Mặc dù biết các huynh đệ của Thần Núi là do Liễu Long Đình phải tới giúp tôi, nhưng khi họ luôn mồm hạ thấp Thần Núi như vậy, tôi rất khó chịu, vì thế ngước mắt nhìn Thần Núi, muốn xem thử vẻ mặt của Thần Núi lúc này là gì, tôi còn quyết định có nên nói chuyện giúp anh ta hay không.
Thần Núi nghe các huynh đệ nói xong, thấy tôi nhìn anh ta thì hơi né tránh, đổi đề tài nói sắp tới thần phủ rồi, hỏi tôi muốn ăn gì, anh ta kêu người đi làm.
Nhớ lại dáng vẻ kiêu ngạo của Thần Núi trước kia, lại thấy anh ta bị các anh em nói đến nỗi không còn lời nào để cãi lại, cho dù tôi muốn lợi dụng anh ta lấy lại đôi mắt thì cũng không thể bị anh ta bị ức hiếp như thế này.
Vì thế tôi lại gần thi thể Mãng Ngân Hoa bên cạnh kiệu, nói với các huynh đệ của Thần Núi: “Vu là Vu, các anh là các anh.
Bây giờ anh ấy có thể làm giáo chủ, các anh không biết anh ấy đã trả giá cỡ nào.
Trong lòng chúng tôi, Vụ chính là giáo chủ, các anh là anh em của anh ấy, đừng ỷ vào tình cảm của Vu mà không kiêng nể gì hạ nhục anh ấy.”
Tôi giận dữ nói những lời này.
Nghe vậy, Thần Núi kinh ngạc nhìn tôi.
Đám huynh đệ thấy tôi cãi lại họ thì lập tức nổi trận lôi đình.
Họ không dám mắng tôi thì quay sang mắng Vu, kêu anh ta nhìn đi, đây chính là con đàn bà mà anh ta thích mấy ngàn năm, tính cách thối tha y hệt như trước kia, đúng là không có vận mệnh đời trước mà chỉ toàn cái tật của kiếp trước, nếu không phải nể tình Vu thích tôi thì họ đã sớm đối phó với tôi rồi.
Nghe đám si mị này nói chuyện, tôi thầm nghĩ quả nhiên là thứ hạ đẳng ghê tởm, trong lòng tức mà không biết nói gì.
Vốn định dỗi nói với Thần Núi là tôi về một mình, nhưng ngẫm lại nếu tôi rời đi thì mấy tên này chắc chắn sẽ lấy danh nghĩa người thân ức hiếp Thần Núi.
Dù gì Thần Núi cũng là thần tiên có uy tín danh dự, không thể bị đám họ hàng vớ vẩn này ức hiếp.
Anh ta tôn kính các huynh đệ nên sẽ không phản bác họ, nhưng trong mắt tôi đám yêu quái này chính là yêu quái, họ càng muốn hạ thấp Thần Núi bao nhiêu thì tôi càng muốn nâng Thần Núi lên cao bấy nhiêu.
Để chọc giận đám yêu quái này, tôi dứt khoát ôm cánh tay Thần Núi, nằm vào lòng anh ta, cau mày nói với đám yêu quái rằng cho dù tôi không có vận mệnh kiếp trước thì vẫn dám kiêu ngạo như thế đấy, để xem chúng làm gì được tôi! Tôi không báo trước một lời mà đã nhào vào lòng Thần Núi, Thần Núi cũng không thấy vẻ mặt của tôi, mấy con yêu quái muốn mách lẻo với Thần Núi thì cũng không biết nên nói thế nào, vì thế trên đường về thần phủ, mấy con yêu quái cứ cãi lại nhem nhẻm.
Lúc tôi đi đến nhà họ Liễu, Thần Núi nói hôm nay Thông Thiên giáo chủ cũng tới, chẳng qua thấy Thần Núi còn tranh thủ thời gian đi đón anh trai, còn cùng chúng tôi chậm rãi về phủ, chắc Thông Thiên giáo chủ đã rời đi rồi.
Sau khi chúng tôi về phủ, quả nhiên đúng như Thần Núi nói, cả phủ giăng đèn kết hoa, cứ như sắp tổ chức việc vui gì đó.
Đám huynh đệ của Thần Núi thấy trong phủ phô trương như vậy để nghênh đón chúng thì rất thỏa mãn, nói chỉ chờ tiệc đón gió tối nay, sau này chúng cũng là chủ nhân của thần phủ! Ban ngày toàn bộ thần phủ đều chuẩn bị tiệc đón gió cho mấy huynh đệ, buổi tối tất cả tiện gia có uy tín danh dự ở núi Trường Bạch đều được mời tới.
Nhà Liễu Liệt Vân và Liễu Long Đình cũng tới, lý do mới là để đón gió cho khách quý của núi Trường Bạch. . Truyện Xuyên Không
Bản thân tôi không hứng thú với mấy huynh đệ yêu quái này, nhưng buổi tối Liễu Long Đình cũng tới nên tôi từ bỏ ý định buổi tối đi ngủ sớm, cố ý ăn diện cùng Thần Núi đi đón gió cho đám anh em của anh ta, nhân tiện muốn xem thử bây giờ Liễu Long Đình tỉnh táo, thấy tôi thân thiết với Thần Núi thì còn muốn tôi ở lại thần phủ này, tiếp tục giả vờ với Thần Núi hay không.
Buổi tối, toàn bộ thần phủ được trang trí lộng lẫy sáng ngời, tất cả tiên gia đầu ngồi bên bàn tiệc, các huynh đệ của Thần Núi mời rượu.
Đương nhiên lúc này là trường hợp chính thức, Thần Núi kêu người xuống núi tìm mấy thi thể mới chết không lâu để các huynh đệ nhập hồn.
Hiện giờ mấy người đó cứ như người bình thường, ngồi bên cạnh Thần Núi nói đùa với mọi người.
Xét thấy địa vị của nhà họ Liễu ở núi Trường Bạch trước kia, bàn tiệc của Liễu Long Đình và Liễu Liệt Vân đặt ở ngay dưới bàn tiệc chính của chúng tôi, tôi ngồi bên cạnh Thần Núi, Liễu Long Đình ngồi bên cạnh Liễu Liệt Vân, vị trí của tôi vừa lúc có thể đối diện với anh ta.
Tôi còn muốn làm chút hành động mờ ám với Thần Núi, nhưng bản thân Thần Núi rất có nguyên tắc, ở trường hợp này sẽ không dây dưa với tôi, rất đứng đắn.
Trừ tôi rót rượu cho anh ta hoặc là đôi khi anh ta sẽ gắp đồ ăn cho tôi thì không còn tương tác nào khác.
Tôi nhìn Liễu Long Đình ở cách đó không xa, anh ta thậm chí không nhìn tôi, cho dù đối diện với tôi thì cũng như không quen biết, cứ như đã quên trước kia chúng tôi từng ở bên nhau.
Vẻ mặt giả ngu của anh ta khiến tôi khó chịu.
Mặc dù tôi biết lúc này anh ta không thể tiết lộ một chút sơ hở mình còn tình cảm với Liễu Long Đình, nhưng trái tim tôi như bị nhốt trong bình kín, không thở nổi.
Khi mọi người đều uống hăng say, đám huynh đệ của Thần Núi cũng uống ngà ngày đứng dậy mời rượu mọi người, vừa mời vừa nói Thần Núi được như ngày hôm nay đều là nhờ các huynh đệ bọn họ.
Nếu trước kia họ không kêu anh ta phản loạn thì anh ta sẽ không được Cửu Trọng Thiên Đế thả ra, sau này lại được Hậu Thổ Đại Thần trọng dụng, tiếp tục thăng lên làm thiên thần.
Mọi thứ của Thần Núi đều là họ đổi bằng tính mạng, bây giờ các huynh đệ muốn có phúc cùng hưởng, sau này họ sẽ ở lại thần phủ.
Tôi vốn cho rằng thứ này chỉ tồn tại trong xã hội loài người, nhưng không ngờ ngay cả trong xã hội tiên gia yêu quái cũng có loại họ hàng quái gở như thế.
Trước mặt bao nhiêu tiên gia, tôi không tiện phản bác, vẻ mặt Thần Núi lại rất chân thành, sau khi đám huynh đệ nói xong thì anh ta cũng rót một ly rượu, mời các tiện gia một ly, kêu mọi người tôn trọng anh ta như thế nào thì sau này cũng phải tôn trọng các huynh đệ của anh ta thế ấy, chỉ cần anh ta còn sống thì thần phủ này cũng là nhà họ! Vừa rồi tôi chỉ lo chú ý Liễu Long Đình.
Nghe Thần Núi nói xong, tôi chỉ hận không thể mắng anh ta là đồ ngốc.
Huynh đệ của anh ta đều là loại người như vậy, giữ họ ở lại thần phủ chẳng phải khiến mình khó chịu hay sao? Thấy các huynh đệ của anh ta nhìn đám nữ tiên bằng ánh mắt thèm nhỏ dãi, sau này nếu phóng túng họ thì uy nghiêm của thần phủ và giáo chủ đều sẽ bị họ làm bẩn hết! Tôi nhìn Liễu Long Đình ở cách đó không xa, anh ta thậm chí không nhìn tôi, cho dù đối diện với tôi thì cũng như không quen biết, cứ như đã quên trước kia chúng tôi từng ở bên nhau.
Vẻ mặt giả ngu của anh ta khiến tôi khó chịu.
Mặc dù tôi biết lúc này anh ta không thể tiết lộ một chút sơ hở mình còn tình cảm với Liễu Long Đình, nhưng trái tim tôi như bị nhốt trong bình kín, không thở nổi.
Khi mọi người đều uống hăng say, đám huynh đệ của Thần Núi cũng uống ngà ngày đứng dậy mời rượu mọi người, vừa mời vừa nói Thần Núi được như ngày hôm nay đều là nhờ các huynh đệ bọn họ.
Nếu trước kia họ không kêu anh ta phản loạn thì anh ta sẽ không được Cửu Trọng Thiên Đế thả ra, sau này lại được Hậu Thổ Đại Thần trọng dụng, tiếp tục thăng lên làm thiên thần.
Mọi thứ của Thần Núi đều là họ đổi bằng tính mạng, bây giờ các huynh đệ muốn có phúc cùng hưởng, sau này họ sẽ ở lại thần phủ.
Tôi vốn cho rằng thứ này chỉ tồn tại trong xã hội loài người, nhưng không ngờ ngay cả trong xã hội tiên gia yêu quái cũng có loại họ hàng quái gở như thế.
Trước mặt bao nhiêu tiên gia, tôi không tiện phản bác, vẻ mặt Thần Núi lại rất chân thành, sau khi đám huynh đệ nói xong thì anh ta cũng rót một ly rượu, mời các tiện gia một ly, kêu mọi người tôn trọng anh ta như thế nào thì sau này cũng phải tôn trọng các huynh đệ của anh ta thế ấy, chỉ cần anh ta còn sống thì thần phủ này cũng là nhà họ! Vừa rồi tôi chỉ lo chú ý Liễu Long Đình.
Nghe Thần Núi nói xong, tôi chỉ hận không thể mắng anh ta là đồ ngốc.
Huynh đệ của anh ta đều là loại người như vậy, giữ họ ở lại thần phủ chẳng phải khiến mình khó chịu hay sao? Thấy các huynh đệ của anh ta nhìn đám nữ tiên bằng ánh mắt thèm nhỏ dãi, sau này nếu phóng túng họ thì uy nghiêm của thần phủ và giáo chủ đều sẽ bị họ làm bẩn hết! Uống xong ly rượu này, Thần Núi thấy sắc trời đã tối, bèn kêu mọi người đêm nay tận hứng đi, sau đó anh ta cùng tôi về phòng tắm rửa ngủ.
Khi đứng dậy đi cùng Thần Núi, tôi vẫn không nhịn được quay lại nhìn Liễu Long Đình.
Lúc này anh ta đang cùng Liễu Liệt Vân đứng dậy trở về, thậm chí không quay sang nhìn tôi một lần.
“Nhìn gì vậy? Đi thôi.”
Thần Núi kéo tay tôi, kêu tôi đi cùng anh ta.
Lúc này vì Liễu Long Đình ảnh hưởng tới cảm xúc của mình nên trên đường về nhà, tôi cố gắng kiềm chế cảm xúc, hỏi Thần Núi rằng anh ta dung túng đám huynh đệ như vậy, sau này có khi nào sẽ ảnh hưởng tới anh ta hay không? Nếu anh ta thật sự cảm thấy thẹn với đám huynh đệ thì có thể thu xếp nơi ở cho họ, không cần thiết giữ họ ở lại thần phủ.
Phụ nữ đôi khi rất đáng sợ.
Bởi vì thái độ lạnh lùng của Liễu Long Đình đối với mình nên tôi đều không muốn tiếp thu con đường mà anh ta đã an bài cho mình, cho dù không dùng thủ đoạn này thì tôi cũng có thể lấy lại đôi mắt của mình.
Thần Núi nghe tôi nói xong thì im lặng một hồi mới trả lời tôi, các huynh đệ của anh ta đúng là vì anh ta nên mới chết, nếu không phải họ bảo vệ anh ta đến cuối cùng thì anh ta đã sớm chết rồi, cho nên bây giờ anh ta có gì cũng phải cho các huynh đệ cùng hưởng.
“Vậy sao lúc trước anh lại muốn phong ẩn họ trong kết giới? Lúc anh lên làm Thần Núi trực tiếp đón họ ra là được mà” Thần Núi nhìn tôi, hình như không muốn trả lời câu hỏi này.
Có lẽ anh ta phong ấn họ thứ nhất là vì sợ các anh trai bị yêu ma khác làm hại, thứ hai cũng là sợ họ tới tìm tôi trả thù.
“Vừa rồi cô vẫn nhìn Liễu Long Đình, bị tôi nhìn thấy.”
Thần Núi bình tĩnh nói với tôi.