Hoắc Tổng Xin Đừng Manh Động

Chương 29




Hôm này là ngày nghỉ nên Bạch Ngữ Ninh có thói quen ngủ nướng, Hoắc Mạc Niên bước ra từ phòng tắm, chỉ quấn khăn ở phần dưới. Anh nhìn thấy tướng ngủ của cô thì mỉm cười, cả người cô dang ra hình chữ đại (大), dây váy ngủ cũng tuột ra để lộ vai thon gợi cảm. Anh mang theo hơi lạnh đến gần cô nhẹ nhàng hôn trán cô một cái.

" Ưm…"

Hoắc Mạc Niên muốn chọc ghẹo cô nên đã hôn từng chút lên khuôn mặt xinh đẹp kia, tay hư hỏng cũng lần mò vào váy ngủ chạm đến đôi mềm mại kia mà nắn bóp. Bạch Ngữ Ninh khó chịu trở mình, hí mắt nhìn gương mặt đẹp trai không góc chết kia, nhìn thấy viên chí lệ kia liền nhướn người hôn lên, còn tinh nghịch nhìn anh mỉm cười.

" Buổi sáng tốt lành A Niên."

" Em có biết hiện giờ em rất quyến rũ không?"

" Hửm?"

" Anh sắp không nhịn được rồi."

" Đừng hôm nay chúng ta ra ngoài đi."

" Được."

" A bế em đi đâu?"

" Anh giúp em tắm sẽ nhanh hơn."

Bạch Ngữ Ninh hối hận khi trêu chọc con sói này, hai người ở trong phòng tắm rất lâu mới ra ngoài. Cả người cô đều bủn rủn mềm nhũn, cô ủy khuất bắt anh đi làm bữa sáng cho mình. Hoắc Mạc Niên cưng chiều xoa đầu bế cô ra sô pha ngồi, còn bản thân đi làm bữa sáng.



Ngày hôm qua còn muốn ở một mình nhưng khi nghe được câu xin lỗi kia, Bạch Ngữ Ninh lại muốn ở bên anh hơn. Những chuyện này anh đều không lỗi, cho nên mới muốn bù đắp cho anh nhiều hơn, tạo nhiều khoảng khắc tươi đẹp của hai người. Dù cho kết quả không như ý muốn cũng chẳng sao.

Dùng xong bữa sáng, Hoắc Mạc Niên đến công viên để chơi, đúng lúc vừa hay là ngày hội thao tạt nước diễn ra, lần đầu trong đời cô thấy hội chơi này nên rất hào hứng kéo anh đi mua súng nước.

Mặc dù bản thân không thích mấy trò trẻ con như này nhưng nhìn thấy nụ cười rạng rỡ của cô thì rất xứng đáng, anh còn mua thêm quần áo cho hai người để thay.

Ở trong đây toàn là những người xa lạ không quen biết nhau, nhưng họ đều mang một năng lượng tích cực để cùng vui chơi với nhau, chẳng mấy chốc cả hai người đều ướt như chuột lột. Bạch Ngữ Ninh núp sau lưng anh để phục kích người khác, tiếng cười đùa la hét khiến cả công viên náo nhiệt. Những hành khách đi ngang qua đều nhịn không được mà vào chơi chung.

" A Niên anh phải bảo vệ em đấy!"

" Được."

Dưới nhan sắc trời ban cho của Hoắc Mạc Niên khi bị ướt càng khiến các phụ nữ đều điêu đứng không thôi! âm thầm ngưỡng mộ cô có một bạn trai xuất chúng như này, còn ra sức bảo vệ cô suốt buổi chơi.

Hoắc Mạc Niên nhíu mày khi thấy cô tương tác với đối tượng nam nhân khác, hai người bắn nước qua lại còn cười rất tươi.

Nụ cười xinh đẹp ấy chỉ có thể thuộc mình anh thôi! Cơn ghen bộc phát, tay cầm cây súng nước bắn vào mặt đối liên tục, bị tập kích bất ngờ hắn không kịp phòng bị liền bị bắn đến không thể mở mắt ra được nhìn hung thủ vì thế đành giơ tay đầu hàng.

" Đừng bắn! Tôi đầu hàng rồi!"

Bạch Ngữ Ninh nhìn thấy hành động của anh thì ngơ ra, cô không muốn gặp rắc rối nhiều nên nhân lúc hắn chưa mở mắt ra được nên vội kéo tay anh đi mất, vì ở đây nhiều người nên không dễ tìm thấy người được.

Hoắc Mạc Niên sợ cô bị nhiễm lạnh nên không cho cô chơi lâu, cả hai đến phòng thay đồ, ở đây người tổ chức chơi hội thao đều chuẩn bị đầy đủ phòng thay đồ và máy sấy tóc tránh hành khách bị nhiễm lạnh. Cô cảm thấy hoạt động ngoài trời này rất tốn sức, chỉ chơi một lát cô đã thấm mệt rồi, chiếc bụng lại bắt đầu phản công kêu liên tục.

Mất khoảng 15 phút mới sấy tóc xong, cả hai đi đến một nhà hàng gần đó để dùng bữa trưa, trong bữa ăn Hoắc Mạc Niên ân cần gắp thức ăn và thậm chí bóc vỏ tôm cho cô khiến trái tim nhỏ bé bắt đầu rung động nên thưởng cho anh một nụ hôn trên má. Tiếng *chụt* kêu rõ, Hoắc Mạc Niên cứng người mặt ngơ ngác nhìn cô, bị nhìn như vậy trên mặt cô cũng xuất hiện một lớp hồng nhạt vì xấu hổ.



" Không thích sao?"

" Thích."

" Đây là phần thưởng vì anh đã bóc vỏ tôm cho em."

" Vậy thêm một cái nữa được không?"

" Không."

" Chỉ một cái nữa thôi!"

Bạch Ngữ Ninh thở dài đôi tay nhỏ bé áp lên hai má anh nâng lên, anh còn tưởng cô sẽ hôn môi nên có chút cao hứng chờ đợi nhưng lại không nghĩ đến cô hôn lên trán của mình *chụt*

" Xong rồi!"

" Không tính, lần nữa đi."

" Không phần thưởng đã hết haha."

Nhìn gương mặt Hoắc Mạc Niên trầm đi, cô cười đến sảng khoái, cô biết anh muốn cô hôn lên môi nhưng cô lại thích trêu chọc anh. Dùng bữa xong xuôi anh chở cô về nhà vì cô muốn nghỉ ngơi chừa sức tối nay cả hai đi xem phim.

Ở trên xe Bạch Ngữ Ninh đã gục lên gục xuống mấy lần, cuối cùng chịu không nổi nữa liền ngủ thiếp đi ngon lành. Trên đường về nhà anh nhận được điện thoại của Trương Mịch Lam, nghe bà nói anh chỉ nhíu mày không trả lời, suy nghĩ cẩn thận mới chấp nhận lời đề nghị kia.