Hoắc Tổng Xin Đừng Manh Động

Chương 16




Sáng hôm sau khi thức dậy thì Bạch Ngữ Ninh chẳng thấy người bên cạnh đâu cả nghĩ chắc anh đã về nhà của mình, cô bước xuống giường đi vệ sinh cá nhân thay đồ chuẩn bị đi làm. Bước ra khỏi phòng cô liền đứng hình với tình cảnh trước mặt.

Hoắc Mạc Niên quần áo chỉnh tề đang chuẩn bị bữa sáng cho cô, thấy phía sau có người anh liền quay lại nhìn tặng kèm một nụ cười tươi làm cho cô chìm đắm vào sắc đẹp của anh.

" Mau vào đây ăn sáng."

Từ sáng sớm Hoắc Mạc Niên đã kêu người đem bộ đồ mới đến, anh còn tiện tay nấu bữa sáng cho cô. Hai người nhanh chóng ăn sáng rồi đến tập đoàn, vì không muốn người khác phát hiện nên cô đã theo ý mình tự lái xe đến tập đoàn như mọi khi bỏ qua gương mặt tối sầm kia, thấy chiếc xe của cô khởi động đi anh mới lái xe theo sau.

Cố Kiều trước ngày hai người đi công tác đã cố ý làm bữa sáng cho Bạch Ngữ Ninh, cô ta háo hức đem lên cho cô, nào ngờ lại nghe được tin cô cùng với Hoắc Mạc Niên đi công tác nhưng chỉ có hai người, khiến tâm trạng cô ta tuột dốc không phanh.

Quay trở lại ngồi làm việc, Cố Kiều không ngừng nhắn tin liên tục cho cô nhưng lại gửi không được, mới nhìn lại thì ra cô đã chặn cô ta rồi. Tâm trạng tồi tệ khiến cô ta không kịp suy nghĩ mà la toáng lên. Nhận thấy ánh mắt của mọi người cô ta mới thu lại vẻ tức giận của mình mà ngồi im lặng.

Ngày hôm nay Cố Kiều nhất định phải hỏi rõ chuyện này, cô ta không nghĩ cô dám chặn cô ta. Cố Kiều đứng chờ ở tầng hầm gửi xe, khi thấy chiếc xe cô lại, tính bước đi nhưng nhìn chiếc xe phía sau xe cô thì bước chân dừng lại.

Hoắc Mạc Niên bước xuống xe trước để bắt lấy mèo con muốn chạy kia, thấy anh đứng trước cửa xe cô nuốt nước bọt không dám mở cửa xe ra. Anh nhìn mèo con bên trong sợ hãi nhìn anh không dám ra ngoài, cô đưa ánh mắt đáng thương nhìn anh, anh mỉm cười ngoắc tay bảo cô ra ngoài.

Bạch Ngữ Ninh chầm chậm bước ra đi về phía anh, cô nhìn xung quanh khẳng định không có người nào khác liền nhón chân lên hôn môi anh một cái rồi quay người đi nhanh.

Nụ hôn như chuồn chuồn lướt qua kia căn bản anh không chấp nhận được mà bước nhanh kéo tay cô lại bước trong vào thang máy lên tầng cao nhất, trước khi cánh cửa đóng chặt lại Cố Kiều kinh hãi mở to mắt nhìn hai người hôn nhau.

Cố Kiều thật không thể tin vào mắt mình, Bạch Ngữ Ninh lại có được người đàn ông ưu tú kia, bàn tay siết chặt khiến móng tay đâm vào da thịt của bản thân, cô ta thật không cam lòng, dựa vào đâu mà cô lại có được người đàn ông đó chứ, xét về nhan sắc, cô ta tự tin mình xinh đẹp hơn, mọi thứ đều tốt hơn cô nhiều. Nghĩ anh chỉ nhất thời hứng thú sẽ nhanh chóng bỏ rơi cô, chỉ có suy nghĩ như vậy mới khiến tâm tình cô ta tốt hơn lúc nãy.

Khi cửa thang máy mở ra cả hai người đều chỉnh tề nghiêm túc trở lại, trong lúc làm việc Hoắc Mạc Niên nhiều lần lấy cớ để cô vào trong phòng của mình làm việc, một người ghi chép một người nói những thứ trọng điểm.

Mùi hương thơm của cô quanh quản bên người bởi vì cô đang ngồi gần anh, không nhịn được mà cúi xuống hôn lấy chiếc cổ trắng kia làm cho cô giật mình né tránh.



" Đau."

" Anh mau nghiêm túc làm việc cho em."

" Đàn ông mới khai trai tất nhiên sẽ không nhịn được mà muốn thêm nhiều hơn."

" Một lát nữa đến cuộc họp đấy, anh không được làm bậy."

" Hôn cũng không được sao?"

" Không."

Mặc dù hỏi như vậy nhưng Hoắc Mạc Niên vẫn làm theo hành động của mình, kéo cô ngồi trên người mà cúi xuống chiếm lấy đôi môi ngọt nào kia, cô không kịp tránh né đành phải tiếp nhận, hai người cùng triền miên một lúc, khi được buông tha cô liền gục xuống trên vai anh mà thở dốc, cô cắn nhẹ vào cổ anh để trút giận, nhìn thấy dấu răng kia cô mới hả giận leo xuống khỏi người của anh.

" Đến giờ họp rồi thưa Hoắc Tổng."

Hoắc Mạc Niên cùng cô đi đến phòng họp, trong phòng họp im lặng nhưng khi nhìn thấy dấu răng trên cổ kia liền kinh ngạc nhìn anh chằm chằm, còn về cô khi nhận ra cố nhịn cười đến rung người.

Nhận được ánh mắt của mọi người, Hoắc Mạc Niên đưa tay lên sờ cổ như phát hiện ra chuyện gì lại liếc nhìn người gây ra kia, tốt lắm lại còn giả vờ rằng bản thân không phải hung thủ, nhất định anh sẽ dạy dỗ cô thật tốt.

Bởi vì khí thế lạng lùng kia nên mọi người trong cuộc họp không dám bàn tán, sau một tiếng họp thì mọi người mới dám lan tỏa thông tin chấn động này. Chỉ trong phút chốc tất cả nhân viên trong tập đoàn đều cúi mặt vào điện thoại, tay không ngừng hoạt động trên bàn phím nhắn trên nhóm, điều tra tung tích phụ nữ của Hoắc Tổng.

Cố Kiều nhìn những tin nhắn được hiển thị trong nhóm, lại nhớ đến cảnh tưởng lúc sáng, cô ta muốn nhắn hết tất cả vào trong để mọi người chỉ trích cô, cũng may bản thân kìm lại được.



Để tránh khỏi móng vuốt của người đàn ông kia, Bạch Ngữ Ninh nhanh chóng tìm đến trợ lý Lâm tìm hắn giúp đỡ, cô giả vờ bản thân đau bụng liền giao lại hồ sơ cho hắn rồi chạy mất. Hoắc Mạc Niên sau khi biết rất phẫn nộ, giận cá chém thớt đem Lâm Dịch Châu vùi đầu vào một đống công việc, chỉ có thể tội nghiệp trợ lý Lâm, ở yên một chỗ cũng bị dính đạn, cuộc đời thật cực khổ mà.

Bạch Ngữ Ninh trốn ở trong nhà vệ sinh cô nghe được bọn họ đang thảo luận về người phụ nữ của Hoắc Mạc Niên xong thì chuyển hướng bàn đến dung mạo của anh, bọn họ càng nói càng hăng cô nghe cũng có chút buồn cười theo.

 Đợi khi bên ngoài không còn tiếng nói nữa cô mới bước ra, nào ngờ lại đụng mặt Cố Kiều. Cô không có biểu hiện gì, nhanh chóng rửa tay rồi đi ra ngoài nhưng lại bị Cố Kiều chặn ở cửa lối ra vào. Cô ta bật nút diễn xuất của mình làm cô chán ghét không thôi.

" Ninh Ninh có phải tớ làm gì sai làm cậu giận rồi không? Sao cậu lại chặn số của tớ."

" Tôi nghĩ tình bạn này nên chấm dứt thì hơn."

" Ninh Ninh cậu nói gì vậy?"

" Tự hiểu đi, tránh ra tôi còn phải làm việc."

" Ninh Ninh, cậu đang quen Hoắc Tổng sao?"

Hành động mở cửa của cô dừng lại, cô quay sang nhìn cô ta rồi lên tiếng:

" Không liên quan đến cô. Đừng làm phiền tôi nữa."

" Sao cậu lại làm như vậy với tớ chứ. Chúng ta là bạn bè mà."

" Mục đích cô chơi với tôi đều muốn lợi dụng tôi mà thôi, từ lúc học đại học là như thế. Tôi không muốn dính líu đến cô nữa nên sau này hãy né tôi ra."

Bạch Ngữ Ninh không muốn nói thêm lời nào liền quay người rời đi trở về chỗ làm việc của mình. Cố Kiều làm bản thân khóc nhiều hơn, thấy hai mắt sưng đỏ liền nở nụ cười quỷ dị hài lòng đi ra ngoài.