*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
**********
Cứ tưởng rằng sau khi Thần Núi bị Liễu Long Đình đánh bại, anh ta sẽ chạy trốn đến nơi khác. Thế nhưng tôi không ngờ anh ta vẫn ở lại núi Trường Bạch, không dễ gì Liễu Long Đình mới thả cho anh ta một con đường sống, anh ta không sợ Liễu Long Đình tìm đến tận nơi giết mình sao?
Lúc Liễu Long Đình nghe tin Thần Núi vẫn còn ở núi Trường Bạch, anh khẽ nhíu mày nhưng phần kiêu ngạo và lạnh lùng trong giọng điệu không hề thuyên giảm, anh nói với sói quỷ:
"Chọc hay không chọc là là việc của tao, mày cứ yên phận của mày là được."
Tuy sói quỷ rất không cam lòng nhưng nếu như hắn không làm theo thì chính hắn sẽ chết dưới tay của Liễu Long Đình. Vì vậy đành hết cách, xoay người dẫn chúng tôi đi về phía một con đường núi, trước tiên Liễu Long Đình hải một nắm lá cây nhét vào nơi trái tim trên ngực tôi tránh để lồng ngực bị trống rỗng, sau đó tạm thời khâu miệng vết thương rồi đỡ tôi đi theo con sói quỷ.
Ở trên đường, vẻ mặt Liễu Long Đình không tốt lắm, tôi biết lần này chúng tôi đi tìm Thần Núi để đoạt lại trái tim chắc chắn không hề đơn giản nhưng vẫn bắt buộc phải đi, bây giờ không còn cách nào khác chỉ có thể thử một lần, một xíu phần trăm thành công cũng không nắm chắc.
Sói quỷ dẫn chúng tôi đi vòng vèo trong núi Trường Bạch một lúc lâu, cuối cùng dừng lại ở một chỗ cua gần ngọn núi, hắn quay đầu nói với chúng tôi:
"Quỷ sứ hắn ở trong một cái hang trên núi này, tự các người đi đến đó đi."
Liễu Long Đình liếc sói quỷ, ngẩng đầu quan sát bốn phía, nơi này vừa âm u vừa bí ẩn, hơi thở của yêu tà lan tràn khắp nơi, núi Trường Bạch là nơi chúng tiên ngồi tu luyện, thế nhưng yêu khí ở nơi này lại vô cùng dày đặc, cho dù không phải có Thần Núi ở đây thì cũng sẽ có rất nhiều yêu tà tụ tập ở chỗ này.
Chúng tôi tin lời sói quỷ nói nên cũng không làm khó hẳn nữa, sau khi thả hắn đi, tôi và Liễu Long Đình tự mình đi lên đỉnh núi, tầm nhìn phía trước rất thoáng đãng thế nhưng luồng khí không sạch sẽ cũng càng nồng đậm hơn, đồng thời phía dưới núi còn có hang đá lớn cao đến hai mét đen ngòm cao vút giữa thân núi.
Sói quỷ nói Thần Núi đang ở trong hang đá lớn đen thẫm này, khi chúng tôi vừa đến cửa động, dường như Thần Núi cũng cảm giác được tôi và Liễu Long Đình đã đến, hàng trăm hàng ngàn con nhện chi chít ùn ùn bò ra từ trong động.
Sức mạnh của tôi và Liễu Long Đình có thừa để đối phó với những con nhện này, nhưng mà đảm nhận kia không có ý định tấn công hai chúng tôi mà lượn vòng xung quanh chúng tôi quây thành một vòng tròn lớn, sau đó chồng chất lên nhau nhiều tầng như muốn bao vây tôi và Liễu Long Đình ở chỗ này.
"Cuối cùng các người cũng đến, tôi đã đợi hai người từ rất lâu rồi...."
Một trận cười âm u truyền ra từ trong cái hang lớn, cùng lúc đó, một con nhện đen khổng lồ theo giọng nói hùng hổ bò ra khỏi cửa động.
Bộ dạng của con nhện này giống hệt với quái vật hôm đó yêu quái Thần Núi biến đổi, hơn nữa hiện giờ trên đầu con nhện này có một cái đầu người, tóc dài rũ xuống hai bên khuôn mặt, gương mặt này chính là mặt của Thần Núi. Chỉ vì anh ta biến thành yêu quái, hai hàng mi vừa dài vừa mảnh cong về hai phía thái dương, vài sợi tóc ngắn ẩm ướt dính như tơ nhện dán trên trán, đôi mắt hẹp dài cũng trở nên vô cùng diêm dúa lẳng lơ, hai cánh môi xinh đẹp mềm mại ban đầu giờ đã biến thành đen xì tím ngắt, cộng thêm khóe miệng lộ ra nụ cười âm tà khủng bố, dáng vẻ như đã thay da đổi thịt so với trước trước kia.
"Có phải trái tim của tôi bị anh lấy đi đúng không?" Tôi hét lên với Thần Núi.
"Tôi lấy đi? Cô thấy tôi lấy đi lúc nào?" Lúc Thần Núi nói đến đây, cơ thể không ngừng đi lại trái phải, giọng điệu kiêu căng như coi tôi và Liễu Long Đình là giun để còn anh ta là người đang đùa bỡn chúng tôi vậy.
Thấy dáng vẻ xảo trá của Thần Núi, lúc trước tôi còn cảm thấy anh ta không giống với những người anh em khác của anh ta, hiện giờ Thần Núi hút vài cái linh hồn của anh em mình, ngay cả tính cách cũng thay đổi, khuôn mặt trắng bệch nhìn chằm chằm tôi và Long Đình, ánh mắt vừa dữ tợn tàn nhẫn vừa độc ác.
Bây giờ Liễu Long Đình đang ở bên cạnh tôi, tôi không sợ gì cả, đảm nhận vây quanh người tôi và Liễu Long Đình càng ngày chất cao giống như hai bức tường cao bao vây chúng tôi trong một không gian thật nhỏ.
"Trước đó chính là anh lấy tim của tôi đi, anh lại trả cho tôi một viên đá, hơn nữa lần trước lúc tôi theo anh vào kết giới núi Tả, tôi nhìn thấy trước linh vị anh em của anh có cúng một trái tim người, quả tim người này có phải là của tôi không?"
Khí thế khi tôi nói ra những lời này vẫn hơi yếu, dù sao thì Thần Núi đã cũng đã thua trong trận đánh này, hơn nữa trước đó anh ta lương thiện cũng đối xử với tôi khá tốt cho nên tôi cũng không muốn quát tháo Thần Núi như vậy. Nếu như trong lúc đó tôi và anh ta có thể bỏ qua một vài chấp niệm thì tốt rôi.
"Cô nói của cô thì là của cô? Nếu tôi nói không phải thì sao? Tôi muốn bao nhiều trái tim chẳng được, cớ gì phải muốn cái của cô?!"
Thần Núi cố chấp phủ nhận, đồng thời khi anh ta nói những lời này, vẻ mặt cũng càng ngày càng nham hiểm, nụ cười dữ tợn lộ ra trên mặt anh ta, chỉ cần anh ta không thừa nhận, tôi có tranh cãi với anh ta cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Từ khi Liễu Long Đình nhìn thấy Thần Núi đến giờ vẫn không hề lên tiếng, thế nhưng đến khi Thần Núi nói ra những lời kia, hẳn là anh ấy cũng không nhịn nổi nữa, một tay ôm lấy tôi, tay còn lại trực tiếp phóng một luồng khí trắng mạnh mẽ về phía Thần Núi.
Luồng khí trắng này phóng thẳng về phía đầu của Thần Núi, tuy bây giờ Thần Núi đã chiếm đoạt rất nhiều trái tim của động vật tiên gia nhưng sức mạnh hiện giờ của anh ta còn không bằng một phần mười của Long Đình. Chỉ là lúc này, Thần Núi nhìn thấy Liễu Long Đình công kích mình lại không tránh không né, đến khi luồng khí trắng sắp đập vào đầu anh ta, miệng của Thần Núi lập tức mở ra, chính vào lúc này, não của Thần Núi bất ngờ tách ra thành bốn mảnh rồi mở ra giống như hộp giấy được đóng gói, một quả tim đỏ tươi lập tức xuất hiện trong não anh ta, mà linh khí của Liễu Long Đình đang phóng thẳng về phía trái tim kia!
Lúc này Liễu Long Đình cũng nhìn thấy trái tim đột nhiên xuất hiện trong não của Thần Núi, thế nhưng luồng khí kia đã phóng đi rồi, hiện giờ đã không thể thu lại được nữa!
Trong tích tắc khi luồng khí của Liễu Long Đình dội vào trái tim kia, một cơn đau xé rách tim gan truyền tới từ vị trái tim của tôi! Toàn thân cứng đờ, hỗ hấp dừng lại hơn mười giây, đau đến nỗi mất đi sức lực toàn cơ thể, ngã xuống trên mặt đất.
Liễu Long Đình nhanh chóng ôm lấy tôi, không để tôi nằm trên đất, cổ họng tanh ngọt phun ra một ngụm máu. Mà đầu của Thần Núi đứng ở phía đối diện đã bị nổ tung, thân hình trụi lủi giống như một con ruồi không đầu đi đứng loạn xạ.
Đám nhện vây quanh chúng tôi khi đầu của Th Núi bị nổ tung đã lập tức đổ sụp giống như đê vỡ thành từng mảng đen ngòm, chúng bò về phía tôi và Liễu Long Đình. Lúc này, Liễu Long Đình trực tiếp hóa thành nguyên thân mang theo tôi bay lên không trung,