Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

Chương 544




U Quân nói rất nhanh như là chỉ tiếp tục lại nơi này một giây nữa thôi cũng không muốn, hơn nữa lời anh ta nói cũng rất có ý nhấn mạnh, như cố ý cường điệu điều gì, cái gì mà tôi làm nũng anh ta mới đồng ý, điều này làm cho thần sắc của Liễu Liệt Vân vốn còn đang lộ ra chút kinh ngạc vui sướng, nghe được câu nói của U Quân thì trong nháy mắt liền tối sầm lại, cô ấy quay đầu nhìn về phía tôi, ánh mắt cực kỳ phức tạp, lại khổ sở.

Tôi tiếp nhận ánh mắt của Liễu Liệt Vân, nghĩ đến việc vốn 9 Quân chính là chồng cô ấy, mà tôi bây giờ lại đi làm tu hú chiểm tổ chim khách, đoạt đi vị trí vốn thuộc về cô ấy, trong nội tâm tôi cũng có chút áy náy, nhưng áy náy thì áy náy, dù sao chuyện này cũng là do tự bản thân Liễu Liệt Vân van cầu tôi, khi cô ấy quay sang nhìn tôi trên mặt tôi cũng đã không còn biểu cảm gì, chỉ nói với cô ấy: “Đây là thứ chị nên có được, chị là vợ cả, tôi chỉ là vợ thứ, nếu chị đồng ý thì sau này hãy chuyển về Cửu Trọng Thiên đi, ở cùng với tôi.”

Tôi nói lời này không hề xen lẫn chút tình cảm nào, mà Liễu Liệt Vân sau khi nghe tôi nói thì như đã chấp nhận số phận, gật đầu nói tiếng cám ơn với tôi, sau đó lấy ra từ trong tay áo rộng của cô ấy một hộp gấm, chậm rãi mở hộp, một luồng khói đen bay ra từ trong hộp, trên miếng lụa lót là một con rắn trắng nhỏ còn không to bằng cây đũa.

Toàn thân con rắn trắng được bao bọc bởi một lớp khí đen, trong làn khí đen còn thoang thoảng mùi vị hư thối của thịt rữa, thân thể con rắn nhỏ đã bắt đầu thối rữa khắp nơi, may mà tôi không mất quá nhiều thời gian do dự đã quyết định gả cho U Quân, nếu như tôi còn trì hoãn thêm vài ngày nữa thì chỉ sợ là tính mạng Liễu Long Đình khó mà bảo toàn được, tình hình này của anh ta tuy là cũng nghiêm trọng, nhưng chỉ cần U Quân chịu ra tay thì anh ta vẫn còn có thể cứu được, dù sao trên thế giới này chỉ cần có được đỉnh Tạo Vật thì có thể sáng tạo ra mọi thức, bao gồm cả linh hồn con người.

Thật ra tôi thật sự không hiểu rõ, kiếp trước thứ lợi hại này đã nằm trong tay tôi vì sao tôi còn theo đuổi không bỏ Liễu Long Đình, có được đính Tạo Vật này chẳng khác nào có được cả thiên hạ này, vì sao tôi còn muốn để ý đến sự sống chết của Liễu Long Đình làm gì?

Lúc này U Quân đang ngồi trên ghế dựa lớn giữa điện, Liễu Liệt Vân đã đưa Liễu Long Đình ra, giờ pháp lực của anh ta rất mạnh, chỉ cần nhìn liếc qua con rắn nhỏ nằm trong hộp cũng có thể biết tình hình cụ thể, vì vậy anh ta liền nói với Liễu Liệt Vân: “Xem ra Liễu Long Đình lần này bị thương không nhẹ, nhưng cũng may là Liễu Long Đình đấy, nếu không phải anh ta hiện thân cho Nữ Oa, trước tiên làm cho con người sống lại thì dựa vào năng lực của tôi lúc trước cũng khó mà có được đỉnh Tạo Vật nhanh chóng như vậy, hơn nữa lại còn sử dụng đỉnh Tạo Vật kéo thời gian về lại ba năm trước, quay về thời điểm thiên hạ còn thái bình, cho nên nói thế nào thì cứu Liễu Long Đình cũng là việc tôi cần phải làm, anh ta đã chết thay phu nhân của tôi mà.”

Như vậy U Quân cũng coi như là vẫn còn chút lương tri, trước đây anh ta ở cùng một chỗ với Thiên để tiền nhiệm chắc hẳn đã phải giấu mình hoặc vì một nguyên nhân nào đó mà phải ẩn thân ở bên cạnh Thiên đến khi Liễu Long Đình còn chưa hiến thân cho Nữ Oa anh ta cũng chưa có năng lực lớn đến mức đủ khả năng khống chế đỉnh Tạo Vật thay đổi nhân gian, đợi đến khi Nữ Oa khiến cho người phàm sống lại, pháp lực của Thiên để mất đi hiệu lực, U Quân mới thừa dịp đó mà thay thế Thiên đế, trở thành chủ nhân mới của đỉnh Tạo Vật, đồng thời trở thành chủ nhân mới của cả thế gian.

Có lẽ tất cả đều là ý trời, tất cả đều là sự trùng hợp, nếu U Quân không có mấy người anh em của anh ta dùng tu vi hợp nhất với năng lực vốn có của anh ta thì cho dù pháp lực của Thiên đế với đỉnh Tạo Vật có mất hiệu lực thì có dựa vào năng lực của mình anh ta cũng không có cách nào sử dụng được đỉnh Tạo Vật, nhưng nguyên thân của anh ta cũng còn tu vi mấy ngàn năm, thêm cả phần của năm người anh em, mỗi người là mấy ngàn năm nữa, tổng hòa lại mới thành một lượng tu vi khả quan.

Khi trước thấy U Quân không thích gây náo động tôi còn tưởng rằng năng lực của anh ta cũng không mạnh lắm, thế mà anh ta lại có thể như một câu nói này, không làm thì thôi, một khi đã làm thì khí thể chọc trời.

Tất cả mọi việc như đã được anh ta âm thầm sắp đặt hết nhưng lại cũng như chỉ thuận theo ý trời.

Liễu Liệt Vân nghe thấy U Quân nói những lời này thì vốn nước mắt còn đang cố kìm lại giờ đã tràn ra hốc mắt, vừa khóc vừa cầu xin / Quân, xin anh ta cứu Liễu Long Đình.

Nhìn bộ dạng này của Liễu Liệt Vân, chưa cần nói đến Liễu Long Đình, chỉ cần là vì cô ấy thì trong lòng tôi ít nhiều cũng cảm thấy đau lòng, vì thế liền nói thay Liễu Liệt Vân mấy câu với U Quân.

U Quân thấy tôi nói chuyện với mình thì có vẻ tâm trạng khá tốt, anh ta ôm lấy thắt lưng tôi, kéo tôi ngồi xuống đùi anh ta, ôm ngang lấy tôi, một luồng ánh sáng bay ra từ lòng bàn tay anh ta, luồng ánh sáng này trực tiếp bay về phía con rắn nhỏ nằm trong hộp gấm.

Tôi kinh ngạc nhìn luồng ánh sáng màu trắng nhạt bay thẳng ra từ lòng bàn tay U Quân, luồng ánh sáng này sau khi chiếu vào thân thể con rắn nhỏ liền thổi tan luồng khí đen đang bao bọc xung quanh thân rắn, mà những tia sáng như hàng trăm cây kim bạc cắm vào trong thân thể con rắn, như đường may trên vải liên tục bổ sung dần cho thân thể khuyết thiếu của Liễu Long Đình.

Đỉnh Tạo Vật này lúc trước đã từng nằm trong tay tôi, cách dùng nó tôi cũng có biết, muốn dùng được đỉnh Tạo Vật thì trước tiên cần dùng máu hoặc tinh phách của mình làm tế phẩm, đỉnh Tạo Vật là thần vật thượng cổ cùng thời với Bàn Cổ, chỉ khi nó lây dính máu huyết thì mới có thể nghe theo hiệu lệnh, mà luồng sáng trắng lúc này U Quân dùng để cứu Liễu Long Đình quả thực đúng là tản mát ra hơi thở cực kỳ mạnh mẽ của đỉnh Tạo Vật, trên thế giới này ngoại trừ đỉnh Tạo Vật thì không có thứ gì khác có thể cứu được Liễu Long Đình, nhưng khi U Quân sử dụng nó tôi lại không hề thấy anh ta dùng máu làm tế phẩm, trình tự phức tạp khi sử dụng đỉnh Tạo Vật trước kia ở trong tay anh ta đã không còn tồn tại nữa, anh ta thế mà lại có thể sử dụng nó tùy ý, đơn giản như đang sử dụng chính pháp lực anh ta tu luyện ra.

Điều này làm cho tôi trong một thời gian ngắn không thể nào tin nổi.

Mà lúc này khi U Quân nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của tôi thì cũng không giải thích gì, sau khi luồng sáng trắng đã tu bổ đầy đủ cho hồn phách của Liễu Long Đình U Quân mới thu hồi khí tức của đỉnh Tạo Vật, một tay ôm thắt lưng tôi, một tay khác cực kỳ tự nhiên đặt lên đùi tôi, sau đó nhìn con rắn nhỏ Liễu Liệt Vân ôm trong tay.

Sau khi hồn phách hoàn toàn được tu bổ đầy đủ toàn thân trắng sáng tinh khiết của con rắn nhỏ hơi động đậy, sau đó thân thể nó không ngừng dài ra, tràn ra khỏi chiếc hộp gấm, biến thành độ lớn bằng cánh tay tôi, rồi lại từ một con rắn to vừa phải dần lớn lên với tốc độ nhanh chóng, trở thành một con rắn lớn, sau đó từ từ biến thành hình người.

Đã không biết bao lần tôi được nhìn thấy cảnh Liễu Long Đình từ rắn biến thành người, nhưng lần này nhìn thấy mặt mũi anh ta dần hiện rõ mà tôi lại đang ngồi trên đùi U Quân thì không hiểu sao trong lòng tôi hơi hoảng hốt, khiến cho tôi muốn nhảy xuống khỏi người U Quân ngay lập tức, nhưng U Quân như cảm giác được tôi ngồi không yên trên đùi mình liền dùng lực đè nặng cánh tay trên đùi tôi, kéo tôi ngồi yên trở lại, rồi ngẩng mặt nhìn tôi, trên khóe miệng hiện lên nụ cười thản nhiên.

Tôi nhìn khóe miệng mang theo ý cười của U Quân thì đã biết anh ta đang ám chỉ điều gì, lúc này tôi và U Quân đã có quan hệ vợ chồng, cho dù chúng tôi thể hiện tình cảm thì cũng là chuyện hết sức bình thường, trong lòng tôi trước khi gả cho U Quân cũng đã suy nghĩ thấu triệt rồi, nếu Liễu Long Đình còn yêu tôi thì tôi sẽ khiến cho anh ta hối hận, anh ta không cưới tôi thì tôi muốn nhìn thấy dáng vẻ thất vọng tự trách của anh ta.

Nhưng bây giờ khi Liễu Long Đình đã thật sự tỉnh lại thì suy nghĩ trong lòng lại không giống như tôi tưởng tượng, tôi ngồi trên đùi U Quân lại như có cảm giác bị trói buộc, như con chim bị dây thừng trói lại đôi cánh và trái tim, chỉ sợ cả đời này tôi đã không còn cách nào rời khỏi U Quân, mà tôi, khi dùng cả phần đời còn lại của mình để trả thù Liễu Long Đình thì người thua vẫn là tôi.

Nhưng khi nhìn 9 Quận cười với mình tôi cũng đã hiểu giờ có hối hận cũng chẳng còn tác dụng gì nữa, nên liền yên phận tiếp tục ngồi trên đùi anh ta, mà U Quân cũng rất thức thời ngay lập tức đã kéo tôi ôm chặt vào trong lòng anh ta, trong nháy mắt tôi đã rơi vào một lồng ngực rắn chắc tràn đầy mùi hương thoang thoảng.

Mặc dù thực sự không muốn đối mặt với Liễu Long Đình đang sống lại nhưng lần này tôi không thể không nhìn, dù tôi đã bị đánh bại nhưng tôi vẫn muốn thể hiện bộ dạng cao thượng trước mặt anh ta.

Liễu Long Đình đã hoàn toàn biến trở về hình dạng người, bộ áo dài trắng thuần phủ khắp toàn thân, anh ta đứng dưới điện bên cạnh Liễu Liệt Vân, giương mắt nhìn bốn phía, sau đó nhìn về phía tôi và U Quân, trong nháy mắt anh ta đã ngây ngẩn cả người.

Mà khi nhìn thấy ánh mắt bỗng nhiên an tĩnh trở lại của Liễu Long Đình thì trong lòng tôi bỗng trào ra niềm đau thương giấu kín trong lòng, trong khoảnh khắc hô hấp của tôi như muốn ngừng lại.