Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

Chương 446




Đển Thần Núi tôi còn đánh không lại thì nói gì tới việc quay lại vị trí cũ chứ. Thậm chí Thần Nhãn của tôi đã bị mù bởi lời nguyền của Thần Núi, giờ chỉ còn xác thịt người phàm, quay lại cũng đâu được? Đừng nói tới có năng lực khống chế sinh tử thiên hạ.

“Giờ cô chẳng phải Thiên Đế sao? Cô cần tôi quay lại làm cái gì?” Tôi hỏi Nữ Hi, hôm nay cô dùng thân phận Cửu Trùng Thiên Đế đứng trước mặt tôi, hiện giờ tôi chính là Bạch Tô, việc trở lại vị trí cũ đã không còn quan trọng với tôi nữa.

Khi tôi nói chuyện này với Nữ Hi, Nữ Hi quay đầu liếc mắt nhìn tôi, vẻ mặt nghiêm khắc, giọng điệu trình trọng hơn: “Tôi bây giờ chỉ là một cái xác, một cái xác có trí nhớ, cô là người có hồn phách của chúng tôi, người có thể cứu được tam giới này khi trở lại vị trí đó cũng chỉ có cô.”

“Nhưng hiện giờ thiên hạ thái bình rồi, chỉ cần cô không giao đỉnh Tạo Vật ra, thì ai có thể làm mưa làm bão được chứ?!”

Tôi vừa nói dứt câu mới chợt nhớ tới cha mẹ mình vẫn ở chỗ Thần Núi, nếu Nữ Hi không giao đỉnh Tạo Vật ra, thì mấy ngày nữa có khả năng là ngày giỗ của ba mẹ tôi, cho dù hiện tại Thần Núi không có khả năng sử dụng năng lực của đỉnh Tạo Vật nhưng cũng không có nghĩa sau này anh ta không thể, một khi anh ta có thể sử dụng được đỉnh Tạo Vật thì hậu quả đơn giản không thể tưởng tượng nổi.

Tôi lặng người đi, nếu không phải tôi, thì có lẽ Nữ Hi cũng không cần giao đỉnh Tạo Vật ra, nhưng khi cô ấy đến bên tôi, nhìn thấy tâm trạng tồi chúng lại như đã biết tôi đang nghĩ tới việc gì, thì an ủi tôi: “Cô đừng trách bản thân mình, việc giao hay không giao ra đỉnh Tạo Vật không liên quan tới cha mẹ cô.”

“Vậy chuyện gì mới liên quan?” Tôi vội vàng hỏi một câu, nếu như không phải liên quan tới mạng sống của bố mẹ tôi, thì Nữ Hi giao kèo với Thần Núi vì lý do gì?

Nữ Hi không trả lời câu hỏi của tôi, cứ thế đi thẳng về phía trước.

Đi theo Nữ Hi về nhà, cô cũng không sử dụng pháp lực, cô từng bước từng bước về phía trước, tôi cũng đi theo sau cô từng bước, không biết đã bao lâu rồi tôi không đi bộ như vậy, hiện giờ mới đi được một lúc, cơ thể tôi đã mệt tới không chịu được, cũng may trong người tôi vẫn còn ít tiền, tôi nói với Nữ Hi chúng ta nên gọi xe đi về, chứ đi bộ thì phải mất một ngày mới tới nơi.

Nữ Hi không muốn sử dụng quá nhiều pháp lực ở thế giới này, hoặc cô muốn giống như kiểm trước, cô muốn trải nghiệm cuộc sống của một con người, trải nghiệm sinh hoạt bình thường. Khi tôi đề cập tới chuyện gọi xe, cô ấy cũng đồng ý. Chỉ có điều cô hiện giờ giống như tôi như đúc nhưng lại mặc một chiếc áo bào màu bạc, tôi hỏi cô có thể đổi quần áo được hay không, dù tôi và cô ấy đã rất dễ gây chú ý, chứ đừng nói cô mặc một bộ quần áo quý giá như vậy.

Nữ Hi nghe tôi nói thế thì nhìn lại quần áo của bản thân, lại đánh giá quần áo của tôi, sau một phút thì biến quần áo y hệt như tôi đang mặc.

Tôi nhìn Nữ Hi không nói lên lời, cô ấy mặc quần áo giống tôi y đúc, tôi đương nhiên không vui rồi… vì thế tôi lại bảo cô biến cái khác.

Sau khi Nữ Hi sống lại, có rất ít đi ra ngoài, cũng không biết phong cách ăn mặc hiện giờ ra sau, vì vậy lại thay đổi, không phải biến thành nhân viên khách sạn thì cũng biến thành bộ đồ cao bồi hở hang, tôi nhìn cô đổi tới đổi lui cũng không đổi được bộ nào trông ổn, vì thế tôi nói với Nữ Hi nên thôi, cứ đổi thành bộ tôi đang mặc, tối thiểu so với những bộ vừa nãy thì bình thường hơn một chút.

Nữ Hi như một đứa trẻ, nhìn tôi một lúc dường như đang tự hỏi điều gì đó, sau đó lại biến hóa một lần nữa, biến thành một bộ đồ sườn xám tơ tằm gợi cảm, sau đó hỏi tôi: “Như vậy được không? Tôi thấy những người con gái khác ở khách sạn cũng mặc như vậy.”

Đối với Nữ Hi, thì bộ sườn xám này hơi gợi cảm, bởi vì bộ này xẻ tà kéo dài đến hông, thế nhưng Nữ Hi mặc nó vào lại hết sức tươi đẹp, khiến tôi nhìn cô tới sáng cả mắt, không nỡ bảo cô mặc bộ khác, vì vậy tranh thủ gật đầu với Nữ Hi bảo có thể.

Nữ Hi biến cách ăn mặc của bản thân hoàn toàn như người hiện đại, tóc dài như nước, chân đi một đôi giày cao gót thoải mái, cô đứng bên cạnh tôi khiến tôi trở gần như biến thành phông nền, tôi và cô ấy rõ ràng là một người, nhưng khí chất của tôi không bằng cô, lúc chúng tôi vừa mới bước lên xe, thì ánh mắt của mọi người đổ dồn tới, tôi ngồi bên cạnh cô nhưng hoàn toàn bị khí chất của cô che lấp, nên không có ánh mắt nào hướng nhìn tôi.

Đối với tình hữu nghị giữa phụ nữ với nhau, thì kiêng kị nhất là chuyện này, vẻ đẹp của Nữ Hi khiến sự tự tin của tôi bị chèn ép xuống, khiến tôi hận tới mức không thể tìm ngay chuyên gia trang điểm và đi dạo mua sắm lập tức, mua tất cả những bộ đồ đẹp nhất trong cửa hàng.

Sau khi về đến nhà, Nữ Hi tới thắp hương cho bà nội tôi, cô rất nghiêm túc, không khác gì lúc tôi thắp hương cho bà, lúc thắp hương xong còn quỳ gối trước bàn thờ, im lặng một lúc lâu như đang suy nghĩ về điều gì đó.

Tôi ngồi ăn cơm tối, không dám đi quấy rầy cô, Nữ Hi lúc này chỉ là một cô gái, nhưng lúc cùng một chỗ với cô, cô ấy cho tôi cảm giác có như Liễu Long Đình đang ở bên cạnh tôi, để tôi chăm sóc cho cô ấy, cho dù sau này vẫn luôn cùng một chỗ với cô ấy, tôi cũng nguyện ý, bởi vì chúng tôi cùng một cơ thể, cái thế giới này sở dĩ có nam nữ cùng một chỗ chẳng qua vì nối tiếp đời sau, nếu như không cần sinh sôi nảy nở, mỗi một người có một phân thân của mình, thì chỉ sợ thế giới này sẽ không tồn tại tình yêu.

Chúng tôi hẹn với Thần Núi ba ngày sau, đến lúc đó gọi hắn tới gặp mặt, mấy ngày nay Nữ Hi vẫn dành một phần lớn cùng một chỗ với tôi, tôi mang cô đi dạo phố, mua quần áo cùng đồ trang điểm, sau đó đi ăn tất cả các món ngon của nhân gian, dù sao con gái đi chơi với nhau cũng chỉ đơn giản mua và ăn.

Nữ Hi hiểu kì với mọi thứ trên đời, đi mệt thì tôi cùng cô tới một quán cà phê xa hoa, chọn một vị trí gần cửa sổ, mời cô ăn đồ ăn.

Nữ Hi nhìn thế giới phồn hoa ngoài cửa sổ, một bên cảm thán Nữ Oa sáng tạo thể giới này thật thú vị, nếu có thể có đồng ý sống ở nơi này vĩnh viễn.

Lúc trước Nữ Hi vì đối phó với Liễu Long Đình mới hi sinh bản thân và đắp nặn lên tôi.

Tuy chúng tôi là một người những tư tưởng chúng tôi không giống nhau, giống như khi còn bé, chúng ta rất mong muốn một thứ đồ chơi, mà bỗng nhiên chúng ta xuyên không trở về, nhìn thấy hồi bé chúng ta mong đợi món đồ chơi đó đến tội nghiệp như thế nào, thì dù chúng ta có tiền, có thể mua được một trăm món đồ nhưng khi còn bé không biết tương lai của bản thân, vẫn mong đợi món đồ kia là của mình.

“Chẳng phải cô sống lại rồi sao? Nơi này chỉ là một thành phố nhỏ, nếu đi thành phố lớn khác, hay nước ngoài cô sẽ thấy cuộc sống phồn hoa hơn, nếu cô đồng ý, sau này tôi có thể đi cùng với cô, tôi cũng chưa được đi nước ngoài bao giờ.”

Lúc tôi nói tới câu này, sắc mặt Nữ Hi nặng nề hắn, cô nói với tôi một câu: “Tôi không có thời gian.”

Tôi cau mày nhìn qua Nữ Hi, dùng ánh mắt hỏi cô vì sao?

Nữ Hi từ ghế đứng lên, đi tới bên cạnh cửa sổ, ánh nắng chiếu lên khuôn mặt cô, khiến làn da cô trắng nõn như da em bé.

Chẳng qua Nữ Hi không hề trả lời câu hỏi của tôi, mà nói với tôi: “Bạch Tô, mặc kệ chuyện gì xảy ra, cô nhất định phải sống thật tốt, Nữ Oa nói đúng, chúng ta phải bảo vệ thế gian này, không thể để nơi này biết thành địa ngục trần gian, biến thành chiến trường chết chóc, cô là tương lai của tôi, điều tôi không làm được thì cô phải thay tôi hoàn thành, đây là sứ mệnh chung của hai ta, thiên hạ đổi chủ là chuyện bình thường, nhưng cô phải giành được quyền lợi nên thuộc về mình, muốn thiên hạ thái bình, thì chỉ có cô mới có thể trấn áp lực lượng đó, cho nên cô phải cố gắng mạnh lên, thay tôi sống sót, vì ba giới, vì nhân gian này mà sống cho tốt!”

Nữ Hi không bao giờ nói lý do, thậm chí còn nói với tôi những lời này, chẳng phải giờ tôi đang sống khỏe re sao, sao cô ấy nhấn manh nhiều lần như thế làm gì?