Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

Chương 604




U Quân giống như một con chó điên, sau khi cắn trên vai tôi, lại cắn xuống ngực tôi, anh ta là yêu quái sao! Lúc này phát điên lên, trong miệng anh ta đều đã mọc ra đầy răng nanh ghê rợn, cắn loạn trên người tôi, hơn nữa lúc này còn đang ép buộc phát sinh quan hệ với tôi, đem tinh khí trong cơ thể tôi, toàn bộ đều hút đi!

Tôi là lần đầu tiên nhìn thấy anh ta nổi điên với tôi mà im hơi lặng tiếng như vậy, vốn dĩ ngay cả lời tranh cãi cũng không nói, hơn nữa anh ta lúc trước cho dù là thế nào, cũng không hút tinh khí của tôi, nhưng lần này anh ta quả thật đã hút rồi, hút tinh khí trong cơ thể tôi sạch không còn một giọt!

Da của tôi, trong nháy mắt liền lão hoá đi, hơn nữa mọc ra rất nhiều nếp nhăn, khi tôi đưa tay tới trước mắt nhìn thử, chỉ thấy bàn tay vốn dĩ trắng nõn mịn màng, giờ đây khô cằn giống như cây cổ thụ, tôi sờ mặt của tôi, gầy trơ cả xương, lúc này da thịt toàn thân tôi, toàn bộ đã biến thành màu xám tro rồi.

Trời ơi! Tôi trực tiếp đẩy U Quân vẫn còn đang áp trên người tôi ra, nhìn thấy làn da trên thân thể mình, vội vàng nhảy từ trên giường xuống, ngay cả giày cũng không buồn mang, nhanh chóng chạy tới trước gương, chỉ thấy trước gương, lúc này tôi đã hoàn toàn biến thành một bà lão nhăn nheo, trên người đầy vết thương, vốn dĩ một đầu tóc đen nhánh, giờ đây đã trắng xoá toàn bộ, dán trên da đầu của tôi, tôi đưa tay vuốt, mấy sợi tóc liền theo khe hở của ngón tay rơi xuống, mà mặt tôi, ngực tôi, chân tôi, lúc này toàn bộ đều đã thay đổi rồi, lúc này đứng trước gương, tôi hoàn toàn đã biến thành một con quái vật

Trong chốc lát, tôi cũng không dám tin, tin người trong gương chính là tôi, mỗi người phụ nữ đều rất để ý diện mạo của mình, tôi cũng vậy, tôi vô cùng để ý, nhưng sau khi nhìn thấy người quái dị đó trong gương, nội tâm của tôi, lập tức tan vỡ, quay đầu lại nhìn U Quân đang nằm trên giường.

Lúc này U Quân đã ngồi dậy, bởi vì anh ta đã hút toàn bộ máu huyết của tôi, lúc này là anh ta lại mặt mày phơi phới, cho dù là tinh thần hay là bề ngoài của anh ta, trở nên so với trước đây càng thêm thần khí tuấn tú mỹ lệ, mà nhìn lại diện mạo già nua này của chính tôi, trong lòng tôi oán hận đối với U Quân, nháy mắt bộc phát ra, trực tiếp bưng bộ ấm trà trên bàn lên, dùng hết sức bình sinh mà ném thẳng về phía U Quân!

Nước trong bộ ấm chén vẫn đang nóng hôi hổi, tất cả tạt lên người U Quân, nhưng lúc này U Quân giống như không hề quan tâm tôi làm sao lại ném anh ta, hơn nữa những thứ này ném lên người U Quân, cũng không thể tổn thương đến U Quân chút nào, chỉ có trà nóng hôi hổi đó, khiến cho một sợi tóc của anh ta rơi xuống dán vào mặt, nhưng mặt của anh ta, sau khi hút toàn bộ máu và tinh khí của tôi, nên phong hoa tuyệt đại thế nào, thì anh ta vẫn cứ phong hoa tuyệt đại như thế! Sớm biết lúc trước tôi vì thương xót, sau khi để anh ta biết tác dụng của máu thịt tôi, anh ta vậy mà lại đối xử với tôi như vậy, vậy tôi nên lợi dụng lúc đó giết chết anh ta, lúc này nếu không phải linh hồn của tôi hóa thành thân thể, nếu như là thân xác phàm thai lúc trước, tôi sớm đã bị U Quân giết chết rồi.

“Anh thật sự đã mất trí, thật sự là súc sinh, anh cho rằng anh hút khô máu thịt của tôi, lấy bộ dạng bây giờ của tôi, thì tôi không dám đi gặp Liễu Long Đình sao? Tôi nói cho anh biết, tôi không chỉ là phải đi gặp anh ấy, mà tôi còn muốn đi gặp tất cả đàn ông trên thế giới này, tôi phải để anh vì lấy tôi bị người đời cười muôn đời, tôi phải để anh biết vợ mình bị bất cứ người đàn ông nào đè, là loại cảm nhận như thế nào!”

Tôi thật sự đã bị điên rồi, tôi nhìn thấy bộ dạng già nua ghê tởm giống như là quái vật này, tôi thật sự bị điên rồi, tất cả sự chống đỡ giúp tôi sống sót qua ngày, đều bị U Quân nhổ đứt từng cây từng cây một, nếu anh ta đã không muốn để tôi sống, vậy tôi chết rồi, tôi cũng phải làm cho thanh danh của anh ta trở nên thối nát.

Sau khi tôi nói xong những lời này, xoay đầu đi tới cửa, vươn tay đẩy cửa ra, ánh nắng kích thích trong ánh mắt đục ngầu của tôi, mà căn bản không đợi tôi nhìn rõ bên ngoài rốt cuộc là có bộ dạng gì, tôi đã nghe thấy rất nhiều tiếng thét chói tai, những tiếng thét này đều là cung nữ trong cung của tôi phát ra. Bọn họ vẫn luôn sống ở Thiên giới, đã quen nhìn những thứ xinh đẹp, bỗng nhiên nhìn thấy tôi từ trong phòng đi ra, lập tức giống như là đã nhìn thấy quỷ, toàn bộ đều là tiếng thét kinh hãi, liên tục lui về cửa chính, miệng hộ lớn tôi là yêu quái, hơn nữa có những cung nhân đã cầm gậy ra, ánh mắt vẫn luôn gắt gao trừng tôi, giống như nếu tôi tới gần bọn họ, bọn họ nhất định sẽ dùng gậy mà đánh chết tôi!

Nhìn tất cả người trong cung đều cho rằng tôi là yêu quái, trong lòng tôi chịu đựng kích thích rất lớn, tôi la to với bọn họ nói tôi là Hi Hoàng, gọi toàn bộ bọn họ vào phòng, bắt U Quân lại, là anh ta hại tôi biến thành dáng vẻ này, phải để bọn họ đi vào giúp tôi bắt U Quân lại.

Nhưng lúc này tôi cho dù la to như thế nào, mọi người nhìn bộ dạng già nua gầy khô đáng sợ này của tôi, cũng không tin tôi chính là Hi Hoàng, ngược lại bởi vì tôi hét lên như điên gọi bọn họ vào phòng bắt U Quân, cũng không biết là ai tấn công tôi trước, một vật sắc bén đánh tới sau đầu của tôi, theo sau, vô số đồ vật cứng rắn đánh xuống người tôi giống như mưa.

Lúc trước tôi vẫn luôn cười nhạo U Quân chẳng ra sao, nhưng là lúc này tôi lại ở trong bộ dạng yêu quái bị các cung nữ đánh đập, sau khi U Quân từ trong phòng đi ra, dáng vẻ tôi giống như là chuột chạy qua đường đã bị U Quân thu hết vào trong mắt.

Cho dù là thấy rất nhiều người đánh tôi, U Quân tạm thời cũng không có ngăn cản bọn họ, mà là nói một câu: “Bà lão xấu xí dơ bẩn này, mà cũng xứng ở Hi Hoàng cung này sao?”

Chỉ trong phút chốc, vô số lời mắng chửi tôi, từ trên đỉnh đầu tôi truyền xuống, nói tôi là quái vật, quái vật mà cũng dám trà trộn vào Hi Hoàng cung, tôi bị một câu của bọn họ đánh đến nói không nên lời, cũng không cách nào nói ra miệng, tất cả tinh khí của tôi đều bị U Quân hút hết, trong cơ thể tôi bất cứ một chút pháp lực nào đều không có.

Mà lúc U Quân đang nhìn các cung nhân đánh tôi hòm hòm rồi, lúc này mới kêu bọn họ dừng tay, muốn bọn họ kéo tôi vào tẩm cung.

Lúc này, tôi đã muốn mềm nhũn không có sức lực gì, đây là một trận đánh đơn phương, đánh tôi rất nhiều, tôi nghĩ nếu không thì tôi đã chết như vậy, bỏ đi, tôi đấu không lại U Quân, tôi vĩnh viễn cũng không biết anh ta tàn nhẫn độc ác như vậy, tôi chạy không thoát anh ta, cùng hắn bên nhau cả đời, đó sẽ là loại tra tấn như thế nào, tôi ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ nữa.

Nhưng tôi cũng không biết, là cái gì khiến tôi kiên trì sống tiếp, có thể là lúc này tôi ngay cả sức lực để chết cũng không có.

Lúc nhóm cung nhân lại nâng tôi tiến vào tẩm cung, U Quân lại từ trên mặt đất ôm tôi đứng dậy, đặt tôi ở trên giường, hơn nữa bản thân anh ta thì ngồi bên giường của tôi, bộ dạng ghê tởm của tôi lúc này so với quỷ còn xấu xí hơn, ở trong mắt anh ta, căn bản giống như là không tồn tại, đôi tay đó của anh ta với những đốt ngón tay dài thẳng tắp, sờ trên mặt tôi, mặt cũng cúi xuống trước mặt tôi, hỏi tôi: “Sao thế? Sợ rồi sao? Lần này còn dám ở sau lưng tôi đi gặp Liễu Long Đình không?”

Trước đây cho dù U Quân biết tôi gặp Liễu Long Đình, anh ta cũng sẽ không dùng phương pháp cực đoan như vậy với tôi, mà thứ làm cho anh ta cực đoan như vậy, chính là từ sau khi anh ta biết tôi và Liễu Liệt Vân đã trao đổi thân phận với nhau mà không vạch trần, phương pháp và hành vi của anh ta, càng ngày càng khiến người người ta càng khó có thể đoán được, càng ngày càng thêm phần hung bạo.

Lúc này cả người tôi là vết thương tôi không đáp lại lời của U Quân, mà U Quân nhìn hốc mắt của tôi lập tức khép lại, lại tiến gần tôi thêm một chút, lại hỏi tôi: “Sao vậy, đòn hiểm và nhục nhã vừa rồi, em còn muốn lại nếm thử một lần sao?”

Nói xong lại muốn kéo cánh tay của tôi lên.

Tôi nhìn dáng vẻ này của anh ta, khiến cho tôi lập tức đối với anh ta không rét mà run, dùng hết một tia sức lực cuối cùng, liều mạng lắc đầu với anh.

Ngay cả bản thân tôi, cũng không biết tôi đang làm gì? Tôi nên thỉnh cầu U Quân hãy cho tôi một tia hy vọng để sống tiếp sao? Nhưng tôi sống như thế này, thì sống còn có ý nghĩa gì nữa đâu?

Sau khi U Quân nhìn bộ dạng này của tôi, anh ta nhìn vẻ mặt của tôi hơi dịu xuống một chút, phỏng chừng là muốn nâng tay đem tóc trên mặt tôi phủi xuống, nhưng tôi vừa thấy anh ta nâng tay, tôi cho rằng anh ta là muốn đánh tôi, sợ đến nỗi cả người tôi run lên, nhanh chóng giấu mặt trốn vào trong góc giường!

Tay của U Quân, dừng lại giữa không trung, anh ta nhìn dáng vẻ tôi như vậy, vẻ mặt lập tức cũng trở nên vô cùng đau khổ, đôi môi cánh hoa mấp máy một lát, sau đó nói với tôi: “Tôi cũng không muốn như vậy, tôi chỉ là…”

Lời đằng sau đó, U Quân không nói tiếp nữa, anh ta lấy tay bưng mặt của tôi, cũng không để ý bây giờ của tôi là bộ dạng quỷ quái gì, hôn lên môi cánh hoa nứt nẻ của tôi, ở trong miệng tôi, bắt đầu trả tinh khí đã hút của tôi lại cho tôi.

Dường như có thứ lạnh lẽo, từ trong mắt của U Quân lăn xuống trên mặt của tôi, cảnh tượng này, cực kỳ giống ngày trước, khi U Quân giết tôi phải rơi mấy giọt nước mắt giả mù sa mưa, mà sau khi U Quân trả tất cả máu huyết lại cho tôi, nói với tôi: “Đợi lát nữa trên buổi lễ, Liễu Long Đình cũng ở đó, em nhất định phải nhớ lời em vừa mới đáp ứng tôi.”