Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

Chương 506




Hiện tại tôi và Long Đình đã không còn giống khi mới quen lúc trước nữa, khi đó hai bên đều thẹn thùng ngại ngùng, cởi quần áo cũng sẽ tránh nhau một chút, bây giờ thì tôi trắng trợn thay quần áo trước mặt anh ta, sau đó ngồi trên ghế salông nhìn chằm chằm vào Liễu Long Đình.

Dù sao tôi có thể sống qua mấy tháng vừa rồi thì cũng đã có thể xác định được là anh ta thật sự không chuẩn bị ra tay với tôi, vậy nên khi đối mặt với anh ta thì tôi cũng không có cảm giác sợ sệt cùng lo lắng lờ mờ nữa.

Liễu Long Đình thấy tôi tỉnh lại nhưng cũng không để ý tới anh ta thì đi tới bên cạnh tôi, dùng điều khiển từ xa bật TV lên xem rồi nói với tôi: “Lãng phí thời gian là thế nào? Chẳng lẽ tôi muốn sống với cô mấy ngày bình yên một chút mà cũng không được hả? Cô phải nhớ cho rõ, trái tim của cô vẫn còn đang ở trong tay tôi đấy, nếu cô không muốn chết thì cho dù tôi muốn cô sống ở đây cả đời, cô cũng phải sống ở đây cả đời.

Nghe Liễu Long Đình nói những câu này mà tôi quả thực không còn gì để nói nữa, trong lòng tôi nghĩ thầm Liễu Long Đình vẫn đúng là cái tên đần độn đến mức làm cho người ta không thể nào nhìn thấu được, chẳng lẽ anh ta nhốt tôi lại chỉ vì muốn sống với tôi một cuộc sống tẻ nhạt như vậy hay sao?

“Vậy anh không hận tôi nữa hay sao? Không phải là anh muốn giết tôi à? Sao anh lại nghĩ đến chuyện sống hạnh phúc với tôi thế?” Tôi cười hỏi Liễu Long Đình, trái tim tôi vẫn ở trong tay anh ta, anh ta còn đặt một lời nguyền vào tim tôi nữa.

Hiện tại pháp lực của tôi không còn nữa, anh ta hoàn toàn có thể dùng bùa chú khống chế tôi, so với việc bị anh ta dùng bùa chú khống chế thì tôi thà ngoan ngoãn nghe lời một chút để lấy được trái tim của mình về cho sớm còn hơn.

“Đúng vậy, đúng là tôi muốn giết cô, thế nhưng cô làm hại tôi thảm như vậy, nếu tôi giết cô ngay lập tức thì chẳng có gì vui vẻ cả, vậy nên tôi phải hành hạ cô, bắt cô ở cùng với tôi, hẹn hò với tôi khiến cô buồn nôn đến chết mới thôi.”

Khi Liễu Long Đình nói như vậy thì trong mắt, bên miệng đều là cười, anh ta cầm khăn mặt lau tóc xuống, đưa cho tôi rồi nói: “Nào, lau khô tóc cho tôi đi.”

“Không có máy sấy tóc à?” Tôi hỏi anh ta.

“Không, tôi muốn cô tự tay lau, nếu không thì tôi nuôi không có như vậy làm gì?”

Cho dù lúc này trong lòng tôi có mười nghìn câu chửi thề đang tuôn ra như thác thì vẫn phải nhịn xuống, đưa tay ra cầm cái khăn Liễu Long Đình đưa cho tôi rồi đứng dậy, vòng ra sau lưng anh ta để lau nước trên tóc cho anh ta.

Liễu Long Đình dựa vào trên sô pha xem ti vi, lúc tôi lau tóc cho anh ta thì rất nhàm chán nên cũng nhìn chằm chằm vào TV, dù sao TV cũng thú vị hơn đầu của Liễu Long Đình nhiều.

Lúc này Liễu Long Đình giống như là một đứa bé vậy, cũng không có tâm trạng xem tin vi, vừa trái đổi một kênh, phải đổi một kênh, vừa hỏi tôi: “Sao cô không hỏi tôi xem con thú cưng Phượng Tổ Thiên và tên ẻo lả Lạc Thần kia có tới tìm cô hay không?”

Trong lời nói của Liễu Long Đình tràn đầy sự không để ý, giống như anh ta đang kể một câu chuyện tiếu lâm vậy, tôi cũng thuận miệng trả lời anh ta là họ có đi tìm thì thế nào, bây giờ tôi vẫn còn ở cùng với anh ta thì rõ ràng là họ có tìm được tôi thì cũng chẳng làm được gì cả.

Ngay sau khi tôi nói xong thì Liễu Long Đình chuyển sang kênh thời sự, phóng viên tin tức trên TV đang ở trong bệnh viện của một thành phố nào đó và thông báo là trong hai tháng vừa qua, bệnh viện này đã có hơn một trăm ca bệnh tử vong. Trong thời gian đầu, những người bệnh này tinh thần không ổn định, sau khi đưa đến bệnh viện không đến hai ngày thì trên người họ bắt đầu xuất hiện các vết hoen tử thi.

Ngày nào cũng đều có người bệnh lục tục tử vong, không chỉ là bệnh viện này mà trong các bệnh viện khác thì số lượng người bệnh tử vong đều đã tăng vọt, theo thống kê thì chỉ trong vỏn vẹn một tháng mà số người chết đã lên đến hơn một nghìn người.

Hiện tại đã có người này người kia bắt đầu nghiên cứu nguyên nhân gây ra căn bệnh này và kêu gọi mọi người không cần sợ hãi.

Khi người phóng viên này đang nói chuyện thì ở phía sau cô ta đều là các bác sĩ đeo khẩu trang kín mít, mặc áo blouse trắng vội vã đi qua!

Khi tôi xem được tin tức này thì quả thực là sợ ngây người! Sao lại có người chết cơ chứ? Sức mạnh của đỉnh Tạo Vật vẫn còn, mặc dù việc giết chóc vẫn kéo dài nhưng dựa vào sức mạnh của đỉnh Tạo Vật thì những người bị chết kia sẽ xuất hiện dưới hình thức con rối hoặc là yêu quái.

Đến tột cùng là nguyên nhân gì khiến nhiều người tử vong như vậy? Ngoại trừ đỉnh Tạo Vật có sức mạnh lớn như vậy ra thì những thứ khác khó có thể đạt được sức mạnh đó!

Trong lòng tôi tràn đầy nghi ngờ, nếu trên đường về Phượng Tổ Thiên không gặp phải chuyện gì thì hiện tại đỉnh Tạo Vật hẳn đã ở trên người Thiên Đế rồi mới đúng. Lúc trước sức mạnh của Thiên Đế đã bị hút đi hơn một nửa nên trong thời gian ngắn như vậy thì Thiên Đế không thể nào khôi phục pháp lực đến mức mạnh như vậy để khống chế đỉnh Tạo Vật và sẽ không thể đảo ngược pháp lực mà Liễu Long Đình dùng ở trên đỉnh Tạo Vật lúc trước được, người trên thế giới này đã có đại bộ phận biến thành yêu quái, không thể dễ dàng chết cả đám như vậy được vì họ đã chết từ sớm rồi, thế nhưng những thi thể này, cách chết kỳ quái này lại giống như đỉnh Tạo Vật mất đi tác dụng vậy.

Tôi nghĩ một hồi lâu, càng nghĩ càng xoắn xuýt, càng nghĩ thì trong lòng lại càng không biết vấn đề nằm ở chỗ nào.

Liễu Long Đình xem bản tin này rồi hỏi tôi một câu: “Có phải cô cảm thấy rất kỳ quái không?”

Tôi gật đầu, “Ừ” một tiếng rồi thuận miệng hỏi Liễu Long Đình xem chuyện gì đang xảy ra?

“Tôi không biết cô có biết chuyện này hay không, nếu như đỉnh Tạo Vật bỗng nhiên mất đi sức mạnh lúc trước của tôi, Quy Khư mà tôi xây dựng biến mất thì những người bị tà yêu giết chết ăn thịt ở thế giới này sẽ chân chính chết đi, cô xem, bây giờ họ đang bắt đầu dần dần chết đi đây.”

Dần dần chết đi ư? Chẳng lẽ có người đang ở trên đỉnh Tạo Vật và tiếp xúc với Quy Khư trên mặt đất mà Liễu Long Đình tạo ra ư?

Ai có pháp lực lớn như vậy?

Lúc trước tôi vẫn lo lắng là cho dù tôi có lấy được đính Tạo Vật thì cũng phải nghĩ ra một cách cải tử hồi sinh, tôi dự tính khi làm Quy Khư trên mặt đất biến mất thì sẽ sử dụng thuật cải tử hồi sinh để cứu sống những người đã chết này.

Nhưng những người này không phải do tôi sáng tạo ra, tôi không có năng lực cứu họ, hơn nữa tôi vẫn luôn bị Liễu Long Đình ngăn cản nên cũng không có cách đi nghiên cứu hoặc đi tìm cách có thể khiến tất cả mọi người trên thế giới cải tử hồi sinh.

Hiện tại thì vấn đề tôi lo lắng nhất lúc trước đã trở thành sự thật, nếu như muốn Quy Khư trên mặt đất đã biến mất lại khôi phục như bình thường thì với phương pháp như bây giờ, toàn bộ thế giới có thể sẽ chết đến một nửa dân số, đến lúc đó thì đúng là xác người chất cao như núi rồi!

“Có người đang sử dụng đỉnh Tạo Vật phá hủy sức mạnh của Quy Khư ư?” Tôi buông tay đang lau tóc cho Liễu Long Đình xuống, thật lòng hỏi anh ta.

“Đúng vậy.”

“Vậy người đó là ai?” Hiện tại người duy nhất có thể sử dụng đỉnh Tạo Vật cũng chỉ có Liễu Long Đình, trừ anh ta ra thì tôi không nghĩ ra được người nào khác cả.

Khi tôi hỏi Liễu Long Đình như vậy thì bỗng nhiên Liễu Long Đình nở nụ cười, anh ta ngẩng mặt nhìn tôi rồi nói: “Cô đoán xem đó là ai?”

Thấy Liễu Long Đình trêu chọc tôi như vậy thì tôi lập tức thấy khó chịu, tôi nghi ngờ là anh ta nên nói: “Chẳng lẽ là anh nói không giữ lời, lại cướp đỉnh Tạo Vật trở về hả?”

Liễu Long Đình nghe tôi nói như vậy thì bỗng nhiên bắt đầu cười lớn “ha ha ha”, anh ta nói với tôi: “Phụ nữ các cô đúng là có thai rồi thì đầu óc bắt đầu trở nên ngớ ngẩn nhỉ? Đây là Quy Khư do tôi tạo ra, tôi ước gì trên mặt này đều là con dân của tôi kìa. Tại sao tôi phải phá hoại địa bàn của chính mình cơ chứ? Là Thiên Đế, Thiên Đế không thể hủy diệt Quy Khư trên mặt đất chỉ trong nháy mắt được nên dùng pháp lực khống chế đỉnh Tạo Vật từng chút một, sau đó từ từ khôi phục lại thế giới trước kia. Vậy nên bây giờ mọi người mới có thể dần dần chết đi, nếu như Thiên Đế thật sự có tài năng lớn như vậy thì chỉ trong một đêm, người trên mặt đất đã chết một nửa rồi!”

Trong giọng nói của Liễu Long Đình không có một chút hổ thẹn nào cả, tôi nghe anh ta nói như vậy thì sau khi thấy kinh ngạc lại nghĩ tới câu đầu tiên mà anh ta nói.

Anh ta nói phụ nữ mang thai sẽ trở nên ngốc nghếch ư? Anh ta có ý gì? Anh ta đang nói tôi ư?

Tôi nhìn xuống bụng mình theo phản xạ, rất bình thường, thế nhưng tôi lại thấy không yên tâm với những gì mà Liễu Long Đình nói nên đưa tay lên lau nước trên tóc cho anh ta rồi hỏi: “Vừa nãy anh nói như vậy là có ý gì, câu đầu tiên ấy, cái gì là phụ nữ mang thai thì đầu óc sẽ trở nên ngớ ngẩn”?”

Liễu Long Đình nghe tôi nói như vậy thì xoay người lại phía tôi, kéo tôi đứng phía trước anh ta, đến vẻ mặt đều trở nên dịu dàng hơn rất nhiều. Liễu Long Đình ôm eo tôi rồi ấn tôi ngồi lên đùi của anh ta, anh ta cúi đầu nhìn bụng tôi, sau đó ngẩng đầu lên cười nói với tôi: “Tôi không nói cô thì còn có thể nói ai nữa? Khi cô ngủ thì tôi muốn tạo cho cô một niềm vui bất ngờ, trong bụng cô đã có con của chúng ta rồi đấy, có vui hay không?”

Khi Liễu Long Đình nói với tôi những lời này thì đầu óc đột nhiên trở nên trống rỗng, giống như có một tia sét đánh thẳng vào trên đỉnh đầu của tôi vậy!

Nguồn Novel Tok