Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

Chương 423




Khi tôi tỉnh dậy, cảm giác người mình ướt sũng. Thần Núi đã đứng trước mặt tôi từ bao giờ. Lúc này trên tay anh ta đang cầm một chiếc chậu gỗ, nước vẫn còn chảy ra từ tóc tôi. Chẳng lẽ vừa rồi Thần Núi đã giội nước lên đầu tôi để đánh thức tôi? Tôi nhìn xung quanh một hồi mới biết mình đang ở trong một ngôi nhà cũ nát. Tôi không biết nơi này, chỉ biết là bản thân đã bị Thần Núi ám toán ở quy khư.

Tôi tức giận bật dậy, định vươn tay đánh Thần Núi thì đã cảm thấy có một lực ép mình lại, bấy giờ tôi mới nhận ra tay chân của mình đều bị trói vào một chiếc ghế.

Tôi đã cố vùng vẫy vài lần nhưng vẫn không thể thoát ra được, tôi muốn sử dụng ma lực của mình để thoát ra. Tuy nhiên lúc này trong người tôi lại không có ma lực. Dường như tôi đã trở thành người bình thường, nếu thật sự là như vậy thì e rằng tôi không thể tự mình luyện tập được nữa.

Vốn dĩ tôi có thể sử dụng thần lực đều là vì trong quá khứ, tôi đã hít phải khí của lũ quái vật, và sức mạnh ấy cũng một phần là do Liễu Long Đình cho tôi.

Khi nãy đang đánh nhau với Thần Núi, tôi thật sự muốn anh ta chết quách đi cho rồi.

Tôi không thể ngờ được là anh ta đã giăng sẵn bẫy từ trước, chỉ chờ cho đến khi tôi đã cạn kiệt năng lượng thì anh ta mới tung ra đòn chí mạng khiến tôi không kịp trở tay, nghĩ lại thì lúc đó tôi chẳng khác nào cá lọt lưới cả.ha n g tr uy en. c om

“Anh trói tôi làm gì? Có giỏi thì thả tôi ra đi tên khốn, cần gì phải dùng thủ đoạn này!” Tôi khinh bỉ nhìn Thần Núi.

Thần Núi nghe thấy tôi đang gọi anh ta, đôi môi mỏng mỉm cười, anh ta trực tiếp ném chậu nước trong tay xuống bên cạnh tôi, nói với tôi: “Tôi sẽ không thả cô ra đâu. Cô có biết vì sao đội của cô lại tan rã không?”

Thần Núi hỏi ngược lại tôi.

Nhìn vẻ mặt đáng sợ của Thần Núi lúc này, tôi đột nhiên suy nghĩ không biết bọn họ đang lạc ở đâu, không biết Liễu Long Đình có đánh chết Nữ Hi hay không nữa. Bây giờ tôi đã bị Thần Núi đưa đến đây làm con tin, nếu anh ta lấy tôi để uy hiếp Liễu Long Đình thì anh ấy sẽ phải làm sao? Tôi tự trách mình, nếu không phải vì tôi háo thắng muốn giết chết Thần Núi thì tôi cũng không lâm vào tình cảnh này.

“Vậy anh bắt tôi là có mục đích gì? Lấy tôi để uy hiếp Liễu Long Đình?” Ta hỏi Thần Núi.

Thần Núi nghe tôi nói, anh ta chắp tay sau lưng bước đến trước mặt tôi, mặt trời bên ngoài chiếu vào người qua cửa sổ, bóng dáng anh ta đổ trên người tôi.

“Tôi không cần phải phí sức giải quyết Liễu Long Đình. Nữ Hi và mấy lão già trên thiên giới chắc chắn sẽ tra tấn anh ta đến chết. Tôi làm vậy là do chúng tôi xảy ra mâu thuẫn cá nhân, đầu tiên Liễu Long Đình đã phải chịu quả báo, sau đó là cô.”

Nghe xong lời nói không biết xấu hổ của Thần Núi, tôi cảm thấy hận anh ta vô cùng, trước đây tôi đã từng cảm thấy có lỗi với anh ta, bởi vì chính là tôi đã giết anh ta, nhưng từ đầu đến cuối không chỉ anh ta đau mà tôi cũng đau không kém. Kiếp trước anh ta đã phản bội tôi, hồi đó anh ta là hạ nhân của tôi, tôi đối xử rất tốt với anh ta, thậm chí còn phong cho anh ta làm Thần Núi ngàn năm.

Vậy mà anh ta chẳng những không cảm ơn tôi mà còn lấy oán báo ơn, anh ta dùng mọi thủ đoạn để có thể khống chế tôi, muốn trả thù tôi bằng mọi giá.

Loại người này không đáng gọi là người, mà là súc sinh, thậm chí còn không bằng súc sinh, anh ta đã thành công hại tôi và Liễu Long Đình rồi, vậy mà vẫn còn chưa vừa lòng!

“Vậy anh muốn trả thù tôi như thế nào? Anh định giết tôi sao?”

Vốn dĩ bây giờ câu hỏi của tôi không quan trọng, chết trong tay Thần Núi không khác gì chết trong tay người khác trong tương lai là bao.

“Không.”Thần Núi trả lời đơn giản: “Cái chết chỉ đau đớn trong chốc lát, tôi muốn cô sống và tra tấn cô mãi mãi, như vậy sẽ thú vị hơn chết nhiều.”

Thần Núi nói xong liền cúi người đến gần tôi, mắt luôn dán vào mặt tôi, vừa nói vừa gần như áp sát khuôn mặt tuấn tú vào mặt tôi, như thể muốn dụ dỗ tôi vậy.

Bây giờ nhìn đến vẻ mặt Thần Núi, tôi đã chẳng còn chút hứng thú nào, Thần Núi nhếch miệng cười, anh ta đi đến cúi thấp người xuống muốn hôn tôi, tôi lập tức quay mặt sang chỗ khác, lắc mạnh chiếc ghế đang ngồi, thái độ khó chịu rõ ràng!

Sau khi nói lời này, Thần Núi cười như không cười, dường như thấy tôi không chịu phối hợp với anh ta nên anh ta cũng không nhiều lời mà trực tiếp thay đổi sắc mặt, hung hãn bóp lấy cằm tôi nói: “Cô không có quyền từ chối tôi, hãy nhớ lấy điều này!”

Tiếp đó, toàn bộ khuôn mặt anh ta áp sát vào mặt tôi.

Lúc trước khi Liễu Long Đình yêu cầu tôi cùng với Thần Núi, tôi không nhận ra lúc đó anh ấy khó chịu như thế nào mà chỉ cảm thấy khó xử khi ở bên cạnh Thần Núi. Nhưng bây giờ anh ta chẳng khác nào một tên quái vật cả, anh ta cứ như vậy hôn lên mặt tôi. Trong khoảnh khắc đó tôi cảm giác vô cùng buồn nôn, mạnh mẽ quay đầu tránh đi nụ hôn của anh ta.

Thần Núi không phải là đấng toàn năng, nếu tôi cứ tiếp tục đánh anh ta thế này thì chắc chắn anh ta sẽ không còn chút sức lực nào để áp chế tôi nữa. Thấy tôi không thành thật, anh ta chỉ biết túm cổ, tát mạnh vào mặt tôi. Mặt tôi đau rát, nhưng Thần Núi có vẻ không quan tâm lắm mà trực tiếp túm tóc tôi, tiếp tục hôn tôi và đưa lưỡi vào. Mỗi lưỡi và chạm mãnh liệt, anh ta cắn mạnh vào môi tôi.

Toàn thân tôi rùng mình vì đau đớn, bây giờ miệng tôi tràn ngập mùi máu, Thần Núi dường như đã cảm nhận được vị máu tanh trên môi tôi nên anh ta mới buông lỏng tay ra, nhấc tay lên lau đi vệt máu trên miệng tôi.

“Anh đúng là một tên khốn nạn, nếu biết trước anh sẽ làm vậy với tôi thì đáng lẽ ra tôi phải giết anh từ hai ngàn năm trước rồi.”

Tôi mắng Thần Núi, Thần Núi liếc nhìn vết máu trên ngón tay, anh ta thu tay lại, giễu cợt nói: “Đáng tiếc là cô đã không giết tôi tôi, thậm chí cô còn cho tôi một vị trí trong đền cơ mà. Bây giờ chắc cô hối hận lắm, nhưng trên đời làm gì có thuốc hối hận. E rằng trước đây cô chưa bao giờ nghĩ tới việc sau này tôi cũng sẽ chơi đùa cô trong lòng bàn tay y như việc cô từng làm với tôi vậy.”

Nhìn thấy kẻ không có bao nhiêu năng lực, lại còn hung hãn như vậy, mặt tôi lạnh đi vài phần: “Cứ tiếp tục giam giữ tôi đi, dù gì Liễu Long Đình nhất định sẽ tới giết anh. Tôi không thể giết anh nhưng người khác chắn chắn sẽ làm được. Tôi thật sự mong đợi dáng vẻ thảm hại của một tên quái vật như anh.”

Mặc kệ tôi mắng Thần Núi như thế nào, anh ta tựa hồ cũng không có biểu cảm gì, thấy tôi nhắc đến Liễu Long Đình, như là nghĩ tới cái gì, anh ta hỏi tôi: “Liễu Long Đình sao? Cô nghĩ trong lòng hắn ta có quan trọng đến mức đó à?”

“Liên quan gì tới anh, bộ anh đi guốc trong bụng anh ấy à?”

Giờ Thần Núi tôi cũng không thèm trả lời nữa, có lẽ Liễu Long Đình đã biết tôi đang mất tích và anh ấy đang đi tìm tôi rồi.

Thần Núi thấy tôi hờ hững với anh ta, anh ta cũng không để ý, cũng không hỏi tôi cái gì nữa mà chỉ nói: “Cô tưởng anh ta yêu cô, nhưng thực chất là đang tính toán với cô. Trước khoan hãy nói về cách đối xử của anh ta trước đây với cô. Nếu anh ta thật sự yêu cô, anh ta cũng sẽ không coi cô là một con tốt. Thử nghĩ xem, có ai lại đẩy người phụ nữ mà mình thích lên giường người khác đâu chứ? Vốn dĩ anh ta đã sẵn sàng từ bỏ cô để có thể trả thù cho anh trai của anh ta rồi. Vậy tôi hỏi cô, đây có phải là cái tình yêu mà cô nhắc đến không?”

Cho dù lúc này tôi không muốn nghe Thần Núi nói gì, nhưng những lời mà hắn nói tôi đã vô thức để trong lòng, Liễu Long Đình thực sự chỉ coi tôi như một quân cờ hay sao? Không thể, tôi đã luôn yêu thương anh ấy mà. Trong phút chốc, đầu óc tôi trở nên rối bời. Tôi biết mình không nên bị Thần Núi làm hỏng tâm trạng như vậy, nhưng tôi đã không thể khống chế được suy nghĩ của bản thân. nữa rồi.