Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

Chương 341




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lúc này Liễu Long Đình trở về khiến tôi vừa vui vẻ vừa xấu hổ. Vui vẻ vì cuối cùng cũng không cần một mình đối mặt với đám người phẫn nộ này, còn xấu hổ là vì bầy yêu ma đã chết đúng là do tôi giết. Nếu Liễu Long Đình biết tôi làm những trò đó sau lưng anh ta thì quan hệ giữa chúng tôi sẽ khó mà nói.

Có điều Liễu Long Đình vừa tới, có lẽ là đám người kia cố kỵ bản lĩnh của Liễu Long Đình nên sau khi Liễu Long Đình trở về, bầy yêu ma đều im hơi lặng tiếng, nhao nhao tổ cáo, nói mấy ngày gần đây vùng chúng ta thiếu mất mấy con yêu ma, chính là bị tôi ăn mất.

Nghe nói yêu ma bị tôi ăn, vẻ mặt Liễu Long Đình kinh ngạc, đưa mắt nhìn tôi rồi đi về phía tôi, đồng thời quay sang nhìn đám yêu ma trước mặt chúng tôi, nói với chúng: “Tại sao mọi người lại nói như thế? Chu Nhi nhà tôi lương thiện đáng yêu, sao lại làm chuyện tàn nhẫn như sát sinh?"

Liễu Long Đình lên tiếng che chở tôi, hơn nữa còn rất tò mỏ tại sao bây yêu ma này lại nhận định rằng chính tôi đã giết mấy con yêu quái kia. Mặc dù tôi ngoài miệng không thừa nhận, nhưng cũng không phủ định, chỉ không nói câu nào đứng sau cánh cửa, nhìn đảm yêu ma ở bên ngoài kêu gào đòi giết tôi. "Thiện lương đáng yêu ư? Tiểu nữ này vừa thấy đã biết là thứ dâm tà, chỗ chúng ta thiếu gần năm mươi người, tất cả đều biến mất sau khi các người tới đây! Hơn nữa người nhà của những người mất tích kia từng gặp mặt họ lần cuối, đều nói là đi ăn thịt người. Toàn bộ Quy Khư này chỉ có tiểu nữ nhà anh là phàm nhân, anh nói xem không phải con bé đó ăn thì ai ăn?”

Trong đảm yêu ma tới giết tôi có mấy tên kêu rất to mồm, nói mỗi câu đều chỉ hận không thể định tội cho tôi, sau đó xử tử tôi. Trước khi phát hiện ra chúng, tôi còn cho rằng dù chúng điều tra ra tôi thì cũng sẽ không sớm như thế, ít nhất phải chờ tới khi pháp lực của tôi tăng mạnh không ít thì mới dần dần nghi ngờ tôi. Nhưng tôi không ngờ lại nhanh đến thế. “Tôi với con gái tôi cũng ở Liễu Phủ, tại sao các người không nghi ngờ là tôi ăn mà lại nghi ngờ một đứa bé tay trói gà không chặt?

Dù gì tôi cũng là người của Liễu Long Đinh, bất kể nhìn từ phương diện nào thì anh ta đều phải che chở cho tôi, hơn nữa nói tới đây, anh ta còn vươn tay ôm tôi vào lòng, kêu tôi đừng sợ, anh ta sẽ bảo vệ tôi. Khoảnh khắc ấy, bởi vì chuyện này thực sự là do tôi làm, Liễu Long Đình lại nói sẽ bảo vệ tôi, khiến tôi nhất thời cảm thấy không nói nên lời. Tôi vốn không phải là loại người thích liên lụy làm phiền người khác, bây giờ Liễu Long Đình còn phải tranh cãi với đám yêu ma kia vì tôi, khiến tôi không thoải mái.

Mà sau khi Liễu Long Đình nói xong thì đảm yêu quái vừa rồi còn khẳng định chắc nịch là tôi giết người đều đưa mắt nhìn nhau, một tên trong số đó đi về phía Liễu Long Đình, không biết lý do gì mà lại rất tôn trọng Liễu Long Đình, đầu tiên là kh lưng hành lễ với anh ta, sau đó lại nói với Liễu Long Đình: "Liễu đại nhân tu vi cao siêu, đương nhiên chướng mắt tinh khí của đám tiểu yêu tiểu quái này. Lại thêm Liễu đại nhân thân phận cao quý, tương tự như Thần Đông Hoàng của chúng tôi, đều là đầu người mình rắn, người cao quý đương nhiên sẽ không làm chuyện hạ đẳng như vậy. Người chết trong

Liễu Phủ, mà Liễu Phủ trừ ngài ra chỉ có tiểu nữ, không phải là ngài giết người thì chắc chắn chính là tiểu nữ này giet."

Đẳng cấp tước vị ở Quy Khư này cũng như huyết thống hoàng thất ngày xưa, người có huyết thống hoàng thất đều cao quý. Bởi vì người nằm giữ Quy Khư chính là Đông Hoàng Thái Nhất, mà Đông Hoàng Thái Nhất lại là Thần Rần khổng lồ được khắc trên cổng Quy Khư. Liễu Long Đình cũng là thần rần, cho nên anh ta vừa tới đây thì hưởng sải của Thần Đông Hoàng, thân phận cao quý trong tất cả đảm yêu ma này. "Vậy các người có bằng chứng gì chứng minh tiểu nữ nhà ta giết người? Hơn nữa gần đây tiểu nữ nhà ta toàn ở Liễu Phủ không hề ra ngoài, các người lại không thể vào đây, cô ấy giết người bằng cách nào?” Liễu Long Đình không hề hoang mang hỏi lại đảm yêu ma tới gây chuyện này. Tôi không rõ anh ta bình tĩnh như vậy là vì không biết người là do tôi giết, hay là dù anh ta giết tôi giết người, nhưng vì biết cách giải quyết nên mới không kích động? Nếu là lý do trước thì Liễu Long Đình tự tin quá sớm, thân phận của anh ta cao quý tới mấy thì cũng không liên quan tới tôi, tôi giết yêu ma ở đây thì sẽ bị trừng phạt, anh ta không thể bảo vệ tôi.

Nhắc tới bằng chứng, mấy tên gây sự còn thực sự tìm được mấy nhân chứng. Mấy nhân chứng này tự nhận mình là người nhà của yêu ma đã chết, chúng đều nói rằng người thân của chúng trước khi chết đều nói muốn tới đây ăn thịt tôi, hơn nữa còn bảo hồ sen trong Liễu Phủ thống với con sông bên ngoài, tôi đã tìm người lừa mấy con yêu quái đó vào Liễu Phủ, sau đó giết hại chúng, hơn nữa những kẻ tới gây sự đã sớm lén lút an bài mấy con yêu ma từ ngoài sông lẻn vào hồ hoa sen trong nhà.

Khi chúng đứng ra làm chứng, mấy con yêu ma đi ra từ Liễu Phủ, nói con sông bên ngoài đúng là đi thông vào Liễu Phủ, hơn nữa khi chúng chui ra từ hồ sen thì còn bắt cả Thuần Vu Phiền, trực tiếp đè Thuần Vu Phiền quỹ xuống bên cạnh tôi, cho mọi người thấy, nói đây là đồng bọn hợp mưu với tôi. *

Mấy con yêu ma mà lúc trước tôi từng tiếp xúc ở Quy Khư, bất kể là ngoại hình hay thoạt nhìn đều trông như đảm thanh niên thiểu năng thiếu 10, nhưng tôi không ngờ chúng điều tra lại có thể nhanh chóng và chính xác đến nước này. Thuần Vu Phiền đã bị bắt, nếu tôi không thừa nhận thì có thể dựa vào Liễu Long Đình kéo dài thời gian.

Nhưng Thuận Vu Phiền thì khác, lúc trước anh ta từng nói xảy ra chuyện gì thì sẽ đẩy lên người tôi. Mà bây giờ anh ta quỳ dưới đất, có lẽ là sợ liên lụy tới tôi nên không nói câu nào, bày ra vẻ mặt muốn giết muốn chém tùy các người.

Anh ta giúp tôi nhiều như vậy, kiếp trước tôi còn hứa hẹn với anh ta là nếu nhiệm vụ hoàn thành thì tôi sẽ giúp anh ta thành tiên. Nhưng bây giờ anh ta sắp vì tôi mà chết, tôi không muốn làm hại anh ta, cho nên khi Liễu Long Đình hỏi có phải là tôi giết người không thì tôi đối diện với đôi mắt của Liễu Long Đình, đã chuẩn bị tinh thần cho kết quả xấu nhất, gật đầu nói với Liễu Long Đình: "Đúng, chính là tôi giết, là tôi ép Thuần Vu Phiền, không liên quan gì tới anh ấy."

Nghe vậy, Thuần Vu Phiền kinh ngạc ngẩng đầu nhìn tôi. Tôi không nhìn anh ta, tôi chỉ nhìn Liễu Long Đình. Tôi nghĩ khi biết tôi hút tinh khí sau lưng mình, chắc chắn Liễu Long Đình rất khiếp sợ. Bởi vì tôi hút tinh khí chỉ vì một mục đích, rời khỏi Quy Khư!

Sau khi tôi thừa nhận, đảm yêu ma đứng trước mặt chúng tôi đều sôi trào, một đám đều kêu gào đòi giết tôi, báo thù cho người bị tôi giết. Giết thì giết, đây là tôi tự tìm. Có điều tôi không thể ngờ được là sau khi tôi thừa nhận mình đã giết người, ánh mắt Liễu Long Đình nhìn tôi vẫn không thay đổi, lập tức quay sang nói với đám yêu ma: "Là tôi sai sử tiểu nữ làm, sau khi cô ấy đến Quy Khư thì vẫn bị suy dinh dưỡng, ta đã sai khiến cô ấy ăn chút tinh khí bồi bổ. Nhưng bầy yêu ma kia chết cũng là vì chúng mưu toan ăn thịt con gái tôi, không thì sao chúng tôi lại giết chúng chứ không giết các người? Chuyện này đã điều tra rõ manh mối, có xử phạt gì thì cứ nhằm vào tôi."

Tôi không ngờ Liễu Long Đình lại thế tội thay tôi. Chẳng qua anh ta thế tội thay tôi cũng là chuyện vừa nằm trong dự đoán lại vừa bất ngờ. Tôi bằng cảm thấy áy náy, tôi vất vả lừa gạt anh ta, nhưng cuối cùng anh ta lại thế tội thay tôi.

Khi Liễu Long Đình thừa nhận là mình sai khiến tôi giết người, đảm yêu ma trước mặt chúng tôi không khỏi thổn thức. Liễu Long Đình cùng giống loài với Thần Đông Hoàng của chúng, xử phạt anh ta chính là bất kính với Thần Đông Hoàng, cho nên nhất thời mọi người không đưa ra được quyết định xử phạt gì. Sau nhiều lần do dự, một người dẫn đầu trong đám đông nhìn tôi với Liễu

chapter content