Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

Chương 243




Vốn tôi còn khờ dại nghĩ Phượng Tổ Thiên sẽ thật sự muốn tôi, thế mà bây giờ anh lại cười như vậy khiến tôi nhất thời cảm giác như bị đùa giớn, nên đâm vào ngực anh một cú, nói anh sao có thể làm như vậy? Mà Phượng Tổ Thiên bị tôi đánh liền ôm ta ngồi đối mặt, anh nhếch môi cười như không cười nhìn vào mắt tôi, hỏi: "Tiểu Bạch, em nói em sẽ yêu anh sao?"

Con người của Phượng Tổ Thiên cũng không tệ, hơn nữa lại còn là Thần Hoàng, sau này ở bên anh rồi, cũng không cần phải trải qua mưa gió bên ngoài, không chừng cả đời này của tôi, từ lúc sống đến khi chết cũng sẽ nhàn hạ sống với anh. "Đúng rồi, chỉ là lúc em sẽ già đi, chờ đến khi em thành bà lão rồi, anh cũng sẽ không hỏi em như bây giờ nữa Tôi nói với Phượng Tổ Thiên. “Cho dù em có ngày một giả thì anh sẽ cùng em già đi, nhưng mà anh sẽ không để cho em thành bà lão đầu, anh sẽ giúp cho Tiểu Bạch của anh mãi mãi như bây giờ, chỉ ở tuổi trẻ xinh đẹp này, trẻ mãi không giả."

Lúc Phượng Tố Thiên nói những lời này với tôi, nếu nói tôi không cảm động thì là giả rồi, trái tim của mỗi người đàn bà trên thế giới này đều rất mềm yếu, thậm chỉ may mắn đời này của tôi chính là gặp được Phượng Tổ Thiên nếu không có anh, có thể nửa đời còn lại của tôi phải lang thang phiêu bạt, sống trong nỗi sợ hãi bị Liễu Long Đình chỉ phải.

Tôi kéo lại quần áo cho Phượng Tổ Thiên rồi áp mặt lên ngực anh, không nói thêm gì nữa, chỉ tìm kiếm ấm áp trên người anh, mà Phương Tô Thiên cũng ôm lấy tôi, không hể hỏi tôi chuyện gì khác, có lẽ trong lòng cả hai đều rõ ràng, anh biết tôi phải gà cho anh chỉ để thoát khỏi Liễu Long Đình, mà tôi cũng biết nếu sau này tôi gà cho anh rồi thì sẽ cắt đứt quan hệ với Liễu Long Đình, có lẽ nếu cố gắng, nói không chừng sau này tôi thật sự có thể yêu anh.

Bởi vì sợ Liễu Long Đình đi ra làm loạn, cho nên kế hoạch hôn lễ của chúng tôi vẫn rất khiêm tốn Phượng Tổ Thiên cũng không nói với bên ngoài là anh sẽ lập gia đình với ai, nhưng mà bài vị nương nương của tôi đã có sẵn ở trong miếu thành, hiện tại đám cưới của tôi với Phượng Tổ Thiên cũng chỉ là hình thức mà thôi.

Mấy ngày nay, tôi cũng không đi ra ngoài nên bà nội với các cô đều là tôi gọi điện thoại thông báo cho họ, lúc bà nội biết tôi phải gả cho Phượng Tổ Thiên thì sau khi nói ra vài câu chúc phúc cũng thấy bà không nói gì nữa nên tôi mới bà tới tham gia hôn lễ của tôi, bà nội liền lấy cớ từ chối mà lúc tôi gọi điện thoại cho ba mẹ, không biết có phải bà nội đã nói chuyện của tôi cho ba mẹ biết hay không mà điện thoại của ba mẹ cũng không gọi được dù sao thì chuyện người giải cho thân cũng là điều ít xảy ra, cũng có thể coi là không tôn kính thần dủ người vốn luôn kính sợ thần, nhưng dù sao cũng là không cũng giống loài, bà nội cũng hiểu trước đây tôi với Liễu Long Đình là như thế nào nên bà vẫn hy vọng tôi có thể kết hôn với một người bình thường, thế mà hiện tại tôi lại lựa chọn Phượng Tổ Thiên, bà nội sơ tôi lại đi vào vết xe đổ năm xưa cho nên căn bản cũng không muốn quan tâm tôi nữa, mà cũng quan tâm không được bởi vì nếu tôi lấy một người bình thường thì Liễu Long Đình vẫn sẽ không bỏ qua cho đối phương, mà ít nhất ở bên Phương Tổ Thiên, nếu anh ta muốn gây sự với chúng tôi thì cũng phải dè chừng năng lực của tôi với Phượng Tổ Thiên chắc gì anh ta đã có thể đánh thắng được.

Bởi vì Liễu Long Đình nên mặc kệ tôi lựa chọn cái gì thì chúng bạn đều xa lánh, không một ai bảo vệ nên tôi chỉ thể tự mình lựa chọn.

Bạch Sinh đi được một vài ngày, lúc tôi đang giúp sắp xếp phòng tân hôn thì cậu ta bỗng nhiên trở về, có thể là do lúc trước tôi bị Liễu Long Đình ảnh hưởng quá sâu sắc nên mới cảm thấy Bạch Sinh lớn lên giống với Liễu Long Đỉnh, thế nhưng vài ngày không gặp, hoặc là đến lúc tôi chuyển sự chú ý lên Phương Tổ Thiên thì bỗng nhiên phát hiện Bạch Sinh thật sự cũng không giống Liễu Long Đình mấy, ngoại trừ chiều cao không có khác biệt lắm thì dáng dấp Bạch Sinh cũng là gầy yếu, ngày cả khí chất cũng không quá giống nhau.

Lúc Bạch Sinh nhìn thấy tôi đang lựa chọn đồ cưới thì cầu đầu tiên cầu ta mở miệng hỏi tôi là "Cô Tô, cô muốn kết hôn à?"

Tôi không biết làm sao Bạch Sinh nhìn ra được tôi muốn kết hôn, vì chuyện này chỉ có Phượng Tổ Thiên cùng tôi với người nhà của mình biết, vì thế tôi liền cưới hỏi Bạch Sinh, hỏi cậu ta mấy ngày nay đi đâu? Ngoài ra Thần Núi cũng đã chết, cậu ta cũng không cần lo lắng sau này sẽ có ai bắt nạt mình.

Nhưng mà Liễu Long Đình từng nói Thần Núi có phân thân đã trốn thoát, tuy rằng Liễu Long Đình nói phân thân kia chẳng có mấy phần bản lĩnh nhưng trong lòng tôi vẫn có chút lo lắng, lần này là tôi chủ động giết Thần Núi chính vì muốn đoạt lại trái tim đã bần của mình, nhổ cỏ tận gốc, nếu không chờ khi có cơ hội sẽ vùng lên, đến lúc đó phân thân này nếu ngày một lớn lên thì sẽ trở thành đối thủ của tôi." "Nhưng mà Bạch Sinh, hiện tại cậu đã là của tiên gia tôi, hơn nữa mạng cậu cũng có kết nối chặt chẽ với Thần Núi, chủ thể của Thần Núi đúng là đã chết nhưng mà anh ta còn có một phân thân ở bên ngoài, cũng chẳng có mấy bản lĩnh, tôi từng có tiếp xúc với Thần Núi, cậu đi tìm phần phân thân kia xem, nếu tìm được thì trở về báo cho tôi biết

Đây là lần đầu tiên tôi bình tĩnh ra lệnh cho tiền gia của mình đi làm việc, mà Bạch Sinh vẫn luôn nhớ kỹ tôi đã từng cứu cậu ta một mạng, hơn nữa cậu ta cũng không bị Liễu Long Đình kiểm soát, vì thế sau khi tôi dặn dà cậu ta gật đầu rồi xoay người đi ra ngoài kiếm phần phản thân của Thần Núi.

Thế nhưng lúc Bạch Sinh đi ra, bỗng nhiên cậu ta quay đầu nói với tôi: "Liễu tiên gia đã đến đây, chuyện cô kết hôn, tốt nhất vẫn là đừng để cho anh ta biết được nếu không anh ta nhất định sẽ đến quậy phá hôn lễ của cô. "Bạch Sinh vốn cũng không biết chuyện tôi sẽ kết hôn với Phượng Tổ Thiên thế nhưng hiện tại cậu ta vẫn luôn nhắc nhở tôi như vậy, ngược lại làm cho tôi cảm thấy đặc biệt không được tự nhiên, nhưng mà lúc cậu ta vừa dứt lời, tôi đã cảm nhận được hơi thở của Liễu Long Đình, Liễu Long Đình thật sự đã tới rồi.

Lúc này nếu Liễu Long Đình tìm tới tôi thì trong lòng tôi chỉ có sinh ra cảm giác trà thủ đối với anh ta, không phải anh ta muốn chứng minh kiếp trước tôi chính là người đã cho hắn cây sáo sao? Tôi đây cũng không có đi tìm anh ta, không phải anh ta mắng tôi là con đàn bà lăng loàn sao? Vậy tôi đây nói cho anh biết, cho dù tôi có bị đánh bại như thế nào thì tôi cũng tốt hơn anh ta, ít nhất trên thế giới này còn có Phượng Tổ Thiên yêu tôi, mà anh ta thì sao? Ngoại trừ tôi từng thương anh ta ra thì cơ bản anh ta làm quái gì có người yêu thương mình, bây giờ tôi không yêu anh ta nửa, so với tôi thì anh ta lại cảng đáng thương hơn, thậm chí còn đáng khinh.

Lúc Liễu Long Đình bước từ ngoài vào thì thấy cả trong lẫn ngoài phòng đều đã được trang trí những hình vui mừng, sắc mặt lập tức sa sâm mà anh ta cũng có thể đoán được điều gì đó vì thế lạnh lùng bước tới chỗ tối giọng bình tĩnh cười lạnh hỏi tôi: "Sao vậy? Phượng Tổ Thiên có phải sắp kết hôn rồi không? Anh ta nhìn trúng cô gái nào rồi à?"

Lúc Liễu Long Đình qua đời, tôi đã từng lưu luyến cái chết của anh ta, nhưng mà bây giờ thấy anh ta xuất hiện lạnh lùng trước mặt tôi như vậy, tôi tự hỏi tại sao mình lại có chấp niệm sâu sắc với loại người lạnh lùng như vậy, anh ta cười lạnh với tôi, cũng không tức giận với ta, chi trả lời: "Anh ấy nhìn trúng con gái nhà ai, liên quan gì tới anh?" "Không phải chuyện liên quan tới tôi? Chỉ cần anh ta không cưới cô thì anh ta cưới ai cũng không quan trọng." Sau khi Liễu Long Đình dừng dừng nói những lời này với tôi thì anh ta dừng lại rồi lại nói tiếp: "Nhưng nếu người anh ta cưới là cô thì đó không phải là những gì mà anh ta đã từng nói.

Liễu Long Đình rất thông minh, thông minh đến mức có thể tùy ý đùa giỡn với lòng người, nhưng cho dù anh ta có thông minh đi chăng nữa vậy thì sao? Nếu tôi thật sự muốn đánh anh ta, thì chúng tôi cũng là ngang tài ngang sức, huống chi Phượng Tổ Thiên còn là Thành Hoàng, anh còn có tín ngưỡng của riêng mình, Liễu Long Đình cho dù muốn gây sự trong địa bàn của anh, cũng phải cùng chúng tôi đánh đến đầu rơi máu chảy, tôi cũng không tin tưởng bản thân thật sự có sức năng như vậy trong lòng anh ta, anh ta chưa bao giờ trả giá cái gì vì tôi, lại càng không thể vì tôi mà đặt cược mạng của chính mình.

Tôi không thèm quan tâm Liễu Long Định nữa mà Liễu Long Đình thấy tôi đối xử với mình lạnh nhạt thì lập tức nắm lấy tay tôi, ấn tôi xuống bản, anh ta ngước mắt nhìn tôi, giọng điệu bỗng nhiên trở nên độc ác: "Bạch Tô để tôi nói cho cô biết, nếu cô dám phản bội tôi thì chuyện gì tôi cũng dám làm, đến lúc đó cô cũng đừng có hồi

Nói xong, Liễu Long Đình cũng không dây dưa thêm với tôi nữa mà lập tức hất tay tôi ra, xoay người biến mất.

Lần này Liễu Long Đình tới chính là muốn cảnh cáo tôi, mà lúc trước tuy rằng tôi cũng đã từng nghe anh ta nói ra mấy lời cay nghiệt nhưng mà vẫn chưa thấy qua dáng vẻ với vẻ mặt ác độc đối với tôi như vậy, anh ta luôn luôn nói được làm được, mà ngày mai chính là ngày thành hỗn của tôi với Phượng Tổ Thiên, tôi sợ sau khi tôi kết hôn với Phượng Tổ Thiên, Liễu Long Đình thật sự sẽ làm ra chuyện độc ác với tôi.

Nhưng mà nếu tôi đã đồng ý với Phương Tổ Thiên rồi thì cũng không thể đổi ý vào lúc này được, nếu bởi vì tôi kết hôn với Phương Tổ Thiên mà Liễu Long Đình bắt đầu đối phó với tôi thì tôi đây lúc nào cũng sẵn lòng đón tiếp

Ngày hôm sau, từ phía đông là ra những tia nắng ban mai, Phượng Tổ Thiên đã kéo tôi đi trang điểm với thay đó rồi ra khỏi nhà, bước tới ngôi miếu trong thành mới xây, sóng gió bình yên, mà hôn lễ của chúng tôi cũng chính thức bắt đầu.

Sự ủng hộ của các bạn là động lực sáng tác của tác giả