Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

Chương 202




Tôi rất chủ động, là loại chủ động giống như lúc trước bàn bạc về thân phận với Liễu Long Đình, mà Ngân Hoa giáo chủ cũng dựa theo ước định của hai chúng tôi, không ngừng hút tinh khí trong thân thể Liễu Long Đình.

Mùi hư thối tràn ngập từng góc phòng, tôi vẫn quấn quýt lấy Liễu Long Đình không rời, đói bụng sẽ ăn cơm Liễu Long Đình mua về, sau khi ăn xong rửa mặt đơn giản một chút rồi lại quay về giường nằm ôm anh ta.

Tôi cũng đã quên bao lâu trôi qua, phỏng chừng là hai ba ngày gì đó, nhìn thấy thân thể Liễu Long Đình càng ngày càng hỏng, chính anh ta cũng biết nếu cứ tiếp tục giống như vậy chống cự thì thứ gì cũng không có, lập tức sẽ hiện ra nguyên hình. Mà vào thời điểm Liễu Long Đình muốn đi, tôi ôm anh ta gắt gao, để cho Ngân Hoa giáo chủ trong bụng tôi lập tức hút sạch một ít tinh khí cuối cùng của anh ta. Một con rắn trắng thôi to lập tức rơi vào lòng tôi, đuôi rần rung động, ngồi phịch trên người tôi vẫn không nhúc nhích.

Thấy Liễu Long Đình đã khôi phục nguyên hình, thấy anh ta năm đó không nhúc nhích, tôi hiện tại hận không thể lập tức giết anh ta. Mà khi tôi xoay người tìm dao, Ngân Hoa giáo chủ trong bụng tôi như đoán được tôi đang nghĩ đến cái gì, nhanh chóng nói với tôi: "Nếu hiện tại cô dám giết Liễu Long Đình, vậy hiện tại cô có tin tôi sẽ khống chế thân thể của cô giết cả nhà cô không há!?". ngôn tình hay

Câu nói đột nhiên này của Ngân Hoa giáo chủ làm cho lòng tôi trở nên buồn phiền, chặt đứt ý nghĩ muốn giết Liều Long Đình hiện tại. Dù sao Liễu Long Đình vẫn còn có chỗ để Ngân Hoa giáo chủ dùng được, nếu hiện tại tôi giết Liễu Long Đình, Ngân

Hoa giáo chủ sẽ mất đi trợ thủ giúp cô ta sống lại. “Tôi nói cho cô biết, Bạch Tô, nếu cô dám động tay động chân với Liễu Long Đình trước khi tôi sinh ra, tôi tuyệt đối sẽ khiến cô chết thảm hại hơn. Ngân Hoa giáo chủ nổi cơn thịnh nộ nói với tôi. Tôi cũng hiểu được, vội nói với Ngân Hoa giáo chủ là vừa rồi tôi nhất thời xúc động, còn hy vọng cô ta đừng để trong lòng.

Mà Ngân Hoa giáo chủ nghe xong lời nói của tôi, từ trong thân thể tôi đi ra, nói tiếp với tôi: “Hiện tại Liễu Long Đình đã khôi phục nguyên hình rồi, cô nên nghĩ xem làm như thế nào đi. Dù sao tôi có thể sinh ra hay không còn phải dựa vào Liễu Long Đình.

Tôi liếc mắt nhìn Liễu Long Đình đã hôn mê, đảo mắt nói với Ngân Hoa giáo chủ: "Cái này phải xem cô rồi. Cô tìm những thứ lợi hại xung quanh đi. Chúng tôi cần phải đối phó với nhiều thứ, Liễu Long Đình phải hút tinh khí của chúng. Chỉ cần không ngừng tìm ra yêu quái, hút tinh khí, anh ta có thể không ngừng đưa tinh khi cho cô. “Còn phải phiền toái như vậy làm gì? Trên đường cái đều là người, để cho Liễu Long Đình hấp thụ tinh khí của những người đó đi. Hơn nữa tinh khí của người càng thêm thuần túy hơn. Cô để cho Liễu Long Đình hấp thụ tinh khí của yêu quái cho tôi ăn, cô có lương tâm không"

Nghe Ngân Hoa giáo chủ nói những lời này, tôi lập tức cười lạnh: “Cô thật đúng là làm giáo chủ đã lâu, cái gì cũng không để vào mắt. Nếu Liễu Long Đình làm càn giết người như vậy, tôi đoán không cần đợi cô đi ra, các tiên khác ở phía trên sẽ bắt anh ta lại rồi giết chết. Tôi thật ra không ngại để cô cho Liễu Long Đình làm như vậy, ngược lại tôi còn mong chuyện này sẽ xảy ra, nhưng tôi vẫn hy vọng cô nên lo lắng cho chính mình. “Bảo lo lắng cho chính mình?" Ngân Hoa giáo chủ lập tức nở nụ cười: "Cô không nỡ để cho những người đó chết đi, đó là đồng loại của cô, thì tôi cũng sẽ không nỡ nhìn đồng loại tôi chết đi. Bỏ đi, lần này nghe lời cô vậy, tôi liền cổ hấp thụ một chút tinh khí của yêu quái. Nhưng mà tôi nói cho cô biết, bây giờ tôi còn chưa khôi phục hoàn toàn, tuy rằng dư dả để bảo vệ cô, nhưng tôi lại không thể ra bên ngoài đối phó yêu quái đầu. Nếu tìm yêu quái mạnh cho cô thì cô phải đối phó như thế nào?" "Cô quên rồi à? Tôi còn có một gia tiên là Lạc Thần. Cô cứ tìm yêu quái Lạc Thần có thể đối phó được, đến lúc đó tôi sẽ mời Lạc Thần đi theo.

Tôi nói đến Lạc Thần, Ngân Hoa giáo chủ lập tức nở nụ cười: "Không thể tưởng tượng được Lạc Thần lại trung thành và tận tâm với cô như vậy. Được, tôi sẽ xem một chút xem xung quanh có yêu vật nào lợi hại không, giờ giao Liễu Long Đình cho tôi chăm sóc đi. Bây giờ cô đi tìm cho tôi một bộ quần áo có thể mặc vào trước, thân thể này của tôi sao có thể để cho những súc sinh kia thấy được.

Không ngờ rằng Ngân Hoa còn muốn mặt mũi, bộ dạng trần của cô ta khiến tôi nhìn thấy còn phải tự xấu hổ, vì thế liền mở rương lấy ra một bộ quần áo của tôi đưa Ngân Hoa giáo chủ. Mà Ngân Hoa giáo chủ nhận quần áo xong, chỉ cái áo ngực trong tương của tôi, nói với tôi: “Đưa cái đấy cho tôi.

Tôi liếc ngực Ngân Hoa giáo chủ một cái, Ngân Hoa giáo chủ nở nụ cười với tôi nói: “Yên tâm đi, ngoại trừ thân phận của chúng ta, những thứ lớn nhỏ trên người chúng ta cũng không kém nhau là bao. Nhưng cô đi theo Liễu Long Đình cũng không tệ lầm, còn có thêm ít thịt, đồ của cô tôi đều có thể mặc được.

Tôi còn chăm chú nhìn Ngân Hoa giáo chủ một chút. Cô ta nói quả đúng chính xác, không chỉ có mặt mà ngay cả dáng người tôi cũng không quá khác so với cô ta. Khi tôi đưa tay vào trong rương để lấy quần áo cho cô ta, hỏi cô ta: “Vì sao hai chúng ta lại giống nhau như vậy?”

Ngân Hoa giáo chủ nhận quần áo tôi đưa cho cô ta từ tay tôi, cười nói với tôi: “Cô đoán xem?" "Sở dĩ cô và Liễu Long Đình tìm tôi làm vật chứa cho cô mà không tìm những người khác là có nguyên nhân khác nhỉ. Chỉ sợ không chỉ đơn giản là tìm một vật chứa nhỉ. "Đương nhiên không phải, nhưng mà cô đã là người sắp chết, tôi nói cho cô cũng vô dụng thôi. So với việc biết nhiều thứ như vậy còn không bằng sống thật tốt mấy ngày này. Chỉ mong cô còn có kiếp sau, không chừng chúng ta còn có thể tiếp tục gặp lại. "Gặp lại cô thì tôi chính là thiên tài rồi. Tôi lập tức hừ lạnh một tiếng. “Chỉ mong kiếp sau các người đừng hại tôi nữa thì tôi đã cảm thấy vô cùng mỹ mãn rồi."

Ngân Hoa giáo chủ mặc quần áo của tôi, nói với tôi: "Vậy còn phải xem cô có kiếp sau hay không." Khi cô ta nói đến đây, con rằn trắng lớn bên cạnh cô ta bỗng nhiên giật mình. Ngân Hoa giảo chủ lập tức làm động tác đừng nói với tôi, nhanh chóng mặc quần áo vào, sau đó ôm con rắn trắng lớn vào trong lòng cô ta, ôn nhu nói với nó là cô ta có lỗi với anh ta, chờ hết thảy mọi thứ qua rồi, cô ta sẽ đi cùng với Liễu Long Đình. Chỉ cần Liễu Long Đình muốn đi, nơi nào cô ta cũng sẽ đi cùng với Liễu Long Đình.

Hiện tại ý thức của con rần trắng lớn vẫn mơ hồ, khi nó nghe thấy những lời của Ngân Hoa giáo chủ nói, đôi mắt màu đỏ tươi của nó nhằm lại, cọ vào trong lòng Ngân Hoa giáo chủ, nước mắt lập tức rơi xuống.

Nhìn thấy Liễu Long Đình và Ngân Hoa giáo chủ anh anh tôi tôi, trong lòng tôi có đủ thứ tư vị. Tôi chưa từng thấy Liễu Long Đình khóc. Lần đầu tiên gặp, Liễu Long Đình không phải vì tôi yêu anh ta mà khóc, thậm chí khi nói tôi chết thì ánh mắt anh ta cũng chớp dù chỉ một chút. Nhưng hiện tại, nghe Ngân Hoa giáo chủ nói vài câu giả tình giả ý liền khóc. Thật sự là thấp hèn, mắt tôi sao lại mù thế này, đi coi trọng Liễu Long Đình.

Tôi không thể rời đi, chỉ có thể xoay người nhìn ra ngoài cửa số. Mà khi Liễu Long Đình ngủ, Ngân Hoa giáo chủ bảo tôi đi qua, thay cô ta ôm Liễu Long Đình, Liễu Long Đình này cũng có phúc khí, thân phận để tiện như vậy cũng được cô ta bế lâu như vậy. Nếu là trước đây, nói ra điều này có thể khiến Liễu Long Đình nhận vinh quang cả đời. "Hơi thở trên người có không giống trên người tôi, cô không sợ anh ta phát hiện ra à?" “Tôi chỉ là một cái hồn phách, có hơi thở gì chứ. Tôi mặc quần áo của cô trên người, có hơi thở cũng là của con người ghê tỏm, mau tới đây đi! Tôi ôm đến mệt chết rồi, nhìn thấy bộ dạng của anh ta đều thấy ghê tởm. Ngân Hoa giáo chủ không kiên nhân nói với tôi.

Bây giờ tôi còn đang hợp tác với Ngân Hoa giáo chủ, đương nhiên phải phối hợp với nhau. Nhưng khi nhìn thấy Liễu Long Đình an tâm nằm trong lòng Ngân Hoa giáo chủ, tôi lại càng không muốn ôm anh ta. Nhưng mà tôi vẫn theo lời Ngân Hoa giáo chủ đi qua, tiếp nhận Liễu Long Đình từ trong lòng cô ta, kéo đầu con rần trắng lớn vào trong lòng tôi.

Bởi vì tôi cũng không muốn ôm nó cho nên tư thế vô cùng cứng nhắc, giống như đang phải nâng khay vậy. Tôi đặt đầu rắn trên khuỷu tay tôi, việc đổi động tác giữa tôi và Ngân Hoa giáo chủ hình như đã hơi đánh thức con rắn trắng lớn này, hoặc là tư thể này của tôi làm cho anh ta cảm thấy không thoải mái, đầu nó cọ vào lòng tôi một chút, sau đó an ổn nghỉ ngơi.

Tôi nhìn Liễu Long Đình như vậy, trong lòng tôi cực kỳ bài xích. Anh ta coi tôi là Ngân Hoa giáo chủ mới có thể làm như vậy. Nếu anh ta biết tôi là Bạch Tô, chỉ sợ cũng giống như bình thường Ngân Hoa giáo chủ ghê tởm anh ta, ước gì cách tôi càng xa càng tốt “Cô xem, tôi đang sáng tạo cơ hội cho hai người đó, trong lòng cô có khi vui vẻ muốn chết rồi!” Ngân Hoa giáo chủ nói với tôi xong, chỉ ra ngoài cửa sổ: “Tôi đi trước tìm yêu quái thích hợp, chở tôi tìm được thì chuyện tiếp theo phải dựa vào cô rồi."