*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Năm con yêu túy tụ tập ở núi Trường Bạch, nấp bên cạnh Thần Núi, thèm thuồng thân thể của Thần Núi. Họ nói không sai, đối với đám vong hồn như họ mà nói, thân thể tốt nhất trên thế giới này chính là Thần Núi. Thân thể của Thần Núi có thể giúp họ đạt được cuộc sống mới, được vĩnh hằng, mà vì thân thể đó, tình cảm anh em hay những thứ khác, họ đều có thể không cân.
Nếu lúc trước chúng tôi chỉ muốn lấy đôi mắt của Thần Núi mà lừa gạt anh ta thì tôi còn có thể nhẫn tâm hoàn thành hết kế hoạch, nhưng bây giờ mấy con si mị này lại muốn thừa dịp tôi với Liễu Long Đình lấy đôi mắt của Thần Núi rồi chiếm đoạt thân thể anh ta, khiến tôi không thể nhịn được nữa. Tôi lấy lại đôi mắt của Thần Núi là vì đôi mắt kia vốn dĩ là thứ thuộc về tôi, nhưng mấy con si mị này muốn chiếm thân thể của Thần Núi thì phải hỏi xem tôi có đồng ý hay không.
Thần Núi không phải là gì của tôi, nhưng vì anh ta yêu tôi lâu như vậy, nể mặt tình yêu này, dù gì đi nữa tôi cũng không muốn anh ta lưu lạc vào tay đám yêu quái này.
“Các anh muốn thân thể của anh ấy, tại sao không lấy ngay bây giờ đi? Lấy thân thể của Thần Núi xong thì chúng ta làm việc chẳng phải càng thuận lợi hơn sao?” Tôi bình tĩnh lại hỏi Hoặc.
Thấy tôi có hứng thú với chuyện này, Hoặc cũng muốn lôi kéo tôi đứng về phía mình, nói: “Nếu các huynh đệ bọn ta có thể thoải mái chiếm cứ thân thể của Vu thì cần gì phải hợp tác với Liễu Long Đình nữa? Muốn chiếm thân thể của Vu cho mình dùng thì cần chờ lúc cảm xúc của cậu ta mất khống chế, hoặc là cam tâm tình nguyện hiến dâng thân thể cho bọn ta, bọn ta mới có thể hòa hợp một thể với thân thể đó. Cô ngẫm lại đi, sau này vận mệnh của cô còn chưa biết là sống hay chết, thiên hạ này có bao nhiêu yêu tà xuất hiện, cả đời cô cũng giết không hết, còn không bằng chúng ta tự làm phản, nâng đỡ cô thượng vị. Cô giành lại Thiên Đình thì hủy bỏ Ngọc Đế, cho anh em bọn ta làm Thiên Đế, cô cho bọn ta làm thần, bọn ta coi như thần cai quản thiên hạ, có phải là vẹn cả đôi đường không? Chuyện tốt như vậy mà sao cô lại không nghĩ thoáng hả?”
Nếu tôi thật sự dựa vào mấy con yêu ma này mà trở lại chỗ cũ được thì sao tôi còn nghèo túng như thế này? Bây giờ ít ra tôi cũng đã dụ được tin tức từ Hoặc, tôi không thể thay đổi sự thật rằng mình cũng muốn lấy lại đôi mắt, nhưng đối phó với mấy con tiểu quỷ này thì vẫn có năng lực. Lúc này trong phòng chỉ có tôi với Hoặc. Hoặc nói rất nhiều với tôi, tôi giả vờ cảm thấy hứng thủ, hỏi hắn ta sau khi chúng ta trở lại chỗ cũ thì sẽ sống như thế nào, sau đó cùng khát khao với hắn ta. Đối với loại yêu quái thường xuyên bị ức hiếp này, đẳng cấp là thứ mà chúng luôn theo đuổi, chỉ cần trở thành chúa tể thế giới này thì không còn ai có thể ức hiếp chúng, vì quyền lực, vì đẳng cấp, chúng có thể liều lĩnh.
Bởi vì tôi với Hoặc tạm thời có cùng một mục tiêu. Chúng nói rất dễ nghe, là nâng đỡ tôi, thực ra chẳng qua là nâng đỡ chính chúng. Nhưng chúng cần mượn danh nghĩa của tôi để đi theo đội ngũ, chứ dựa vào thân phận ti tiện của chúng thì không thể tụ tập chúng yêu tà đi theo chúng phản loại. Tôi đứng về phía chúng không thể nghi ngờ khiến Hoặc giảm bớt không ít phiền toái, nói chuyện với tôi cũng khách sáo hơn nhiều, nói rằng nếu Vu không muốn tôi đi giết Liễu Long Đình thì chúng sẽ cùng Liễu Long Đình nghĩ cách khác, xem thử còn cách nào lấy được đôi mắt của Vu hay không. Lúc đó anh ta biết chúng tôi cùng lừa anh ta thì chắc chắn sẽ sụp đổ tinh thần, đảm huynh đệ bọn họ sẽ thừa dịp này mà chiếm đoạt thân thể của Vu.
Sau khi Hoặc nói xong, đang định rời đi để thu xếp mọi chuyện thì tôi lại kêu hắn ta. Thấy tôi kêu mình, Hoặc quay đầu lại, hỏi tôi bây giờ hắn muốn tới chỗ Liễu Long Đình, tôi có lời nào muốn hắn truyền lại cho Liễu Long Đình không?
"Không, tôi chỉ cô đơn, muốn anh ở lại với tôi.” Tôi vừa nói vừa tính toán thực lực của mình với Hoặc, thầm nghĩ nên đối phó với hắn như thế nào. Mặc dù tu vi của Hoặc cao hơn tôi, nhưng bản lĩnh không bằng tôi, lại thêm hôm đó ở trong bồn tắm, mặc dù là Liễu Long Đình phải hắn ta làm, nhưng tôi vẫn có thể cảm nhận được chính hắn ta là con yêu quái dơ bẩn, trong mấy anh em chúng cũng đều là hắn ta làm chủ, bắt giặc phải bắt vua trước, chỉ cần giải quyết hắn ta thì mấy con tiểu yêu quái khác sẽ tự động tan rã.
Quả nhiên nghe tôi nói xong, vẻ mặt hưng phấn của Hoặc trở nên đáng khinh. Hắn rời khỏi thân xác con người, lộ ra nguyên hình xấu xí, đi về phía tôi nói: “Sao? Vu mới đi một lát mà đã nhớ cậu ta, đám đàn bà các cô đúng là một đảm phóng đãng.”
Phóng đãng mẹ mày, tôi thầm mắng Hoặc một câu, nếu không phải đối phó với hắn ta thì dù gì đi nữa tôi cũng không phóng đãng với con quái vật xấu xí. Cũng không chịu soi gương xem dáng vẻ của hắn ta ghê tởm cỡ nào.
“Vu đều không chịu ở bên tôi, tôi với anh ấy ở bên nhau lâu như thế mà anh ấy vẫn không chạm vào tôi, dù gì đi nữa tôi cũng là phụ nữ, anh với Vu lại là huynh đệ, cho nên tôi nghĩ nếu anh ấy không thỏa mãn tôi thì để anh, dù sao hai người cũng chẳng khác nhau.
Nghe vậy, Hoặc lập tức vui vẻ, cũng không chịu được dụ hoặc, không nói hai lời không cởi cả giày, đè tôi lên giường, vừa cởi quần áo của tôi vừa nói: “Cô nói đúng lắm, ta với Vu không có gì khác nhau, chẳng qua cậu ta làm thần tiên thì có thể biến ảo ra thân xác đẹp mắt mà thôi. Nếu ta làm thần tiên thì sẽ càng đẹp hơn cậu ta! Cậu ta không làm cô sung sướng thì để cho ta.”
Thấy thứ ghê tởm này đều cởi áo khoác của tôi, cơ hội đã đến, tôi trực tiếp dùng tinh khí trói Hoặc lại, điều khiển hắn ta kéo váy tôi. Thấy tôi chủ động, Hoặc còn rất vui vẻ, nói không ngờ tôi lại đói khát tới ức này. Nhưng hắn không ngờ là ngay sau đó, tôi lập tức há miệng nhìn ra bên ngoài la to, kêu người tới cứu mạng.
Từ lần trước Hoặc bắt nạt tôi trong bồn tắm, trong thần phủ lúc nào cũng có tiên gia tuần tra. Khi mấy tiên gia ở bên ngoài nghe thấy tiếng kêu của tôi thì lập tức gõ cửa xông vào, thấy Hoặc đè trên người tôi thì tiến lên giữ chặt hắn ta. Hoặc che mắt, muốn kêu lên thế này là thế nào, nhưng khi hắn ta sắp lên tiếng thì tôi giả vờ chống cự, đánh một luồng linh khí vào cổ hắn ta, Hoặc lập tức bị câm miệng, không nói được câu nào, lại thêm bị tôi làm phép nên không thể trốn thoát, mấy Tiên gia đều kéo không ra. Một trong số đám tiên gia lập tức ra ngoài cung điện mời Thần Núi.
Lần trước bởi vì Hoặc thả mê hương cho tôi, khiến tôi không dùng được pháp lực, nhưng bây giờ thì khác, trong người tôi đã hấp thụ tinh khí của vô số tinh quái, hắn ta đối chọi với tôi thì căn bản không phải là đối thủ. Khi đám tiên gia và Thần Núi tiến vào, cảnh tượng lần đầu tiên khiến Thần Núi nổi giận với đám huynh đệ lại được trình diễn trước mặt anh ta, hơn nữa còn ngay trên chiếc giường mà anh ta ngủ hằng ngày. Lúc này Thần Núi không thể