Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

Chương 597




Khi tôi nói những lời này, Liễu Liệt Vân như bừng tỉnh và sững sờ một lúc, nhưng cô ta vẫn không tin lời tôi và bảo tôi cởi quần áo ra và cho cô ta xem.

Cơn tức giận mà tôi đang kìm nén trong lòng gần như bắt đầu bùng phát, nhưng nhìn Liễu Liệt Vân đang nhìn tôi với ánh mắt đầy mong chờ tôi không làm chuyện gì với U Quân, tôi vẫn kìm nén mà cởi bỏ quần áo của mình xuống, cứ đứng như vậy trước mặt Liễu Liệt Vân.

Mà Liễu Liệt Vân lúc này cũng không xấu hổ hay đỏ mặt, trực tiếp bước đến gần tôi xem xét kỹ lưỡng toàn thân tôi, đợi khi phát hiện trên người tôi không có dấu vết gì về mặt lo lắng cũng dần nguôi ngoai, xin lỗi tôi rằng vừa rồi là cô ta không tốt, nhất thời nóng nảy quá, nghĩ sau này U Quân sẽ không bao giờ đối xử tốt với cô ta nữa, cho nên mới có thái độ kiểu này với tôi.

Đối mặt với lời nhận sai của Liễu Liệt Vân, trong lòng tôi không chút gợn sóng, tôi từng nói rằng nếu tôi không thích U Quân thì chính là không thích anh ta, tôi sẽ không lại tranh giành với cô ta, chỉ là U Quân gần đây đã nghi ngờ thân phận của chúng tôi, dù anh ta có làm gì đi nữa, trước tiên chúng tôi đều không thể tự làm rối mình, một khi chúng tôi rối tung lên, U Quân sẽ biết mọi thứ.

Bây giờ tôi thực sự cảm thấy tính tình của mình không chỉ tốt hơn một chút, thậm chỉ suy nghĩ về các vấn đề cũng thấu đáo hơn trước, nghe xong những gì tôi nói, Liễu Liệt Vân gật đầu: “Lần này em hãy tha thứ cho sự thiếu hiểu biết của chị, lần sau chị nhất định sẽ không như thế này nữa. Sở dĩ chị như thế này là vì còn đứa con trong bụng, nếu U Quân không yêu chị nữa vậy thì đứa bé sinh ra sẽ không có tình thương của phụ thân, không công bằng với nó, vì vậy, Tiểu Tô, xin em nể mặt đứa bé đừng ở cạnh U Quân, cũng đừng thích anh ấy, có nhiều người yêu em như thế, em nhường anh ấy lại cho chị nhé.”

Từ sau khi Liễu Liệt Vân lên trời, tôi không còn nói chuyện với cô ta nữa, bây giờ cô ta nói với tôi những điều này, ngoài sự phản cảm và thương hại ra, đã không còn có thể mang lại cho tôi bất kỳ cảm xúc nào khác. U Quân và cô ta thế nào là việc riêng của cô ta, không có bất cứ liên quan gì đến tôi.

Nhưng tôi cũng cảnh cáo Liễu Liệt Vân, phải giải thích rõ ràng mọi vấn đề với cô ta, để không rước lấy phiền phức cho tôi sau này.

“Bây giờ chúng tôi không thể kiểm soát những gì U Quân nghĩ và làm, anh ta muốn đến chỗ chị hay là chỗ tôi đó là quyền tự do của anh ta, nhưng tôi đảm bảo với chị, tôi không thích U Quân, cũng sẽ không chủ động đi dây dưa với anh ta, cho nên mong chị sau này đừng đến tìm tôi vì chuyện ghen tuông. Tôi sẽ tìm cách sắp xếp ổn thỏa cho chị, chị đừng quá lo lắng về những chuyện khác nữa.”

Nghe tôi nói xong Liễu Liệt Vân rơm rớm nước mắt hứa với tôi, cô ta cũng không phải loại người ngu ngốc đến mức thái quá. Tôi thấy cô ta không còn chuyện gì nữa, nên bảo cô ta về nhanh đi, không chừng U Quân đã đợi sẵn cô ta trong cung điện của mình rồi.

Sau khi tôi nói điều này với Liễu Liệt Vân, tôi phớt lờ cô ta, liếc nhìn chiếc cốc vỡ trên mặt đất, định gọi một vài cung nữ vào dọn dẹp.

Nhưng lúc này Liễu Liệt Vân đột nhiên quay lại và nói với tôi: “Em Bạch, nếu em nhớ em ba của chị, chị có thể kêu em ấy lên thiên đình, sắp xếp cho hai người gặp mặt.”

Vốn dĩ ngọn lửa tôi vừa dập tắt này lại bị Liễu Liệt Vân làm bốc lên, cô ta cho rằng tôi không biết cô ta đang nghĩ gì sao? Tôi nhìn sắc mặt của cô ta mà đột nhiên suy sụp, nói với cô ta: “Nếu chị đang nghi ngờ những gì tôi vừa nói với chị, thì bây giờ hãy đi nói với U Quân rằng lúc trước là chị cầu xin tôi hi vọng chúng ta có thể đổi thân phận cho nhau. Liễu Liệt Vân, tôi có rất nhiều cách để thoát thân, nhưng còn bản thân chị, tôi nguyện ý đứng cùng thuyền với chị, chứng minh tôi vẫn còn coi chị là chị của tôi, đừng đưa mối quan hệ của chúng ta vào ngõ cụt. Bây giờ chị hãy chú ý đến thân phận của chính mình, chị là Bạch Tô, là Hi Hoàng, chị tốt nhất đừng có nói về Liễu Long Đình trước mặt U Quân.”

Liễu Liệt Vân chắc là vẫn coi tôi như người phụ nữ ngốc nghếch Bạch Tô trong quá khứ. Cô ta muốn gán ghép Liễu Long Đình với tôi một lần nữa, chẳng qua là vì muốn trong lòng tôi còn có Liễu Long Đình, sẽ không cướp U Quân với cô ta nữa, trò quỷ này, cũng không nghĩ xem nếu tôi gặp Liễu Long Đình và bị U Quân bắt được thì sẽ có hậu quả gì.

Thấy tôi trực tiếp vạch trần, Liễu Liệt Vân hơi bối rối, nhưng vẫn giải thích một hai câu với tôi trước khi rời đi.

Sau khi Liễu Liệt Vân rời đi, tôi thực sự bị cô ta làm cho tức đến mức kiệt sức, tôi quay người và nằm thẳng xuống giường, tôi không biết khi nào cuộc chiến giữa tôi và U Quân mới kết thúc, đỉnh Tạo Vật trong cơ thể anh ta, khi nào tôi mới có thể cầm đến tay.

Mấy ngày sau đó, ngạc nhiên là U Quân không hề đến tìm tôi, ban ngày lúc tôi nhìn anh ta, anh ta luôn ở bên cạnh Liễu Liệt Vân, Liễu Liệt Vân rất vui khi khoác tay anh ta, nhưng sắc mặt của U Quân vẫn có vẻ không được tốt lắm, một khuôn mặt không có biểu cảm gì. Những ngày qua, tôi vậy mà lại thấy vẻ mặt có phần phờ phạc và già nua trên khuôn mặt anh ta, hoàn toàn khác so với dáng vẻ tinh thần trước đây, quả thực không giống như là cùng một người nữa.

Tất nhiên, tôi không lo lắng chút nào về dáng vẻ này của U Quân. Anh ta càng như thế này, càng không muốn quản lý chuyện triều chính của Cửu Trùng Thiên, những người đến gặp U Quân từ Cửu Trùng Thiên cũng bị tôi can ngăn, nói cho họ biết biện pháp giải quyết và xét duyệt, hơn nữa còn lấy danh nghĩa Nữ Hi đi làm những chuyện này.

Rốt cuộc thân phận thật sự của tôi vẫn là Nữ Hi, đợi khi đánh bại được U Quân, tôi sẽ khôi phục lại thân phận của mình, dùng chính danh nghĩa của mình để nói với anh ta rằng tôi đã đánh bại anh ta, từ nay về sau, anh ta sẽ không còn có thể làm gì tôi nữa.

Vốn dĩ tưởng U Quân chỉ là tạm thời quên tôi mấy ngày nay, hoặc bị Liễu Liệt Vân quấn lấy không gặp được tôi, nhưng hàng chục ngày rồi gần một tháng trôi qua, U Quân vẫn chưa hề tìm tôi.

Sự tiêu cực của anh ta lần này khiến tôi hơi ngạc nhiên. Anh ta không phải là đã từ bỏ việc nghi ngờ thân phận của tôi rồi chứ, hay anh ta đã xác nhận rằng Liễu Liệt Vân chính là tôi?

Nếu là như vậy, tự nhiên là tốt nhất, nhưng tôi cảm thấy không giống phong cách của U Quân, làm sao anh ta lại đột nhiên thay đổi nhanh như vậy? Hay anh ta đang chuẩn bị sử dụng một chiêu lớn nào đó để đối phó tôi?

Trong lúc tôi đang không ngừng nghi ngờ thì một người hầu gái ở cung Hi Hoàng bất ngờ xông vào cung điện của tôi, hốt hoảng nói với tôi rằng U Đế phát điên, liên tục bắt một số tiểu nữ tiên vừa mới vào cung ở cung Hi Hoàng, đang hút tinh khí của họ. Hi Hoàng hiện giờ sợ quá không biết phải làm sao nên bảo cô ấy đến bảo với tôi và bảo tôi nhanh đi một chuyến!

U Quân luôn tỏ ra bình tĩnh và lý trí, giờ anh ta đã là chủ của tam giới, anh ta sẽ không bao giờ làm chuyện công khai hút tinh khí giữa thanh thiên bạch nhật như thế này, chỉ có một lý do duy nhất khiến anh ta làm như vậy, đó chính là anh ta đã lâu không hút tinh khí để duy trì đỉnh Tạo Vật trong cơ thể anh ta, sức mạnh to lớn từ đỉnh Tạo Vật đã khiến anh ta phát điên, thấy những cung nữ hơi đủ điều kiện của anh ta một chút liền bắt đầu hút tinh khí của người ta!

Nếu như chuyện U Quân hút tinh khí được nhiều người tiên gia biết đến, U Quân sẽ lập tức mất đi hơn nửa uy nghiêm và tín ngưỡng. Đối với tôi mà nói, đây chắc chắn là cơ hội tốt nhất để thượng vị, nhưng nếu làm như vậy thì sẽ có rất nhiều những cung nữ bị chôn vùi trong miệng U Quân, bao nhiêu mạng là người chỉ là để đổi lại tôi được một bước lên mây.

Trong lòng không đành lòng, tôi đã làm rất nhiều chuyện giết gà dọa khỉ để củng cố uy nghiêm của mình, nếu cứ tiếp tục máu lạnh như vậy thì tôi với yêu ma có gì khác nhau?

Nghe cung nữ bẩm báo xong, tôi còn chưa kịp dọn dẹp, cùng cung nữ vội vã đến cung Hi Hoàng, chỉ thấy cung Hi Hoàng ngày thường lộng lẫy, nguy nga, bây giờ cũng đã đóng chặt, toàn bộ cung Hi Hoàng đều bị một tầng kết giới mỏng manh bao vây, kết giới này là của Liễu Liệt Vân.

Khi xảy ra loại chuyện hút khí tức tiên nhân này, Liễu Liệt Vân dĩ nhiên biết chuyện này không thể truyền ra ngoài nên đã phong tỏa toàn bộ cung Hi Hoàng. Khi tôi tới cửa, cung nữ dùng sức đẩy cửa lớn cung Hi Hoàng ra, chỉ thấy hoa rụng cây gãy trong cung Hi Hoàng, linh thủ gục ngã, hàng chục thi thể cung nữ khô đen vì bị hút tinh khí chất đống trên mặt đất. Liễu Liệt Vân đang nấp ở cửa cung, nhìn thấy tôi đến, như thể nhìn thấy vị cứu tinh, nhanh chóng nắm lấy tôi suýt nữa gọi tôi là Tiểu Tô, nhưng lời đến bên miệng bèn lập tức đổi miệng, chỉ vào một tòa phiên điện ở phía tây trong cung Hi Hoàng. nói với tôi: “Nương nương, chị vào trong xem đi, U Đế cứ như là đã tẩu hỏa nhập ma rồi.”