Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

Chương 534




Tia sáng này lộ ra một khí tức mới lạ, loại khí tức này, ngửi thấy liền khiến toàn thân giống như là có vô số sinh mệnh vậy, hơn nữa tia sáng này đang dần dần trở nên lớn hơn, một con đại xà với thân thể của một người con gái, bóng dáng huyền ảo, nhẹ nhàng xuất hiện từ trần nhà trước mặt tôi.

Là Nữ Oa.

Sau khi Nữ Oa đi ra từ trần nhà trên đỉnh đầu của tôi, cô ấy liền vặn vặn vẹo vẹo mà trườn về phía giường của tôi, Nữ Oa ngay lúc này mặc dù là một Cổ Thần đã khôi phục thân phận, nhưng có lẽ là do đã dùng tinh khí làm cho nhiều người sống lại, cho nên tinh khí trên người cô ấy lúc này cũng chẳng còn bao nhiêu. Hơn nữa, lúc bò đến giường tôi, nửa thân trên của cô ấy bỗng ôm lấy tôi, áp mặt vào ngực tôi và nói: “Hi, cô nhớ anh ấy rồi.”

Tuy tôi cùng Nữ Oa đã có quen biết từ trước, nhưng mà rất lâu rồi chả gặp cô ấy. Vừa mới gặp mặt, câu đầu tiên thốt ra lại bảo tôi nhớ anh ấy rồi, tôi liền cảm thấy thật là vô lý? Nhớ anh ấy, sao có thể chứ? Tôi chỉ là đang truy điệu Liễu Long Đình, chứ không phải là nhớ anh ấy.

Phỏng chừng là do đã quen biết từ kiếp trước, tôi cùng Nữ Oa mặc dù nói với nhau không quá mười câu nhưng bây giờ nói chuyện với cô ấy cũng trở nên tự nhiên hơn nhiều, thế nên liền bảo cô ấy đừng có nói bậy, tôi không có nhớ.

“Hừ..” Nữ Oa vùi đầu và ngực tôi cười hừ một tiếng, sau đó lại nói tiếp: “Chúng ta làm chị em nhiều năm như vậy, cô đang nghĩ gì sao tôi lại không biết chứ? Nhưng mà vẫn là chúc mừng cô, cuối cùng cũng chọn đúng người rồi.”

Tôi có kí ức của kiếp trước, nhưng mà đoạn kí ức đó không được ghép lại hoàn chỉnh, vả lại có rất nhiều đoạn giống như là bị cắt xén đi vậy, những gì Nữ Oa nói khiến cho tôi có chút không hiểu rõ rốt cuộc lời cô ấy là có ý gì, vì thế liền hỏi lại cô ấy cái gì mà chọn đúng người?

Cũng không biết là lúc này do tinh khí của Nữ Oa quá ít hay là do nguyên nhân khác, mà khi trả lời tôi lại tràn đầy ủ rủ, hơn nữa còn ông nói gà bà nói vịt: “Trước kia cô rất cố chấp, lần này có hạ phàm, là họa nhưng cũng là phúc, cô đưa ra lựa chọn đúng đắn, người chị em này cũng vui mừng cho cô.”

“Lựa chọn cái gì?” Tôi lại tiếp tục hỏi Nữ Oa, nhưng cô ấy vẫn luôn ôm lấy tôi tựa như đã không còn nghe thấy được lời tôi nói, mà cô ấy vẫn luôn không ngừng nói lời của chính mình: “Tôi hiến cho nhân gian cả mạng sống của mình, tôi sắp không ổn rồi nhưng mà trong lúc đó, tôi đã hao hết tu vi của mình, muốn đem tặng cho cô hai món quà, cô vì nhân gian này, vì tôi mà cam tâm tình nguyện bỏ ra hết thảy tất cả, mà tôi cũng sẽ không khiến cô phải thất vọng.”

Tuy tôi biết rằng Nữ Oa có lẽ sẽ không nghe thấy tôi đang nói gì, nhưng tôi vẫn hỏi cô ấy một câu quà gì? Vả lại, tinh thần của Nữ Oa bây giờ bắt đầu có chút không ổn định khiến cho tôi đau lòng vô cùng, cô ấy rõ ràng có thể tiếp tục mà sống tốt, chờ đợi mấy ngàn năm nhưng chỉ vì cứu nhân gian khỏi tai họa này mà phải trả giá hết thảy, nhưng tôi lại vẫn còn sống tốt.

Nữ Oa sau khi nói xong liền bò khỏi người tôi, tia sáng kia vẫn như cũ tỏa ra trên người cô ta, những đặc trưng của người con gái phơi bày ra hết trước mặt tôi. Sau khi Nữ Oa dựng thẳng người bên giường tôi liền kéo ra một đôi ngọc bích, tia sáng màu xanh từ thân thể cô không ngừng mà phát ra, thịt trên người cũng từ từ mà tách ra khỏi cơ thể cô ấy, tập hợp lại giữa không trung, theo lời niệm chú của Nữ Oa, những phần thịt trên người cô ấy từ từ hợp thành hình dạng của một con người, trước tiên là xương cốt, sau đó là máu thịt, và cuối cùng là bộ da của Liễu Long Đình, khoảng tầm một phút, một bộ thân xác hoàn chỉnh của Liễu Long Đình liền hiện ra trước mặt tôi, hơn nữa lúc Nữ Oa thu lại pháp lực, bộ thân xác này trong nháy mắt liền ngã về phía tôi, dọa tôi phải lập tức duỗi tay ôm chầm lấy Liễu Long Đình.

“Tôi gắng gượng lắm mới có thể bảo vệ được thân xác và một sợi tàn hồn của Đông Hoàng, khiến cho anh ấy không đến nỗi bị hồn phi phách tán, anh ấy không nên chết đi, đã là chị em thì làm sao tôi để cho người trong lòng cô chết đi chứ, đây là một trong những món quà mà tôi tặng cho cô.”

Tôi nhìn Liễu Long Đình đang được ôm trong lòng, bộ dáng của anh ấy lúc này giống y như ngày mà anh ấy chết thay cho tôi, mái tóc dài lộn xộn trải trên chăn, da mặt trắng ngần, đôi mắt khép lại, thoạt nhìn cứ như là đang nằm ngủ say, tôi đưa tay thăm dò trước chóp mũi của Liễu Long Đình, vậy mà lại có một hơi thở yếu ớt!

Nhất thời, tôi không thể nào hình dung tâm trạng của mình lúc này, giống như có người tìm lại được một món đồ mà bản thân căm ghét nhất, khiến bản thân cực kì bất mãn tức giận, nhưng trong sự tức giận này, tôi lại còn cảm thấy có chút kích động, cảm động. Tại sao tôi lại kích động? Cảm động cái gì, tôi hoàn toàn không biết được, ngay cả chính bản thân lúc này không thể giải thích được tâm trạng phức tạp của mình lúc này, trong đầu toát ra ý muốn bảo Nữ Oa trực tiếp khiến Liễu Long Đình chết đi, nhưng câu nói này lại bị kẹt trong cổ họng, chính là không nỡ nói ra, sợ hãi nói ra.

“Còn một món quà nữa, chính là bản thân tôi. Long Đằng dễ thương cùng tinh phách của tôi vẫn còn hoàn chỉnh, tôi đem tư tưởng và linh hồn của mình trả lại cho Long Đằng, ngày mai cô hãy đem hồn phách của tôi đến núi Trường Bạch, để nó tiến vào trong thân thể của Long Đằng, cứ như thế, hai bên đều viên mãn rồi.”

Nữ Oa nói xong, một tia sáng trắng bắt đầu toát ra từ phần đuôi, tia sáng này bay trong không trung tựa như khí, lại tựa như sương. Mà lúc đuôi của Nữ Oa dần dần biến mất, thân thể cũng bắt đầu trở nên nhẹ nhàng hơn, cúi đầu nhìn tôi, bởi vì luồng khí trắng toát ra từ thân thể đã khiến cho đầu tóc rối bù của cô ấy đều được gỡ ra, cứ như một cánh bướm cực lớn được mở ra, vô cùng xinh đẹp.

“Hi, tôi phải đi rồi, sau này không thể ở cùng cô được nữa, cô phải cố gắng bước tiếp, sau khi tôi đi, nhân gian này tôi giao cho cô, cô nhất định phải thay tôi bảo hộ tất cả con dân của tôi, cũng là con dân của cô, tôi phải cùng với cô của kiếp trước biến mất trên thế giới này rồi.”

Nữ Oa vừa nói, vừa nở nụ cười nhàn nhạt bên khóe môi, bộ dạng này của cô ta giống y như lúc Nữ Bạt chết vậy, bộ dạng thản nhiên, không sợ chết, cứ xem sự sống chết của bản thân bình thường như mọi vật của thế gian.

Tôi thấy thân thể Nữ Oa dần dần biến mất trước mặt mình, tuy trong lòng có chút khó chịu nhưng không đến mức muốn khóc, kí ức của tôi về cô ta không có bao nhiêu cả, cũng không biết chúng tôi trước đó tình cảm sâu đậm thế nào, chỉ là cô ta giúp tôi giữ lại một mạng của Liễu Long Đình, còn trả Long Đằng lại cho tôi.

Khi thân thể của Nữ Oa hoàn toàn biến thành một màn sương mờ, tôi duỗi tay bắt lấy màn sương vào trong tay mình, bóng hình này chính là vong hồn của Long Đằng, Nữ Oa buông bỏ thân phận của kiếp trước, kiếp trước đã chết rồi, còn cô ta lại cam tâm tình nguyện mà đưa hồn phách của mình cho Long Đằng, chỉ cần ngày mai tôi đem hồn phách này rót vào trong thân thể Long Đằng, Long Đằng liền có thể sống lại rồi.

Tất cả mọi việc trong hôm nay, quả thực là một việc vui ngoài ý muốn, thế giới này rất công bằng, chỉ cần trong lòng có thiện niệm, ông trời sẽ không khiến cho bạn luôn đau khổ, những tội lỗi mà bản thân phải chịu, đến cuối cùng cũng sẽ dùng một cách khác để bồi thường cho bạn.

Tôi đem hồn phách của Long Đằng nhập vào bản thân trước, sau đó mới xem Liễu Long Đình đang được tôi ôm, tình huống của anh ấy không dễ như của Long Đằng, anh ấy bây giờ chỉ còn một sợi tinh hồn không được trọn vẹn đang chống đỡ cho tính mạng của mình, pháp lực và tinh hồn của anh ấy toàn bộ đều bị thân thể của Nữ Oa cắn nuốt rồi, thân xác này mất đi thì có thể tạo lại cái mới, nhưng hồn phách không hoàn chỉnh mà muốn bù thêm thì không có dễ dàng như thế. Cho dù Nữ Oa có đưa Liễu Long Đình cho tôi thì sau này cũng rất có khả năng rằng Liễu Long Đình sẽ vẫn mãi ngủ say như vậy.

Liễu Long Đình bây giờ đang yên tĩnh mà nằm trong vòng tay tôi, không nói một câu nào. Lúc anh ấy không nói chuyện, im lặng như một đứa trẻ vừa chào đời, trong sáng thuần khiết, gương mặt tinh xảo, làn da trắng ngần, ngay cả thần thánh nhìn vào cũng không thể xâm phạm.

Tôi đang nghĩ, nếu như từ đầu tôi không phản bội Liễu Long Đình, vẫn còn ở bên cạnh anh ấy thì thiên hạ này có phải đã trở thành thiên hạ của Yêu tộc rồi không. Mà tôi và Liễu Long Đình cũng có lẽ sẽ không phải gập ghềnh như vậy, chỉ là bây giờ nhớ lại chuyện hồi xưa, thì lại không có thuốc hối hận, nếu như tôi thật sự không phản bội thì anh ấy cũng sẽ không vì kế hoạch của tôi mà yêu tôi. Nếu như vậy, tôi vẫn thà lựa chọn phản bội anh ấy.