Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

Chương 366




**********

Tôi nhìn con mắt màu trắng này, con ngươi của nó vô cùng lộng lẫy, cho dù bị móc ra đặt trong tay, nhưng vẫn trông như viên ngọc pha lê, dưới ánh nắng ban mai bên ngoài, trong con mắt đó như có cả một vùng trời, cực kỳ tuyệt diệu.

Chẳng lẽ con mắt này là của tôi? Tôi lại gần Thần Núi.

Nếu con mắt này là của tôi, tôi phản bội anh ta hút hết tinh khí thì chắc chắn anh ta sẽ không dễ dàng trả lại đôi mắt cho tôi.

“Vu, tôi đã về.”

Lần đầu tiên tôi gọi tên thật của Thần Núi.

Tên của anh ta nghe có vẻ âm trầm cô đơn yên tĩnh, cứ như u cốc trong núi, vực sâu trong biển.

“Còn biết trở về à? Tinh khí của đám yêu túy kia, cô hút có hài lòng không?” Giọng Thần Núi không hề dao động, thậm chí còn mang theo ý cười lạnh.

vào hangtruyen.

com để đọc truyện ủng hộ kinh phí admin mở khóa chương truyện mới ạ Lúc trở về, tôi đã chuẩn bị tinh thần cho tình huống xấu nhất.

Thần Núi không ngốc, anh ta còn thông minh hơn tôi, chẳng qua tôi không ngờ anh ta đã lấy đôi mắt của Mãng Ngân Hoa.

“Tôi thấy anh với phu nhân đang sung sướng nên mới tự ý làm chủ một lần, thu hết tinh khí của đám yêu túy kia giúp anh mà, nếu anh muốn thì tôi sẽ trả lại cho anh” Đương nhiên tôi chỉ nói thế mà thôi.

Đã là tinh khí của tôi, sao tôi có thể trả cho anh ta.

Lại thêm thực lực hiện giờ của Thần Núi cũng không đánh thắng được tôi, nếu anh ta không trả mắt cho tôi, tôi cướp đi anh ta cũng không có cách nào khác.

Chẳng quan điều khiến tôi tức giận là nghe tôi nói xong.

Thần Núi cũng không giận, nói đúng hơn thì anh ta biết tôi hút tinh khí, nhưng không giận tôi.

Thật kỳ lạ, theo lý mà nói thì không thể nào như thế được, Thần Núi muốn đạt được lực lượng, sao lại không giận tôi? Chẳng lẽ anh ta đã trở nên hào phóng thiện lương? Tôi cảm thấy không thể nào, bởi vì anh ta là Thần Núi chứ không phải là ai khác.

“Lại đây.”

Thần Núi kêu tôi lại gần, sau đó rụt bàn tay đang cầm mắt tôi lại.

Chỉ thấy anh ta đặt tay lên trước mặt, động tác cứ như thay kính áp tròng, chẳng qua tôi đang đứng sau lưng nên không thấy anh ta đang làm gì.

Nói thật, mặc dù bây giờ tôi đã có lực lượng rất mạnh, nhưng Thần Núi bình tĩnh kêu tôi lại gần, tôi bỗng kích động, trong lòng vẫn hơi e ngại Thần Núi, dù gì đôi khi đầu óc thông minh còn có tác dụng hơn là chỉ có cơ bắp đầy mình.

“Thần Núi, tôi nói này, tôi thực sự không cố ý hấp thụ tinh khí đó đâu, anh đừng trách tôi, thực ra anh có trách tôi thì cũng không đánh lại tôi được, tôi một đấm là có thể đánh cho anh hiện nguyên hình.”

Tôi vừa nói vừa chậm rãi lại gần Thần Núi.

Khi thấy mặt Thần Núi, tôi thấy anh ta không hề bình tĩnh như tôi thấy từ sau lưng, trước ngực áo của anh ta ướt đẫm máu tươi, chỉ cần anh ta nhúc nhích thì lớp áo dính trước ngực sẽ lại bị máu tươi thấm ướt. . Truyện Trinh Thám

Thấy Thần Núi như vậy, tôi nhất thời không nói được một câu nào, kinh ngạc hỏi anh ta bị sao vậy? Thần Núi không để ý tới tôi, rũ mi mắt, con mắt màu trắng trong tay anh ta cũng dính đầy máu, hơn nữa khi thấy con mắt này, tôi phát hiện nó chỉ là một con mắt bình thường.

Khi tôi nhìn Thần Núi thì Thần Núi đã nhét con mắt của tôi vào hốc mắt bên phải của anh ta.

Cách một lớp mí lọc mắt, tôi thấy lớp mô dưới da của Thần Núi đang sinh trưởng, kết hợp con mắt của tôi với hốc mắt của anh ta.

Tôi vốn cho rằng Thần Núi chỉ cần có lực lượng, không có hứng thú với đôi mắt của tôi.

Nhưng bây giờ thấy anh ta bình tĩnh nhét mắt tôi vào hốc mắt của mình, tôi bỗng ý thức được rằng mục đích cuối cùng của anh ta không hề đơn giản chỉ là muốn có lực lượng! “Anh bỏ mắt của tôi vào hốc mắt của anh làm gì?” Tôi kinh ngạc hỏi Thần Núi.

“Không có gì, tôi chỉ muốn nhìn cô một chút.”

Thần Núi vừa nói vừa ngẩng đầu lên, nhìn tôi bằng con mắt mới.

Khoảnh khắc ấy, tôi không kịp né tránh, chỉ có thể ngơ ngác nhìn chằm chằm anh ta, trong ánh mắt đó cứ như có thứ gì mê hoặc tôi, muốn tôi chui đầu vào đó.

Khi có cảm giác này, tôi mới hiểu được tại sao đôi mắt đó có thể thao túng ý chí của con người, nhất thời hoàn hồn lại, kêu Thần Núi đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đó.

Tôi là chủ nhân của nó, đôi mắt đó không có tác dụng với tôi, lại thêm nó chỉ là có một con mắt thôi.

Nghe tôi nói vậy, Thần Núi lập tức nhíu mày, nhưng ánh mắt này chỉ khiến tôi choáng váng chứ không có cảm giác gì khác.

Sau khi thử một hồi lâu, Thần Núi thấy tôi vẫn không có phản ứng gì thì lập tức giận dữ ném con mắt của anh ta xuống đất.

Mặc dù Thần Núi là thần, nhưng con mắt đó cũng là vật thật, bị ném như vậy, nó lập tức nổ tung trên mặt đất, một đống đen trắng trông rất ghê người.

“Anh điên rồi hả?” Thấy con mắt vỡ vụn trên mặt đất, tôi quay sang nhìn Thần Núi, không nhịn được mắng anh ta một câu.

Thần Núi ngước đôi mắt hơi khác thường nhìn tôi, cũng rống lên: “Đúng, tôi điên rồi!” Chẳng qua sau khi nói xong câu này, cảm xúc của anh ta dần dịu đi, bình tĩnh nói với tôi một câu: “Cô ra ngoài đi, tôi muốn yên tĩnh một mình.”

Thần Núi cho rằng anh ta là ai? Kêu tôi tới thì tôi phải tới, bảo tôi đi thì tôi phải đi sao? Nếu không phải tôi còn chưa rõ tình huống lúc này là gì thì tôi suýt nữa sẽ đánh nhau với anh ta.

Bây giờ tôi chỉ thấy được một con mắt, con còn lại không biết bị Mãng Ngân Hoa lấy đi hay là đang ở chỗ nào khác.

Thấy vết thương trên người Thần Núi, cùng với máu tươi do anh ta tự móc mắt mình, nhuộm ướt gương mặt khiến người ta thấy mà đau lòng, tôi cũng không rõ tại sao anh ta lại phải chịu khổ như thế, chỉ vì lắp một con mắt chẳng có tác dụng gì.

“Để tôi xử lý vết thương giúp anh.”

Tôi tự đa tình lấy lòng Thần Núi, bởi vì tôi biết dù tôi xử lý vết thương cho anh ta thì anh ta cũng sẽ không cảm ơn tôi.

Chẳng qua là tôi muốn mượn cơ hội này để moi tin từ miệng anh ta một con mắt khác của tôi đang ở đâu mà thôi.

Chung quy con mắt đó cho Thần Núi dùng thì tốt hơn là cho Mãng Ngân Hoa dùng để hại người.

Thần Núi liếc nhìn tôi, cũng không từ chối.

Chẳng qua khi anh ta nhìn tôi, đôi mắt anh ta vô cùng lộng lẫy.

Thần Núi vốn đã rất đẹp trai, lại thêm anh ta đổi con mắt của tôi, cứ như bị khóa chặt trong hốc mắt của anh ta, nếu không phải tôi biết mình không thể làm chuyện có lỗi với Liễu Long Đình thì tôi sẽ thực sự không khống chế được tay mình, chỉ muốn ôm mặt Thần Núi để ngắm nghía đôi mắt của anh ta.

vào hangtruyen.

com để đọc truyện ủng hộ kinh phí admin mở khóa chương truyện mới ạ Có lẽ thấy tôi nhìn chằm chằm vào mình nên vẻ mặt Thần Núi hơi xấu hổ, nhanh chóng dời mắt đi.

Trong lúc đi múc nước lấy khăn mặt cho Thần Núi, tôi không ngừng suy nghĩ đôi mắt kiếp trước của tôi thật đẹp, còn hơn cả đeo kính áp tròng vô số lần, nếu Thần Núi chịu trả con mắt cho tôi thì tốt biết mấy.

Khi tôi cầm khăn mặt đã thấm nước lên lau mặt cho Thần Núi thì lại bắt đầu nhìn chằm chằm vào mắt anh ta, bưng mặt anh ta cẩn thận lau sạch vết máu.

Có lẽ đã nhiều năm Thần Núi không bị phụ nữ nhìn kiểu đó nên ngay cả khi tôi nhìn anh ta, chính tôi cũng cảm nhận được anh ta rất mất tự nhiên, nhưng không nói lời nào ngăn cản tôi, không cho tôi nhìn.

Thừa dịp này, tôi hỏi Thần Núi: “Vu ca ca, Ngân Hoa giáo chủ bị anh giết hả? Vậy anh có biết con mắt khác của tôi đi đâu rồi không? Còn có thể tìm lại được không?”.

Nghe tôi hỏi vậy, Thần Núi im lặng một hồi mới nói: “Cô ta đã trốn thoát, tôi chỉ cướp được một con mắt của cô ta” Một con mắt cũng là mắt: “Vậy anh có thể đổi với tôi được không? Tôi sẽ cho anh tinh khí, anh trả tôi con mắt.”

Trước khi tôi hỏi câu này, vẻ mặt Thần Núi còn rất ôn hòa.

Nhưng tôi vừa hỏi xong thì anh ta lập tức cười lạnh, ngước đôi mắt âm tà nhìn tôi: “Hừ, cô cho rằng tôi thật sự cần tinh khí đó hả? Tôi chỉ cần đôi mắt của cô mà thôi.

Tinh khí cũng là vì tôi níu chân Mãng Ngân Hoa nên mới bố thí cho cô.”