Dù sao Liễu Liệt Vân cũng là linh xà tu luyện hơn 1000 năm nên việc biến thành tôi là điều dễ dàng. Sau khi tôi nói xong, Liễu Liệt Vận đứng lên, trên người cô ấy dần xuất hiện một tầng sương mù, lớp sương đó dần bao phủ lên người cô ấy. Đồng thời, trong lúc biến hình, cô ấy đưa tay về phía tôi, vừa cầm tay tôi, cảm nhận khí tức của tôi vừa chậm rãi biến hình.
Trong màn sương mù ấy, tôi trông thấy Liễu Liệt Vân từ từ biến thành dáng vẻ của mình, khoảng chừng mười lăm phút sau, tầng sương mù dần bay đi, đợi đến khi nó hoàn toàn biến mất thì tôi nhận thấy người đứng trước mặt chính là một phiên bản của mình. Bấy giờ, Liễu Liệt Vân nhìn tôi, mà tôi cũng đang nhìn cô ấy, như thể đang soi gương.
Mặc dù tôi có thể chế tạo ra con rối giống hệt mình để thay thế nhưng con rối không có sự sống cũng như tình cảm nên rất dễ bị phát hiện. Song, đối với vật có sự sống, chỉ cần tôi truyền những kí ức có liên quan tới U Quân cho Liễu Liệt Vân thì khi cô ấy đóng giả thành tôi sẽ khó bị bại lộ. Dù sao khi nói chuyện bình thường, vẫn là tôi ở chung với U Quân, chỉ có buổi tối lúc quan hệ với U Quân thì Liễu Liệt Vân mới ở đó. Đã vào đêm, lại thêm cảm hứng mãnh liệt, làm sao U Quân có thể nghi ngờ thân phận của Liễu Liệt Vân vào thời điểm đó?
Tôi đi quanh Liễu Liệt Vân vài vòng, dáng vẻ mà cô ấy biến hóa thành đã lên đến sự hoàn mỹ, các đặc điểm trên cơ thể của tôi đều được cô ấy sao chép từng chút một. Khi tôi đang đánh giá cô ấy, Liễu Liệt Vân mở miệng nói: “Như vậy là có thể hành động rồi sao?”
Giọng nói này hoàn toàn giống tôi y đúc!
Tôi khẽ gật đầu, nói với Liễu Liệt Vân là có thể, bây giờ U Quân cũng sắp trở về nên tôi để cô ấy đi chuẩn bị một chút.
Nhắc đến U Quân, Liễu Liệt Vân rất kích động, vui vẻ đến mức chẳng biết làm gì cho tốt, chẳng khác gì như một đứa trẻ. Tôi nhìn dáng vẻ vui sướng này của cô ấy thì suy nghĩ không biết đây là việc tốt hay xấu. Cô ấy là vợ của U Quân, làm chuyện vợ chồng với U Quân là điều bình thường. Hơn nữa, tôi cũng có thể thoát khỏi U Quân, từ nay về sau có thể chuyên tâm làm việc của mình.
Chỉ mong việc này có thể giấu U Quân cho đến khi tôi đã mạnh lên. Đến lúc đó, cho dù bị U Quân phát hiện thì tôi cũng sẽ không e sợ anh ta. Thế nhưng, tôi vẫn ôm tâm lý may mắn là lỡ nửa đường bị phát hiện thì tôi và Liễu Liệt Vân chỉ cần cùng nhau giả bộ đáng thương, nói rằng tôi thương cảm cho Liễu Liệt Vân hiu quạnh lẻ loi một mình nên mới để Liễu Liệt Vân đóng giả thành tôi. Đàn ông sẽ không thể nặng tay với người phụ nữ thích anh ta, ví như anh ta không thích Liễu Liệt Vân thì cũng sẽ không giết cô ấy. Truyện mới cập nhật
Tôi bảo Liễu Liệt Vân đi tắm trước, dù sao đêm nay cũng là lần đầu tiên, tôi cũng chẳng muốn kế hoạch của mình thất bại ngay từ lần đầu. Sau khi Liễu Liệt Vân biến thành tôi, tôi liền biến thành diện mạo của cô ấy, chúng tôi trao đổi khí tức với nhau, làm đến mức mà ngay cả chúng tôi cũng khó phân biệt ai là ai.
Tất cả đã chuẩn bị xong xuôi, chúng tôi lại trở về tẩm cung, tôi dặn Liễu Liệt Vân cần chú ý vài thứ bởi hiện tại cô ấy là phụ nữ có thai, không thể chỉ vì cô ấy yêu U Quân mà để U Quân làm bậy. Chỉ cần thỉnh thoảng nhắc anh ta chậm lại một chút, đã giả vờ thì giả vờ cho giống. Liễu Liệt Vân cũng không phải cô gái chưa trải sự đời, nghe nói trước đây khi Tiên gia cô ấy chưa thích U Quân thì cũng khá phóng khoáng trong chuyện này, khá hiểu rõ. Tôi canh thời gian, đoán sắp tới giờ U Quân trở về nên dặn dò Liễu Liệt Vân hết mọi chuyện, khuyên cô ấy vì hai người chúng tôi mà không nên tự đào hố chôn mình, ngày mai tôi lại đến.
Khi tôi tới cửa vừa vặn trông thấy U Quân từ bên ngoài đi vào, bởi hiện tại tôi là dáng vẻ của Liễu Liệt Vân nên U Quân hoàn toàn chẳng thèm nhìn tôi một cái đã sải bước đi thẳng vào trong phòng. Còn chưa đợi tôi ra khỏi cửa, anh ta nhìn thấy Liễu Liệt Vân đang ngồi ghế thì vô cùng tự nhiên lại gần rồi thân mật với Liễu Liệt Vân.
Xem ra U Quân vẫn chưa phát hiện người anh ta ôm là Liễu Liệt Vân. Thế nên tôi an tâm rời đi, đồng thời khi rời khỏi tẩm cung của U Quân, tôi còn tiện tay khép cửa giúp họ.
Trên đường đi, chưa bao giờ tôi giống như hiện tại, tựa như ngày dài nhẹ nhàng trôi qua, gông xiềng trong lòng cũng chậm rãi rút khỏi. Mặc dù tôi biết cơ thể tôi đã bị nhuốm bẩn từ lâu nhưng như thế thì sao? Tôi không còn hi vọng bản thân có thể ở bên cạnh Liễu Long Đình nữa, tôi mặc kệ việc anh ấy có bận tâm không, tôi càng không quan tâm đến U Quân. Cơ thể là của tôi, chỉ thuộc về mình tôi, tôi muốn bảo vệ thì bảo vệ, muốn buông thả thì buông thả, không sống vì bất cứ ai, không vì bọn họ mà gánh trên lưng từng tầng xiềng xích nữa.
Dù sao ngày mai tôi cũng sẽ phải rời khỏi Cửu Trùng Thiên này, rời khỏi đây. Từ nay về sau, U Quân sẽ quản lí tất cả mọi thứ ở Cửu Trùng Thiên. Phượng Tố Thiên và Lạc Thần đều sẽ phân đến Thiên Đình. Đồng nghĩa với việc tôi sẽ không hoàn toàn kiểm soát bất cứ chuyện gì xảy ra ở Cửu Trùng Thiên, thế nên tôi cần giữ một người ở lại đây.
Nhưng ở Cửu Trùng Thiên này, trừ cái danh hào phủ Tinh Quân của tôi treo bên ngoài thì tôi chẳng có lấy một người đáng tin. Tôi vừa đi, Tinh Quân bên trong phủ Tinh Quân sẽ chỉ nghe theo lời U Quân, tôi không thể tin tưởng họ được nữa. Liễu Liệt Vân thì càng không, cô ấy chỉ là người phụ nữ của gia đình, tuy là Đế Hậu nhưng hoàn toàn không có quyền lực. Có rất nhiều chuyện mà U Quân không cho cô ấy nhúng tay vào, thậm chí còn chẳng nói một lời, cho nên cô ấy không phải tai mắt thích hợp. Hơn nữa, tôi cũng không muốn đến lúc có chuyện, cô ấy không còn đường lui, ở trên Cửu Trùng Thiên chỉ có một người đáng để tôi tin tưởng, đó chính là Liễu Long Đình.
Tuy Liễu Long Đình đang trong nhà giam, nhưng những thần tiên hoặc yêu ma bị giam nơi này đa số đều làm gì đó xúc phạm tới U Quân, lại đúng lúc phạm pháp cho nên thuận thể bị quơ vào. Đám tiên ma ở đây cũng biết tin tức và biến động mới nhất nơi Cửu Trùng Thiên. Nếu Liễu Long Đình đồng ý giúp tôi thì ở trên Cửu Trùng Thiên này sẽ có tai mắt của tôi.
Hiện tại, chắc hẳn U Quân đã lên giường với Liễu Liệt Vân, sáng nay, anh ta nói rất hùng hồn là làm xong việc trong một tháng. Hôm nay, có lẽ anh ta sẽ không thể làm như vậy được mà vừa hay lúc này tôi đang trong thân phận Liễu Liệt Vân. Trước đây, U Quân không cho tôi gặp Liễu Long Đình bởi sợ hai chúng tôi “tro tàn lại cháy” nhưng hiện tại, tôi chính là Liễu Liệt Vân, là chị người ta, lại là Đế Hậu thì gặp em trai là chuyện hợp tình hợp lý.
Quả nhiên là vậy, tướng sĩ trông coi nhà giam vừa trông thấy tôi muốn đi vào gặp Liễu Long Đình không những không ngăn cản mà còn rất nhiệt tình dẫn tôi đi vào, hỏi han ân cần, tôi còn chưa kịp mở miệng nói muốn gặp Liễu Long Đình thì bọn họ đã mở cánh cửa phòng giam Liễu Long Đình và thức thời rời đi.
Xem ra, kể từ khi Liễu Long Đình bắt thì Liễu Liệt Vân khá thường xuyên đến thăm anh ấy.
Bấy giờ, Liễu Long Đình đang nhắm mắt tu luyện, dù cho thân tại trong nhà giam, đầu tóc rối bời, trên làn da trắng nõn cũng lấm tấm bẩn nhưng chúng nó chẳng thể che giấu nổi gương mặt đẹp trai nghiêng nước nghiêng thành này. Hiện tại, tôi đang đóng giả thành Liễu Liệt Vân nên khi bước về phía anh ấy, tôi gọi thân mật: “Em ba ơi.”
Lúc Liễu Long Đình nghe giọng nói của tôi thì anh thở ra, ngẩng đầu nhìn tôi với vẻ mặt lạnh nhạt, tương phản rõ rệt với sự nhiệt tình trên gương mặt tôi.
Nhìn thấy dáng vẻ như ai đang thiếu mấy chục tỷ của anh ấy, tôi cứ luôn tưởng là anh ấy nhắm vào mình nhưng không ngờ anh ấy cũng đối xử như thế với chị gái của mình. Đúng là đồ bất hiếu! Bây giờ, tôi đang vất vả đóng giả thành trưởng bối của anh ấy, trông thấy Liễu Long Đình nhìn tôi như vậy, thế là tôi bèn nói: “Em không biết chị sao? Dám dùng ánh mắt này nhìn chị gái ruột của mình.”
Tôi vừa nói xong, Liễu Long Đình đã quay đầu sang nơi khác, giọng điệu lạnh như băng: “Vậy lúc chị muốn Bạch Tô gả cho U Quân thì sao không nhớ lại mình là chị ruột của em. Chị biết rất rõ rằng em có lỗi với cô ấy, em tình nguyện chết để đổi lấy sự tự do của cô ấy. Vậy mà vì cứu em mà chị hủy hoại cô ấy, bây giờ em còn sống, chị vui không?”