Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

Chương 617




Lúc này U Quân hiện lên trước mặt tôi, trong mắt tôi thoạt nhìn, anh ta so với ác quỷ còn khủng bố hơn rất nhiều, mặc dù tôi đã dự cảm được anh ta có thể đang ở bên cạnh tôi, nhưng lúc anh ta bỗng nhiên xuất hiện bên cạnh tôi như vậy, tôi cũng sắp bị anh ta dọa đến phát điên rồi!

Chờ lúc phản ứng lại được, tôi nhìn chằm chằm mặt của U Quân, nháy mắt liền áp chế biểu tình kinh hoảng trên mặt tôi xuống, chào U Quân một tiếng, sau đó nói với anh ta: “Sao anh cũng đến rồi?”

Lúc này, xung quanh chúng tôi đều là người lên núi cúng bái, nếu tôi chống đối U Quân, một khi xảy ra đánh nhau, sẽ liên lụy những người vô tội này, cho dù bây giờ tôi lại sợ hãi, cho dù tôi lại muốn chạy trốn, bị U Quân bắt được, tôi căn bản là không còn có cơ hội chạy trốn.

U Quân bắt được tôi, có thể là tôi thấy vẻ mặt anh ta bỗng nhiên lại bình tĩnh lại, khiến anh ta cảm thấy hơi ngoài ý muốn, nhưng dựa vào tính cách của U Quân, chỉ cần tôi không chạy trốn, anh ta cũng sẽ không làm trò trước mặt mọi người, có vẻ anh ta lúng túng hơn tôi, vì thế liền nhíu mày với tôi, nói với tôi: “Em đã đến rồi tôi đương nhiên cũng đến, em biết hay không, tôi tìm em tìm rất khổ cực.”

Lúc U Quân nói lời này, thả tay trên vai tôi xuống, hơn nữa đến gần tôi, mở ra vòng tay kéo tôi ôm vào trong lồng ngực của anh ta, gắt gao đè mặt tôi xuống bờ vai rắn chắc của anh ta.

Tôi lúc này coi như là phối hợp với U Quân, sau khi do dự một chút, đôi tay ôm lấy thắt lưng anh ta, nhìn khách hành hương không ngừng tiến vào từ cánh cửa lớn phía sau anh ta, trong lòng phút chốc liền cảm nhận được tuyệt vọng.

“Tôi chỉ là muốn chơi đùa với anh, liền muốn biết anh có tìm đến tôi hay không.”

Giọng của tôi giả vờ rất thoải mái nói những lời này với U Quân, sau đó duỗi tay nhẹ nhàng đẩy anh ta ra, nói với anh ta chúng tôi ôm như vậy là đang chặn đường của người khác, nói xong liền đứng ở trước người U Quân.

Liễu Long Đình đang đứng ở chỗ cách chúng tôi không xa, anh ấy vừa phát hương cho khách hành hương, vừa ngẩng đầu nhìn tôi và U Quân, một câu cũng chưa nói, biểu tình vẫn như trước, dường như căn bản là không vì tôi và U Quân đã đến, mà thay đổi bất cứ cái gì.

“Tượng thần này, rất giống cô! Xem ra là có người vì cúng tế năm nay, đã hao tổn không ít tâm tư.”

Lúc U Quân và tôi bị những người phía sau chúng tôi không ngừng đi tới đằng trước tượng thần, U Quân ngẩng đầu, liếc mắt nhìn tượng thần một cái, anh ta không giống tôi không dám thừa nhận, anh ta liếc mắt nhìn khuôn mặt của tượng thần, một tiếng nói thẳng ra chuyện mà vừa rồi chính mình vẫn ôm một tia hoài nghi, hơn nữa trong lời này của U Quân, còn cất giấu những ý xấu.

Sau khi anh ta nói với tôi những lời này xong, người đứng bên cạnh tôi lạy mấy cái cũng ngẩng đầu nhìn mặt tượng thần, lại quay đầu nhìn qua tôi, lập tức người bên cạnh tôi liền dùng một loại thanh âm rất kinh ngạc mừng rỡ hô lên: “Là thật! Diện mạo của cô gái này, và diện mạo của nương nương thật sự là giống nhau như đúc!”

Sau khi lời này hô lên, mọi người trong miếu đều nhìn sang tôi, nháy mắt trong miếu một trận thổn thức, đều nói là tôi phúc khí tốt, được phúc lộc của nương nương, sau này tôi nhất định sẽ đại phú đại quý.

Tiếng khen ngợi như vậy của những người bên cạnh tôi, trong lúc nhất thời tôi cũng lúng túng với những người này, nói những lời này lúc U Quân đang ở đây, những người này chắc chắn không phải khen ngợi tôi.

Quả nhiên, tất cả mọi người đều khen tôi, đồng thời còn sùng bái tôi, tôi nhìn thấy khóe miệng lạnh lùng của U Quân nổi lên từng trận tiếng cười, sau đó lại tiếp tục nói với mọi người: “Nhưng người phụ nữ này chính là vợ của tôi, trời sinh mệnh đê tiện, sống nhiều năm như vậy, đã khắc chết cha mẹ của cô ta, đứa con chính mình hoài thai, cũng bị cô ta tự tay giết chết, không chỉ như vậy, cô ta còn ở sau lưng tôi muốn tư thông với người đàn ông khác. Làm một người con, cô ta chưa làm tròn đạo hiếu của cô ta, làm một người mẹ, cô ta căn bản không xứng làm mẹ, mà làm một người vợ, cô ta cũng không phải một người phụ nữ tốt, loại phụ nữ này nếu nói được phúc lộc của nương nương các người, chẳng lẽ vị thần mà tất cả mọi người cúng bái, cũng giống với cô ta, là một người phụ nữ đê tiện hay sao?”

U Quân ngay tại miếu thần này, không kiêng nể gì nói khoác mà không biết ngượng như vậy nhục nhã tôi, mà người đến đây, đều là tín đồ của tôi, thấy U Quân bây giờ chính là bộ dạng của một người bình thường, dùng lời nói quang minh chính đại tới làm bẩn thần linh, nháy mắt liền khơi dậy tâm tình khó chịu của rất nhiều người, liên tục nói miếu của nương nương không hoan nghênh anh ta, anh ta không xứng tiến vào miếu thần này, hơn nữa tuyên bố nói muốn U Quân cút xéo đi, hơn nữa một đống lớn người cũng xô xô đẩy đẩy U Quân, đẩy anh ta ra cổng.

Vừa rồi lúc đang đến tìm tôi, trong lòng của U Quân cũng đã là đè nén xuống tức giận của anh ta, cho nên muốn cố ý khơi chuyện, tìm cớ phát tác, cho nên lúc mọi người đẩy anh ta, đôi mắt đen như mực của anh ta hơi nheo lại, hơn nữa lúc anh ta nói lời này, đã sử dụng pháp thuật, từng sợi từng sợi khí đen mà người phàm không nhìn thấy, đã từ trên người anh ta nhè nhẹ phát ra từng đợt từng đợt, không ngừng đánh vào kết giới mà Liễu Long Đình bố trí, cả miếu thần đều hơi hơi lung lay. Nhìn thấy ánh mắt của những người xung quanh chúng tôi ngay lập tức liền nguy hiểm lên!

Lấy công lực hiện tại của U Quân, nếu anh ta phát tác lên, cả núi Trường Bạch này đều sẽ sụp đổ, đến lúc đó sinh linh đồ thán, ngọn nguồn sát hại nhân gian trăm họ, tất cả đều là bởi vì tôi mà khởi dậy!

Liễu Long Đình tự nhiên cũng là đã nhận ra suy nghĩ của U Quân, buông tất cả hương trong tay anh ấy xuống, thần sắc biến đổi, giương tay lặng lẽ không lên tiếng vận công, ngăn chặn pháp lực của U Quân bởi vì cuồng nộ mà phát ra!

Hiện tại Liễu Long Đình căn bản là không phải là đối thủ của U Quân, tạm thời, Liễu Long Đình còn có thể ngăn cản một chút, nhưng một lúc sau, không chỉ không ngăn cản được pháp lực của U Quân, hơn nữa sẽ vì tiếp đòn của U Quân làm cho U Quân sát tính bộc phát quá lớn, không thể để anh ta giết đến lúc máu chảy thành sông, thì khó có thể kêu anh ta dừng tay!

Người trên cả núi Trường Bạch còn có rất nhiều, nếu thật sự là bởi vì tôi, mà tạo thành cảnh tượng giết chóc khủng khiếp như vậy, tôi không đảm đương nổi trách nhiệm lớn như vậy. Ngay lúc thịnh nộ cực lớn của U Quân sẽ lập tức bùng nổ, tôi lập tức ôm chân của U Quân, quỳ gối trước mặt U Quân, thừa nhận những lời vừa rồi của anh ta làm tổn thương tôi, nói với anh ta liên tục: “Là tôi sai rồi, sau này tôi cũng không dám nữa, chúng ta về nhà đi, cái gì tôi cũng nghe lời anh.”

Nếu anh ta muốn nhục nhã tôi, vậy tôi cứ để anh ta nhục nhã đủ là được!

Lúc đôi mắt hung ác của U Quân nhìn xung quanh, thấy tôi bỗng nhiên quỳ gối trước mặt anh ta, có chút ngạc nhiên nghi ngờ, chẳng qua cũng là bởi vì tôi làm trò quỷ trước mặt nhiều người như vậy. Thấy tôi chịu nhu nhược mềm yếu, nội tâm đạt được thỏa mãn rất lớn, hung ác trong mắt cũng dần rút lui không ít, cũng không nâng tôi dậy, mà là nói với tôi: “Em là nghiêm túc sao?”

Thực ra tôi cũng không dám nhìn Liễu Long Đình đang nhìn tôi, là loại ánh mắt gì, tôi sao có thể cam tâm tình nguyện quỳ gối với U Quân, nếu không phải sợ hãi, U Quân bỗng nhiên nổi giận lúc này, đáng thương người vô tội, cả đời này tôi cũng không muốn lại cúi đầu trước mặt anh ta nữa!

Ẩn nhẫn, trong lòng tôi không cam lòng, tôi quỳ ở dưới, lại nói với U Quân kêu anh ta tha thứ cho tôi, lần sau tôi cũng không dám nữa, tôi chính là một người phụ nữ cặn bã đê tiện, là tôi thực có lỗi với anh ta.

Dựa theo hiểu biết của tôi đối với U Quân, tôi nhiều lần lừa anh ta, cho dù là anh ta lại muốn nhẫn nhịn tôi như thế, nhưng trong lòng càng nhịn thì tâm lý lại càng không cân bằng, kìm nén càng lâu anh ta càng không vui, bây giờ anh ta, có thể là muốn đánh tôi mắng tôi điên khùng, nhìn tôi xấu mặt, nhìn tôi bị mọi người đùa cợt, khiến tôi cảm thấy thống khổ.

Anh ta chính là tên biến thái, đối với biến thái, căn bản là không thể dùng thủ đoạn của người bình thường đối phó anh ta, anh ta muốn cái gì, lập tức cho anh ta cái đó!

Quả nhiên hết thảy đều nằm trong dự liệu của tôi, sau khi nói xong những lời này với U Quân, trên mặt U Quân lúc này hiện ra ý cười đùa giỡn độc ác, nói với tôi: “Vậy em nói thử xem em đã đê tiện chỗ nào?”

Nơi này là miếu thần, khi các tín đồ nhìn thấy tôi và U Quân ở trong miếu thần, giống như là cãi nhau chuyện nhà, lập tức đã nghĩ đến việc đuổi cả hai chúng tôi ra ngoài, nhưng là U Quân anh ta thật vất vả mới có một lần nhìn thấy chính tôi ở trước mặt anh ta làm việc ti tiện, lúc những người đó đuổi chúng tôi ra ngoài, anh ta hung hăng đảo mắt nhìn một vòng người vây quanh trong mắt giống như là cất giấu vô số thanh kiếm sắc bén, chỉ là một cái liếc mắt này, làm cho tất cả mọi người đều im lặng không dám nói gì.

“Nói một chút xem nào, tôi cũng đang nghe, làm tôi vui, tôi liền bỏ qua cho em, nếu tôi không vui, người ở nơi này, không ai có thể rời khỏi đây!”

Đối với mạng người, U Quân luôn luôn là không nói dối, tôi nhìn người xung quanh tôi, cũng nhìn thấy Liễu Long Đình, lúc Liễu Long Đình anh ấy nhìn thấy tôi quỳ xuống, làn da trắng trên trán đột ngột nổi lên gân xanh, đôi bàn tay nắm chặt gắt gao, khớp ngón tay tái nhợt dữ tợn.