân và Liễu Long Đình nói chuyện, giọng điệu thật sự giống như đúc với khi nói chuyện với tôi, lúc này Liễu Long Đình nghe U Quân nói không những không tức giận mà còn nở nụ cười, nói lại với U Quân: “Vậy cũng mạnh hơn so với anh đó.”
Cuộc đối thoại của hai người họ tôi nghe mà có chút hoang mang, hai người bọn họ có phải đang nói chuyện về kiếp trước hay kiếp này rồi sao?
Ngay lúc U Quân nghe Liễu Long Đình châm chọc mình như vậy, trên mặt ngay lập tức dâng lên một tia ấm áp: “Tất cả những gì ở kiếp trước, tôi đều nhớ, tôi và anh vốn là anh em, anh đoạt vợ tôi, cướp đế vị của tôi. Tôi là anh của anh đó, lúc anh làm những chuyện này, có từng nghĩ tới chúng ta từng là anh em không?”
Nói đến cái này, lúc ở kiếp trước, Liễu Long Đình đúng là phát rồ, anh ta biết rõ người này chính là Đế Tuấn, vẫn còn không biết chỗ Đế Tuấn và tôi phát sinh quan hệ thì chút tình ý giữa bọn họ đã không còn bận tâm tới nữa rồi.
Mặc dù bây giờ tôi căm hận U Quân, nhưng cũng sẽ không vì tôi thích Liễu Long Đình mà phóng túng Liễu Long Đình, Liễu Long Đình cũng sai, hai người là anh em, một người đời trước không là gì cả, một người lại là quái vật.
“Nghĩ lại thế nào rồi? Là anh tự mình thả Nữ Hi và tôi tu luyện cùng một chỗ, là anh giao cô ấy cho tôi, hai người ở lâu nên nảy sinh tình cảm là chuyện vô cùng bình thường.”
Bây giờ Liễu Long Đình và U Quân là lần đầu nhớ lại chuyện ở kiếp trước, hai người đứng cùng một chỗ nói chuyện, chỉ là mặc kệ chuyện trước kia thâm tình nghĩa trọng tới đâu thì tới bây giờ đã mỗi người một ngả.
U Quân nghe Liễu Long Đình nói ra những lời này, hình như là muốn cười, lại cảm giác không thể nói lý, cảm giác tất cả những thứ này đều đã được cõi u minh sắp xếp sẵn từ trước. Nếu như tôi không vì cứu Liễu Long Đình mà trở lại quá khứ, trùng hợp là vô ý lại cứu được một mạng của U Quân, đồng thời còn chỉ điểm cho anh ta, chỉ sợ anh ta cũng không có chấp niệm với tôi nữa, tôi cũng sẽ không gặp lại Liễu Long Đình, Liễu Long Đình cũng sẽ không cách nào dự báo được vận mệnh sau này cho tôi. Nếu như tất cả những chuyện này không xảy ra, sợ là chúng tôi lúc này sẽ không phải cưỡng ép ở cùng một chỗ, cũng sẽ không có chuyện gì mà gặp nhau.
“Thật sự là buồn cười, anh không sợ có một ngày Hỗn Độn Chung sẽ phá nát hay là pháp lực biến mất hay sao? Hoặc là anh thích Nữ Hi đi theo bên cạnh chịu khổ, nhìn thấy cô ấy khổ sở anh sẽ vui vẻ đúng không? Dù sao bỏ ra cái giá lớn như vậy để cầu nguyện với Hỗn Độn Chung, thì tâm lý đã vô cùng biến thái, không còn bình thường nữa rồi.”
U Quân nói tới đây thì gương mặt có chút nén giận, bây giờ lại hiện lên ý cười, hình như là đang cười nhạo Liễu Long Đình.
Cho đến bây giờ Liễu Long Đình cũng không nói với tôi là anh đã trả giá cái gì với việc cầu nguyện Hỗn Độn Chung, thấy U Quân cười đắc ý như vậy, tôi nghĩ thầm chắc chắn cái này không nhất định là cái giá gì lớn nhưng Liễu Long Đình khi nghe U Quân nói những lời này thì gương mặt vẫn không đổi sắc, thấy U Quân cười, anh ấy cũng cười khinh trả lời lại U Quân một câu: “Tôi thế nào thì đó là chuyện của tôi, anh muốn nghĩ xem tôi sẽ thế nào thì tốt hơn hết là nên ngẫm lại bản thân mình khi đi theo Bàn Cổ Oán Linh sẽ thế nào đi, bây giờ nếu anh quy thuận chúng tôi thì nói không chừng chúng tôi còn có thể để lại cho anh một con đường sống.”
Bàn Cổ Oán Linh chính là chỗ sinh ra những oán khí trên thế gian này, căn bản sẽ không có bất kỳ thương hại hay tình cảm nào, nếu như U Quân một khi làm sai chuyện gì thì sau đó sẽ giống như kết cục của Phù Kinh Dương. Chỉ là bây giờ tôi căn bản không có chút muốn quan tâm tới cuối cùng U Quân sẽ có kết cục nào, anh ta chết với tôi mà nói còn là giải quyết xong một tâm nguyện lớn trong đời.
“Nếu anh đã không quan tâm tôi vậy thì tôi cũng không có tư cách gì tới dạy tôi, là anh khiến tôi sống khổ sở như vậy, luân hồi xong còn bị tra tấn. Bàn Cổ Oán Linh đã cho tôi lực lượng, để tôi lại đứng lên được lần nữa chống lại anh, cơ hội này là nghìn năm có một, tôi sao lại dễ dàng gì thua anh. Tôi muốn để anh sống còn khổ sở hơn cả chết, để anh trơ mắt nhìn Nữ Hi từng bước một chết đi, để anh thống khổ giống như tôi vậy!”
Sau khi U Quân nói xong những lời này thì cả người lập tức đứng thẳng lên, anh ta chiếm cứ thân thể của Tiên Lăng, vết thương trên người ngay lập tức khép lại, cả người rực rỡ hẳn lên. Lúc U Quân làm như vậy thì thân thể của Liễu Long Đình có hơi giật giật, hình như muốn ngăn cản cách làm của U Quân, nhưng Liễu Long Đình lại không có ngăn cản, chỉ là lẳng lặng nhìn U Quân niệm chú ngữ, động Hoa Tư mở toang, có vô số bóng đen lũ lượt chạy vào trong nhân thế bên ngoài.
Những bóng đen này chính là những cái dáng người ủy mị biến mất trước đó ở Địa phủ, chúng tôi vẫn luôn tìm kiếm chỗ ở của những quỷ mị này, lại không nghĩ tới những quỷ mị này lại bị U Quân điều khiển!
Tôi nhìn những quỷ mị này xuất ra từ trong động Hoa Tư, thấy U Quân còn chưa ngừng niệm chú ngữ thế là nhanh chóng thúc giục Liễu Long Đình gọi anh ta ngăn việc triệu hồi bầy quỷ của U Quân lại. Nếu những con quỷ này một khi tiến hết vào trong nhân gian, vậy nhân gian sẽ nhanh chóng gặp náo loạn một trận!
Chỉ là lúc này, lúc tôi thúc giục Liễu Long Đình, anh lại không hề động đậy, căn bản cũng không thèm nghe tôi sốt ruột rồi nói gì với anh, mặc cho U Quân gọi hết đám quỷ mị này, tất cả thả hết ra khỏi động Hoa Tư!